Vì người khom lưng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-20 12:59:49
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba , ông đương nhiên là nỡ. Tôi con gái duy nhất của ông .

 

 

 

Bên ngoài còn Tô Nhan , tuy rằng luôn mang tiếng là con riêng, là hòn ngọc quý trong tay ông .

 

 

 

?

 

 

 

Bởi vì Tô Nhan giấu ở biệt thự kim ốc mười mấy năm , ba nhận định là chân ái cả đời của ông .

 

 

 

ông quên, lúc là ai ăn cơm mềm ở nhà đẻ của mới hôm nay.

 

 

 

Tô Mộ mang theo túi đá chườm , cẩn thận quấn cẩn thận, đắp lên gò má sưng đỏ.

 

 

 

Chúng chuyện vài câu đầu đuôi, nhưng bất chợt, hành lang vang lên tiếng bước chân. Tôi và Tô Mộ còn kịp phản ứng, cánh cửa phòng khóa trái mở .

 

 

 

Trang Văn Hủy thậm chí còn kịp trốn .

 

 

 

Chúng sóng vai ghế sofa, ngẩng đầu lên...

 

 

 

Lại là Cận Dữ.

 

 

 

Sau lưng , là ba đang thật cẩn thận nở nụ theo.

 

 

 

Cận Dữ gượng nơi khóe miệng, lúc đối diện với , trong mắt lướt qua quá nhiều cảm xúc.

 

 

 

Kinh ngạc, sững sờ, phẫn nộ.

 

 

 

Tôi thầm thở dài một tiếng, trong lòng âm thầm đếm ba giây.

 

 

 

Quả nhiên.

 

 

 

Ba giây đến, Cận Dữ liền bùng nổ.

 

 

 

“Tô Vãn, hai các ngươi một nam một nữ, còn khóa cửa làm gì, chơi đánh bài thiếu một ?”

 

 

 

Cận Dữ phía , ba gần như mặt xám như tro.

 

 

 

Cũng đúng thôi.

 

 

 

Ở trong mắt , thể trèo lên vị trí cận gia tiểu thiếu gia quả thực là tổ tông tích đức, nhưng ngờ rằng, còn kịp trèo lên, sụp đổ .

 

 

 

Ở nơi Cận Dữ thấy, ba len lén đưa ánh mắt hiệu cho .

 

 

 

Gần như mấy chữ to lên mặt: Đừng chọc tổ tông .

 

 

 

Tôi làm lơ vẻ mặt sốt ruột của ba , ngẩng đầu về phía Cận Dữ.

 

 

 

"Cũng đúng, vặn ngươi đến , đủ chơi một bàn đấu địa chủ."

 

 

 

Nói , về phía cửa, hướng cha :

 

 

 

"Nếu ngươi cũng tham gia luôn, chúng đánh một ván mạt chược?"

 

 

 

Sắc mặt cha cùng Cận Dữ, một trắng bệch, một khó coi.

 

 

 

đúng lúc khí đang căng thẳng, Tô Mộ xuất hiện.

 

 

 

Cô nàng đúng thật là cái thể loại đánh thấy mùi chuyện liền chạy tới.

 

 

 

"Cận thiếu gia……"

 

 

 

nhu nhược lên tiếng, giẫm thẳng lên cảm xúc của đối phương:

 

 

 

"Ngài đừng quá tức giận, thật sớm phát hiện, tỷ tỷ và Trang Văn Hủy ca ca quan hệ bình thường, ở trong yến hội định với ngài , chỉ là……"

 

 

 

Tôi từ trong tay Tô Mộ lấy túi chườm đá, tự đắp lên, cũng ở trong lòng đem nửa câu lời Tô Nhan bổ sung xong ——

 

 

 

là, ngươi ném ngoài.

 

 

 

Thật mới mẻ a.

 

 

 

Loại như Tô Nhan, đúng là nhớ ăn nhớ đòn.

 

 

 

Lần nháo đến thê thảm như , còn dám chạy lên mặt.

 

 

 

thật sự tưởng Cận Dữ là loại chỉ cần mấy câu mềm nhẹ liền thể mê hoặc ?

 

 

 

Người trời sinh phản cốt, ghét nhất mặt lải nhải.

 

 

 

Quả nhiên.

 

 

 

Tô Nhan lời dứt, Cận Dữ liền quát: “Ta cho phép ngươi mở miệng ? Ai cho ngươi ở đây sủa loạn?”

 

 

 

Tô Nhan mắng đến sững .

 

 

 

bộ ủy khuất đều bày hết mặt, miệng mới hé rơi nước mắt, đến mức ba đau lòng bất đắc dĩ.

 

 

 

Bất quá, nếu cứ như mà từ bỏ, thì là Tô Mộ .

 

 

 

cũng ngốc, mấy vấp ngã cũng hiểu bản mặt Cận Dữ chiếm bất kỳ lợi lộc gì, nhưng mà ——

 

 

 

thể chiếm lợi, nhưng nhất định kéo xuống nước.

 

 

 

Vì thế.

 

 

 

Ta ái liền lập tức đổi sách lược, nàng còn trực tiếp đối thoại với Cận Dữ, ngược bắt đầu nhằm thẳng về phía .

 

 

 

“Tỷ tỷ, ngươi bởi vì Trang Văn Hiểu mà đem một bát canh nóng dội lên đầu , ba ba cũng chỉ là ngươi ở trong phòng bình tĩnh một chút, nhưng ngươi……”

 

 

 

Nàng thở dài, bộ dạng như thể vô cùng đau đớn,

 

 

 

“Ngươi làm thể cùng ca ca ở trong phòng một hẹn hò ? Cho dù quan hệ huyết thống, cũng là ca ca của chúng a!”

 

 

 

“Bang ——”

 

 

 

Ta thậm chí còn cần phản bác, liền tay.

 

 

 

Cận Dữ xoay , quăng cho nàng một cái tát.

 

 

 

“Ta xưa nay đánh phụ nữ, ngươi là cái thứ nhất.”

 

 

 

Cận Dữ xong, còn khiêu khích liếc mắt ba đang vội vàng ôm lấy Tô Nhan lòng, ý tứ ——

 

 

 

Nữ nhi ngươi dám mở miệng? Ngươi mà thêm một câu, liền đánh cả ngươi.

 

 

 

Dù cho là nhà giàu mới nổi, cũng là từng lăn lộn thương trường, nếu ba đến cả điểm nhạy bén đó còn , thì e rằng cũng chẳng thể lăn lộn tới hôm nay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vi-nguoi-khom-lung-vojl/chuong-4.html.]

 

 

 

 

 

 

 

Chỉ thấy ông nghiến răng, nặn nụ , mắng Tô Nhan hiểu chuyện, vội vã kéo cô rời .

 

 

 

Ông cũng hiểu rõ, chuyện bên phía Cận Dữ, chỉ thể để chính chúng  tự giải quyết.

 

 

 

Cửa phòng đóng , trong phòng chỉ còn ba chúng .

 

 

 

9

 

 

 

Ngay từ lúc Cận Dữ bọn họ bước cửa, Tô Mộ dậy, tiến lên một bước, luôn che phía bên trái mặt .

 

 

 

Thật thì...

 

 

 

Lúc Cận Dữ đến, lẽ cũng kỹ lắm. Tôi và Trang Văn Hủy tuy rằng cùng một chiếc ghế sô pha hai , nhưng cả hai đều khá gầy, vị trí Trang Văn Hủy  cách còn nửa .

 

 

 

Đến khuỷu tay, chúng cũng từng chạm .

 

 

 

Trang Văn Hủy mặt đổi sắc , hình gầy yếu Cận Dữ kéo lên, nhưng vẫn thẳng lưng cúi, ánh mắt đen sâu thẳm đối diện với phẫn nộ bùng nổ của đối phương.

 

 

 

Hắn nhẹ giọng :

 

 

 

“Phải. Ta thích cô .”

 

 

 

Mấy chữ bình thản, mang theo bất kỳ chột giãy giụa nào.

 

 

 

Cận Dữ khựng trong nháy mắt, như thể nghĩ tới sẽ trực tiếp thừa nhận.

 

 

 

Ta Tô Mộ, trong lòng giống như cái gì nhẹ nhàng nổ tung ——

 

 

 

Tựa như nhiều năm về , ở buổi chiều gió nhẹ , nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay , chậm rãi :

 

 

 

“Đừng sợ, ở đây.”

 

 

 

“Ầm” một tiếng.

 

 

 

Âm thanh lớn.

 

 

 

Cận Dữ thật sự là ngã thảm, lưng va trúng cạnh bàn , tiếng cộc vang lên khiến cũng đau theo.

 

 

 

Không khí lặnh ngắt.

 

 

 

Tô Mộ đang động tay cũng sững , còn đang trong tư thế giữ , cả cứng đờ.

 

 

 

Cận Dữ mặt đất mấy giây động đậy, đó chậm rãi chống tay dậy, cúi đầu giày —— nước đá làm ướt một nửa.

 

 

 

Hắn cúi đầu , giống đang vui vẻ, mà là… đến chút nguy hiểm.

 

 

 

“Tô Vãn,” ngẩng đầu, ánh mắt sâu hun hút , “Em thật sự, giỏi lắm.”

 

 

 

Tôi nuốt nước miếng một cái, bản năng lui về nửa bước.

 

 

 

mà, Cận Dữ lập tức nổi khùng —— chỉ lạnh lùng dậy, phủi tay áo, ánh mắt đảo qua Trang Văn Hủy  về .

 

 

 

“Các cứ tiếp tục.” Hắn hừ lạnh một tiếng, đầu thẳng cửa.

 

 

 

Không ai giữ .

 

 

 

Chờ , thở phào một , đầu Tô Mộ.

 

 

 

thì đang , ánh mắt sâu như mực, nhỏ giọng :

 

 

 

“Đều do để em bi liên lụy.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trong đáy mắt Cận Dữ, tức giận, tổn thương — nhưng nhiều hơn vẫn là cố chấp cam lòng.

 

Tôi gật đầu.

 

“Ừ, là đẩy.”

 

Dù cho đẩy, cũng sẽ đánh Tô Mộ. Mà thể để làm thế.

 

Cận Dữ lạnh một tiếng, xoay mặt : “Tốt lắm, Tô Vãn. Thật sự .”

 

 

 

Tôi gì, cũng giải thích. Bởi vì , giải thích chẳng tác dụng gì, Cận Dữ căn bản sẽ .

 

 

 

Tay giơ lên hạ xuống, giống như nhịn xuống nhiều cảm xúc, cùng chỉ lạnh lùng :

 

“Tôi xem như , em căn bản để tâm đến chút nào.”

 

 

 

Tôi vẫn trầm mặc, chỉ , hề phản bác.

 

 

 

Cận Dữ thậm chí còn tức đến bật , mắt đỏ lên, thấp giọng mắng một câu: “Mẹ nó, đúng là tự đa tình.”

 

 

 

Nói xong, xoay bỏ , là thật đầu .

 

Đem cẩn thận đánh giá một phen, thấy quăng ngã hư, mới nhẹ nhàng thở , nữa duỗi tay dìu , cũng nhẫn nại tính tình giải thích.

 

 

 

“Ta , chỉ là nghĩ các ngươi đánh .”

 

 

 

Cận Dữ rõ ràng .

 

 

 

Táo bạo dễ giận cận tiểu thiếu gia, phát điên đem phòng cấp tạp một hồi.

 

 

 

Sau đó mang theo đầy ngập lửa giận rời .

 

 

 

Ta từ đầu đến cuối đều cản , Tô Mộ ngăn, ngăn trở.

 

 

 

Ta ở tại chỗ, xem phát tiết, xem rời .

 

 

 

Xem ảnh biến mất ở hành lang.

 

Tôi nhúc nhích.

 

 

 

Chỉ đó, lặng lẽ theo bóng lưng biến mất ở cuối hành lang — từng bước, từng bước, giống như dùng hết bộ tức giận và tổn thương mà bước .

 

 

 

Sau cùng, thế giới an tĩnh .

 

 

 

Tô Mộ đến bên cạnh , thấp giọng hỏi: “Em chứ?”

 

 

 

Tôi lắc đầu, trong lòng chút trống rỗng, nhưng ngoài mặt biểu hiện gì.

 

 

 

Tô Mộ còn gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là nuốt xuống, chỉ nhẹ nhàng thở dài một , nhặt túi chườm nước đá bẹp dúm đất.

Loading...