Vì người khom lưng - Chương 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-20 05:51:08
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cận Dữ vẫn yên tại chỗ, ánh mắt dõi theo bóng lưng , hồi lâu dời .

 

Trong lúc mơ màng, hình như đút uống thuốc.

 

Lại hình như quần áo cho , theo bản năng đẩy tay đối phương , mắng Cận Dữ vài câu, còn cảnh cáo rằng chúng chia tay.

 

mở mắt , đang đồ cho là dì bảo mẫu nhà họ Cận.

 

Ngay đó.

 

Ngoài cửa vang lên tiếng Cận Dữ hùng hổ: “Sốt đến , còn vẻ!”

 

Tôi , nhưng đầu nóng bừng mơ màng, nhắm mắt ngủ tiếp.

 

4

 

Tôi sốt li bì suốt một ngày một đêm.

 

Lúc tỉnh dậy, trời tối.

 

Trong phòng bật đèn, chỉ ánh sáng nhạt từ hành lang hắt .

 

Tôi dậy, thấy giọng lạnh lùng từ ngoài cửa truyền đến.

 

“Tỉnh ?”

 

Là Cận Dữ.

 

Tôi đáp.

 

Một lát , cửa đẩy từ bên ngoài, Cận Dữ bước .

 

Anh mặc áo sơ mi trắng, tay áo xắn lên tùy ý, cổ áo cũng cài nút, cả toát vẻ lười nhác mà bất kham.

 

Anh xuống bên giường, một lát, đó đưa tay kiểm tra trán .

 

“Hạ sốt .”

 

Giọng nhẹ nhàng, khác với vẻ nóng nảy thường ngày.

 

Tôi tránh tay , lùi một chút, lạnh nhạt : “Cảm ơn đưa về.”

 

Cận Dữ nheo mắt : “Khách sáo ?”

 

Tôi ngước mắt , “Dù cũng chia tay , giữ cách một chút hơn ?”

 

Anh bật khẽ, cúi đầu, ánh mắt sâu thẳm .

 

“Tô Vãn, chia tay là chuyện của miệng, chuyện của tim.”

 

Tôi lạnh, “ quen làm dứt khoát.”

 

Anh im lặng trong giây lát, đột nhiên cúi đầu xuống sát mặt .

 

Khoảng cách quá gần, thở như vây lấy .

 

“Vậy em xem, tối hôm đó em như thế, là vì cái gì?”

 

Tôi đẩy , “Cận Dữ, kiểu ở bên.”

 

Anh dừng , trầm mặc thật lâu, mới thấp giọng hỏi: “Thế em kiểu nào?”

 

Tôi trả lời.

 

Thật từng nghĩ một dịu dàng, kiên nhẫn, quá nhiều góc cạnh như .

 

Một thể vì mà thỏa hiệp, đổi, chứ một khiến học cách nhẫn nhịn.

 

, làm .

 

Tôi mặt , nhắm mắt , “Tôi mệt , nghỉ ngơi.”

 

Anh một lúc, cuối cùng dậy rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa .

 

Tiếng bước chân xa dần, mới mở mắt.

 

Lồng n.g.ự.c như đè nén, đau đến khó thở.

 

5

 

Trình Uyển Uyển Cận Dữ kéo thẳng khỏi biệt thự.

 

Trời đang mưa, váy cô ướt nhẹp dính sát , lạnh hổ.

 

Cận Dữ thẳng tay ném cô xe, đóng cửa , lạnh giọng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vi-nguoi-khom-lung-vojl/chuong-2.html.]

 

“Tôi sẽ bảo tài xế đưa cô về.”

 

Trình Uyển Uyển kéo tay , mắt ngấn nước:

 

“Dữ ca ca, em cố ý. Em chỉ… Em chỉ gặp ...”

 

“Gặp ?” Cận Dữ nhếch môi, giọng khinh thường:

 

“Vậy cô giả danh khác đến tham dự tiệc là vì cái gì? Hả?”

 

Trình Uyển Uyển cắn môi, dám .

 

Cận Dữ đưa tay gạt tay cô , kiên nhẫn:

 

“Tôi thích khác lừa, cũng thích loại tự phận như cô.”

 

Lời dứt, Trình Uyển Uyển sắc mặt trắng bệch.

 

Cận phu nhân trong sảnh thấy, tức đến run :

 

“Cận Dữ! Con làm cái trò gì hả!”

 

Cận Dữ chẳng buồn đầu , đáp thẳng:

 

“Bà giữ cô , thì cứ giữ. đừng lôi .”

 

Nói xong liền về phía , kéo tay bước ngoài.

 

Tôi nắm tay, tay còn nóng ran, đầu óc thì choáng váng. bóng lưng Trình Uyển Uyển phía cửa sổ xe, chỉ thấy buồn .

 

Tôi nghiêng đầu Cận Dữ, giọng mỉa mai:

 

“Anh bênh như , sợ cô đau lòng ?”

 

Anh liếc một cái:

 

“Cô đau lòng liên quan gì đến ?”

 

Tôi nữa.

 

Cũng , đây đối với cũng từng y chang như thế.

 

7

 

Trình Uyển Uyển hốc mắt càng đỏ, cắn môi, dáng vẻ yếu đuối đáng thương.

 

Cận phu nhân tức giận đến run cả , chỉ Cận Dữ, thanh âm đều đang phát run:

 

“Ngươi… Ngươi cái thằng bất hiếu !”

 

Cận Dữ như thấy, xoay , vươn tay kéo lòng:

 

“Được , đừng nữa, thôi.”

 

Tôi kéo hai bước, đó đột nhiên đầu về phía Trình Uyển Uyển, ánh mắt va chạm .

 

Tôi gì, nhưng Trình Uyển Uyển đột nhiên rơi lệ.

 

Tôi cảm thấy đầu bắt đầu đau.

 

là tai họa bao giờ một .

 

Bước khỏi cửa, giãy khỏi tay Cận Dữ, cau mày :

 

“Anh lôi làm gì, trở thành cái bia đỡ đạn ?”

 

Cận Dữ vẻ mặt kiên nhẫn:

 

“Cô tới tìm , mắc gì tới em.”

 

Tôi lạnh một tiếng, đầu óc vẫn choáng váng, còn tâm trạng tranh cãi với , chỉ :

 

“Được , mệt , đưa về .”

 

Cận Dữ nhíu mày, lời nào, về hướng gara.

 

Tôi theo phía , trong lòng cảm thấy chút hỗn loạn.

 

Một tháng chúng chia tay, chính là vì dám phản kháng hôn ước của gia đình. Khi đó tưởng sẽ giữ , nhưng chỉ trầm mặc.

 

Hiện tại những lời như mặt Trình Uyển Uyển…

 

Rốt cuộc là đổi, nhầm?

 

Loading...