Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi nhỏ giọng thừa nhận chúng quen từ khi cả hai cùng học đại học tại Hà Nội.
“Con xin vì chuyện với bố .”
Việt Anh nhiều đến nhà thăm bố và thuyết phục hai cho chúng ở bên nên tỏ bình tĩnh.
“Cháu chào hai bác. Cháu là Việt Anh - bạn trai của Lan Chi.”
Bố gì, còn khẽ mỉm :
“Vào nhà chuyện.”
Chưa bao giờ thấy quãng đường từ cổng nhà khó đến thế, hai chân giống như xích bằng sợi dây sắt .
Có khi nào lát nữa bố sẽ nổi trận lôi đình đuổi Việt Anh ?
Tôi nhất định tới lúc cả hai chạm mặt nhưng ngờ chuyện xảy sớm tới .
Vừa nhà, bố hiệu cho Việt Anh và xuống.
“Con nhớ dì Hoa Lan Chi?”
Tôi bố hỏi thì khẽ gật đầu. Đương nhiên là nhớ dì , dì nấu ăn cực ngon và hai con học giỏi.
Bố tiếp lời:
“Chồng của dì Hoa là một cảnh sát. Chú thường xuyên vắng nhà con chứ?”
Tôi ngẩn trong giây lát, hiểu tại bố nhắc tới dì Hoa . Thì bố thấy khó mà lui.
Tôi làm gì hơn ngoài im lặng. Bỗng nhiên Việt Anh nắm lấy tay lên tiếng:
“Cháu xin phép cô chú cho cháu vài lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ve-nha-thoi-chang-si-quan-cua-em/chuong-2.html.]
Tôi sang Việt Anh, ánh mắt hiện rõ sự lo lắng.
Lúc Việt Anh nhẹ nhàng :
“Cháu yêu những làm công việc đặc biệt như cháu sẽ thiệt thòi. Chỉ điều cháu thực sự quý mến Lan Chi ngay từ đầu gặp mặt.”
“Cháu mong cô chú cho cháu một cơ hội tìm hiểu em . Cháu dám hứa điều gì xa xôi, chỉ thể khi ở bên cháu sẽ khiến Lan Chi vui vẻ, hạnh phúc còn khi xa sẽ lấy em làm động lực để thành nhiệm vụ.”
Có lẽ những lời khi thực sự chạm tới trái tim , khiến cả đời thể nào quên.
Đương nhiên rõ những khó khăn mà sẽ đối mặt khi yêu và cưới một làm công việc như . Chỉ điều con tim hướng về , nó thôi thúc bản vượt qua những thử thách mắt để sống hạnh phúc bên yêu.
Tôi mỉm , với bố :
“Con mong bố ủng hộ chúng con.”
Mẹ khẽ gật đầu:
“Lan Chi cho bố về Việt Anh, bố thể hiểu nguyên nhân. Nếu hai con quyết tâm đến với làm cha làm như chúng cũng chẳng thể phản đối.”
Nói xong sang bố:
“Tôi gì sai ông nó?”
Bố xoà:
“Còn để xem biểu hiện của trai trẻ .”
Nghe những lời , thở phào nhẹ nhõm, thật ngờ chuyện đơn giản như . Không quát mắng, ngăn cấm như trong tưởng tượng của . Chỉ điều chuyện phía mới khiến trở nên choáng váng.
Ngay trong bữa cơm đầu tiên tại nhà , bố và Việt Anh gọi một cách thiết là bố vợ và con rể để đó là màn bàn tính chuyện kết hôn khi trường.
Dự định của là sẽ về quê làm việc để tiện bề chăm sóc cha , Việt Anh cũng công tác tại đây. Không những thế bố cũng ý chuyển tới nơi vì khí hậu và gần con.
Có thể tuy rằng chúng đang yêu xa nhưng viễn cảnh mắt thật sự đáng mong chờ. Tôi thầm cảm ơn ông trời cho gặp và sự ủng hộ từ hai bên gia đình.