Về nhà với anh - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-27 03:48:14
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , yên tâm tiếp tục ngủ.

Cái "lát nữa" của Hạ Dục kéo dài cả một buổi sáng.

Đến tận trưa, mới gọi dậy, bảo nên thức dậy ăn trưa.

“Nửa ngày ăn gì, thế cho sức khỏe.”

Nửa ngày?!

Tôi đột nhiên bật dậy.

“Hạo Hạo ?”

“Đi học .”

“Không lát nữa sẽ gọi em ?”

Tôi sững sờ, chẳng lẽ trở một cái ngủ tiếp mất ?

“Anh đúng là đợi một lát mà, đợi đến tận bây giờ đây. Thôi nào, chúng ăn cơm .”

Tôi tức giận lấy gối đánh .

Hạ Dục vẫn còn quá nhiều hiềm khích với Hạ Hạo.

---

Tôi lén Hạ Dục dẫn Hạ Hạo công viên giải trí.

Tôi “chết” trong một vụ tai nạn xe đường về nhà từ công viên giải trí.

Sau đó, Hạ Dục bao giờ cho phép Hạ Hạo đến công viên giải trí nữa.

Anh còn đổ cho Hạ Hạo về sự của .

Trải qua cú sốc ba năm , Hạ Hạo cũng chút kháng cự với công viên giải trí.

Tôi đảm bảo rằng sẽ bao giờ biến thành khác nữa, con mới đồng ý công viên giải trí cùng .

Khi Hạ Dục tìm thấy và Hạ Hạo.

Hai con đang bàn bạc xem lát nữa sẽ tàu lượn siêu tốc thuyền cướp biển.

“ Ân Ân, về nhà với .”

Hạ Dục kéo tay , cưỡng ép đưa .

Hạ Hạo cũng rụt rè cúi đầu theo .

“A Dục, bình tĩnh một chút.”

Tôi dừng bước, thấy vành mắt đỏ hoe.

“Anh xem em bây giờ đang bình an vô sự ? Hơn nữa, lúc đó vụ tai nạn xảy đường về nhà từ công viên giải trí cơ mà.”

“ Ân Ân”

Anh cau mày, cầu xin .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ve-nha-voi-anh/chuong-8.html.]

“Anh hứa với em, em sẽ cả. Em sẽ bao giờ rời xa nữa.”

Lúc tâm trạng Hạ Dục mới định trở .

Tôi nắm tay và Hạ Hạo, về phía tàu lượn siêu tốc.

“Mau tàu lượn siêu tốc với em.”

Hạ Dục chút do dự, cho đến khi dọa bỏ nhà , mới chịu tàu lượn siêu tốc cùng .

Hạ Hạo còn quá nhỏ, thể chơi những trò .

, con chỉ thể , và Trần Kỳ cùng.

“Hóa bố sợ tàu lượn siêu tốc.”

Tôi thấy Hạ Hạo , cũng hùa theo con.

, A Dục nhà sợ tàu lượn nhất đấy.”

Hạ Dục chỉ thể bất lực và cưng chiều và Hạ Hạo.

Chúng chơi đến khuya, cho đến khi hoàng hôn bao trùm bầu trời.

Trong vòng đu , Hạ Hạo , khi vòng đu lên đến điểm cao nhất mà ước, Thần linh sẽ thấy và giúp biến điều ước thành hiện thực.

Thần linh ơi, nếu thật sự tồn tại.

Xin hãy phù hộ cho gia đình chúng bao giờ chia lìa nữa.

—-

Di thư Hạ Dục:

Hạo Hạo con trai, khi con thấy bức Di thư , bố gặp con .

Bố lẽ nên hận con, bố nghĩ, nếu lúc đó Ân Ân cứu con, thì sống sót sẽ là Ân Ân n.

bố thể hận , vì con là mà Ân Ân liều mạng cứu sống.

Ân Ân để nhiều di vật, bố cũng chỉ còn con thôi.

, đừng hận bố.

Anh sắp xếp xong hậu sự, và cũng ủy thác em cho trợ lý của . Sau khi rời , sẽ chăm sóc em.

Gửi vợ yêu:

Ân Ân, Hạo Hạo năm nay mười tám tuổi . Chúng gặp lâu đến .

Anh đến tìm em, em sẽ đồng ý, đúng ?

Anh nhớ em lắm.

Khi bức thư , thành phố Hạ đang mùa mưa, thời tiết chút nào. Còn em? Em khỏe ?

Đừng sợ, sẽ sớm đến tìm em thôi.

Đợi nhé, Ân Ân

(Hết văn)

Loading...