Chương 8: Đêm đầu tiên nơi phủ lạ
Sau buổi chiều nhận cây trâm ngọc, Lâm Y đưa về gian phòng mới — ngay bên cạnh thư phòng của Tạ Du. Không ai một lời, ai chỉ dẫn nàng điều gì, chỉ ánh mắt dò xét và những tiếng xì xầm khe khẽ theo mỗi bước chân nàng.
Khi cánh cửa phòng khép , nàng lặng giường, bàn tay khẽ vuốt ve cây trâm ngọc đặt gối, đầu óc m.ô.n.g lung.
Hơi ấm từ cây trâm dường như vẫn còn phảng phất cảm giác tay Tạ Du cầm khi đưa cho nàng. Một chút ấm áp, một chút xao động len lỏi lòng, dù bản nàng vẫn dám tin những gì đang xảy là thực.
Đêm phủ Tạ gia yên tĩnh đến mức nàng thể rõ tiếng gió lùa qua khe cửa. Trong khoảnh khắc , tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên khiến nàng giật .
“Ai… ?” Giọng nàng run run, thấp và khẽ.
“Là .” Giọng Tạ Du trầm ấm vang lên, dứt khoát và quen thuộc.
Không hiểu trái tim nàng khẽ run lên. Nàng dậy, rón rén mở cửa. Tạ Du đó, dáng cao lớn phủ cả bóng tối ngoài hành lang.
“Đi theo ,” , bàn tay vươn nắm lấy cổ tay nàng, kéo một lời giải thích.
Lâm Y dám kháng cự, chỉ thể ngoan ngoãn bước theo đến thư phòng. Bước chân nhanh, dứt khoát, nhưng lực kéo tay đủ dịu dàng, như làm nàng đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vet-seo-sau-lung/chuong-8-dem-dau-tien-noi-phu-la.html.]
Cánh cửa thư phòng đóng lưng họ. Trong gian chỉ ánh nến vàng vọt, Tạ Du xuống ghế, hiệu cho nàng đối diện. Anh tự tay rót , đẩy chén về phía nàng.
“Từ hôm nay,” cất giọng đều đều nhưng đầy kiên định, “mỗi đêm em sẽ đến đây cùng uống .”
Lâm Y thoáng sững sờ: “Tại ?”
Tạ Du chống tay lên mặt bàn, ánh mắt sâu thẳm nàng: “Vì em quen với sự hiện diện của . Vì nhắc nhở tất cả trong phủ — em là của .”
Nàng cúi đầu, tim đập nhanh trong lồng ngực. Giữa muôn vàn ánh mắt khinh miệt, chỉ là duy nhất dám tuyên bố bảo hộ nàng.
liệu đó là thật lòng chỉ là một cách khẳng định quyền sở hữu?
“Em cần tin ngay bây giờ,” Tạ Du tiếp, giọng trầm và dịu hơn, như thể suy nghĩ trong lòng nàng. “Chỉ cần nhớ… từ giờ phút , nếu ai dám làm em tổn thương, dám khinh rẻ em… thì chính sẽ là đòi tất cả.”
Ánh mắt rắn rỏi, giọng mang theo sự chắc chắn khiến nàng thể rung động.
Khoảnh khắc , Lâm Y cảm nhận rõ rệt — dù trái tim nàng vẫn còn đầy hoang mang, nhưng từng câu , từng cái của đàn ông mặt đang từng chút một phá vỡ lớp băng giá quanh lòng nàng.
Bàn tay nàng run run nâng chén đưa. Hơi ấm từ chén truyền sang đôi bàn tay lạnh giá, lặng lẽ xoa dịu tâm trí mệt mỏi.
Trong đêm đầu tiên … nàng còn thấy đơn độc nữa.