VẾT SẸO SAU LƯNG - Chương 20: Đêm muộn nơi bếp chính

Cập nhật lúc: 2025-07-19 14:30:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"VẾT SẸO SAU LƯNG"

Tác giả: Mr.Bin

Chương 20: Đêm muộn nơi bếp chính

Ba ngày trôi qua kể từ khi Lâm Y bắt đầu công việc quản lý bếp chính. Trong ba ngày đó, nàng gần như rời gian bếp, dậy từ tinh mơ, làm việc đến tận khuya, tự tay kiểm tra nguyên liệu, sắp xếp thực đơn cho từng món trong tiệc mùa hạ sắp tới.

Ban đầu, đám hầu vẫn xì xầm, vẫn nàng bằng ánh mắt dò xét và khinh miệt, nhưng ba ngày, những lời bàn tán dần biến mất. Thay đó là sự im lặng xen lẫn ngạc nhiên. Không ai ngờ một "tiểu thư mang vết sẹo" thể chịu khối lượng công việc nặng nhọc như than phiền một tiếng.

Đêm thứ ba, khi tất cả gia nhân rời bếp, Lâm Y vẫn bên bàn gỗ lớn, đôi tay mệt mỏi lật từng trang sổ ghi chép. Đôi mắt nàng lờ đờ vì thiếu ngủ nhưng vẫn cố gắng rà soát từng chi tiết: lượng nguyên liệu, đầu bếp, thời gian chế biến.

Ánh đèn leo lét hắt lên gương mặt nàng, gầy gò nhưng đôi mắt kiên định lạ thường.

Tiếng bước chân quen thuộc vang lên từ phía . Lâm Y ngẩng đầu lên, bắt gặp Tạ Du ở ngưỡng cửa, áo choàng đen thấm ướt một chút sương đêm, ánh mắt tối khi thấy dáng vẻ mệt mỏi của nàng.

“Em nghỉ,” , giọng điệu trầm nhưng đầy lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vet-seo-sau-lung/chuong-20-dem-muon-noi-bep-chinh.html.]

Lâm Y khẽ , giọng nhỏ nhẹ: “Chỉ còn chút nữa thôi… đảm bảo thứ sẽ hảo.”

Tạ Du bước đến gần, kéo ghế ngay cạnh nàng, ánh mắt chăm chú từng trang sổ sách tay nàng, đó bất ngờ đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, gầy guộc .

“Bàn tay sinh để làm những việc thế ,” , giọng đầy trầm khàn và day dứt.

Lâm Y thoáng lặng … nhưng nàng chỉ khẽ siết tay , giọng thật dịu dàng: “ nếu làm… mãi mãi sẽ chỉ là một kẻ lưng ngài.”

Lời khiến tim Tạ Du nhói lên. Trong khoảnh khắc , thấy rõ sự kiên cường trong nàng — còn là cô gái yếu đuối, nhẫn nhịn chịu đựng ánh mắt khinh bỉ, mà là một Lâm Y mạnh mẽ, dám lên giữa bao sóng gió.

Anh cúi xuống, khẽ chạm trán trán nàng, giọng thì thầm: “Em bao giờ lưng . Em luôn bên cạnh … từ lâu .”

Trái tim Lâm Y run lên từng hồi.

Khoảnh khắc đó, mệt mỏi dường như tan biến. Trong ánh đèn mờ nhòe của gian bếp lớn, giữa mùi hương thảo mộc thoang thoảng, ấm từ đàn ông lan khắp nàng.

Tạ Du vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ ở cùng nàng trong đêm muộn. Đôi khi, chỉ một sự hiện diện thôi cũng đủ để khiến thêm sức mạnh tiếp.

Và đêm đó… Lâm Y cảm nhận rõ hơn bao giờ hết: trong con đường đầy thử thách phía , nàng còn một .

Loading...