Chiếc micro gần như dí sát miệng , đôi mắt của các phóng viên lóe lên sự tham lam như kền kền thấy thịt tươi.
Trần Kế Nghiệp chắc chắn sẽ thất bại, nên dùng thủ đoạn hèn hạ để đối phó với .
Tôi đeo khẩu trang, đáp bất cứ câu hỏi nào.
Trên con đường do vệ sĩ dốc sức mở , lên xe.
đ.á.n.h giá thấp sự điên cuồng của giới phóng viên trong thời đại để săn tin.
Xe chạy nửa đường thì kẹp chặt cả lẫn .
"Bụp" một tiếng, cửa bên cạnh tông mạnh.
Vệ sĩ dùng hết sức mới kịp thời kiểm soát vô lăng, chiếc xe trượt một nửa vòng, đ.â.m mạnh dải phân cách xanh.
Đầu đập cửa xe, m.á.u chảy đầy mặt.
Trước khi bất tỉnh, thấy tiếng đang cạy cửa xe.
“Tổng giám đốc Trần, giao đến , ông cũng nên thanh toán sòng phẳng chứ.”
“Gấp gì chứ, con ranh đáng giá lắm. Chờ trả thù xong, tiền và đều giao cho các .”
“Hì hì hì, quả nhiên là Tổng giám đốc Trần, thể lên hot search đầu, đúng là bản lĩnh.”
Tôi mở mắt.
Nhìn quanh, nền xi măng thô sơ, thép trần lộ khắp nơi.
Đây là một tòa nhà bỏ hoang.
“Ố, tỉnh ?”
Trần Kế Nghiệp đá một cú chân , “Đồ tiện nhân thối tha, cô kiêu ngạo lắm cơ mà? Cuối cùng vẫn tao trói đến đây thôi.”
“Cả đời tao vất vả, mày làm cho nông nỗi , mày lấy gì mà đền?”
“Nói !”
Ông điên cuồng đá cơ thể .
Tôi cố gắng cuộn , giảm thiểu diện tích tấn công.
“Mười mấy đứa con của tao, vì đứt nguồn vốn mà c.h.ế.t trong ống nghiệm, tao hỏi mày đền thế nào!”
“Hay là, để mày sinh cho tao một đứa con để trả nợ nhé?”
Ông dùng một tay bóp cằm , khuôn mặt dâm tà ghé sát .
Tôi nhắm mắt , khuôn mặt ghê tởm đó của ông .
Một lực mạnh từ bên cạnh hất cả Trần Kế Nghiệp văng ngoài.
“Đền cái ông mày , mười năm lẽ tao nên g.i.ế.c c.h.ế.t mày !”
Tôi mở mắt, chỉ thấy Trần Tuyết đang chắn mặt .
Chị nhào Trần Kế Nghiệp, từng cú đ.ấ.m như trời giáng.
Hiện trường hỗn loạn, vệ sĩ của Đại ca và bọn bắt cóc đ.á.n.h túi bụi.
Bản Đại ca cau mày, cách đó xa chằm chằm, “Sao thương thành thế , cô bảo giải thích với sư cô kiểu gì?”
Tôi thời gian quan tâm giải thích thế nào, Trần Kế Nghiệp Trần Tuyết siết cổ đến mức sắp ngạt thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ve-nha-thoi-chi/chuong-8.html.]
“Đại ca, mau cứu , kế hoạch của chúng bao gồm việc g.i.ế.c .”
“Sợ gì, chị cô bây giờ là bệnh nhân tâm thần. Người tâm thần g.i.ế.c phạm pháp.”
Tôi kinh hãi, “ sẽ giam bệnh viện tâm thần!”
Đại ca chậm rãi tháo dây trói tay chân cho , “Cô từng nghĩ rằng, tự tay loại bỏ kẻ đầu sỏ, thực chất chính là liều t.h.u.ố.c nhất để chữa trị cho cô ?”
Tôi sững sờ tại chỗ.
“Thiết định vị da cô chỉ . Là chị cô tìm đến , khăng khăng đòi theo.”
“Chị rõ ràng kế hoạch của chúng , nhưng vẫn phát điên ngay khi thấy Trần Kế Nghiệp đ.á.n.h cô. Cô xem, vì ?”
Tầm của chút mơ hồ.
Tôi loạng choạng dậy, cố gắng phớt lờ cơn đau cơ thể, chầm chậm về phía Trần Tuyết.
Tôi ôm chặt lấy chị từ phía , nghẹn ngào, “Đừng đ.á.n.h nữa.”
“Chị , đừng đ.á.n.h nữa.”
“Tất cả qua .”
“Ông sẽ bao giờ làm hại chúng nữa.”
Trần Tuyết dừng .
Chị bắt đầu run rẩy, càng lúc càng dữ dội.
Cuối cùng, chị bật nức nở, tiếng "oa" lên như một đứa trẻ rời khỏi cơ thể .
Mỗi tái sinh đều kèm với sự bóc tách, lột xác.
Phượng hoàng niết bàn, đau đớn tột cùng.
Không như ở DY, luật pháp cấm rõ ràng.
Chỉnh sửa gen ở trong nước vẫn thuộc vùng mù pháp lý.
tội danh bắt cóc và cưỡng h.i.ế.p thành của Trần Kế Nghiệp, hai tội danh đủ để tống ông tù.
Sư giận giấu , tự chăm sóc bản , nên đuổi Đại ca khỏi nhà.
Tôi đành đến tận nhà giải thích ngay trong đêm.
“Người của Trần Kế Nghiệp theo dõi em nhiều ngày, vệ sĩ của thực chất nắm rõ hành động của họ.”
“ em cần một cơ hội, một cơ hội để ông bao giờ thể ngóc đầu lên nữa.”
“Sư , chúng là bình thường, làm nên chuyện, luôn trả giá. Điều là do dạy em, ?”
Sư một lúc lâu, nhẹ nhàng xoa khóe miệng bầm tím của , “ cũng dạy em rằng, bất cứ lúc nào, cũng bảo trọng bản .”
Trước mặt , cuối cùng cũng trút bỏ vỏ bọc, “ em thực sự hận.”
“Đối với con gái ruột của , thể làm chuyện cầm thú bằng như .”
“Ông chỉ xứng làm cha, mà còn xứng làm .”
“Chỉ khiến ông phá sản, bại danh liệt, làm đủ?”
“Ông thản nhiên hủy hoại cả cuộc đời của chị, dựa mà em thể dễ dàng tha thứ cho ông ?”
Sư im lặng lâu, thì thầm bên tai : “Yên tâm, nhà tù dặn dò .”