Tuyển chồng một đêm: Chồng mới cưới lại là tỉ phú- Lạc Ninh Khê và Lệ Bạc Thần - Chương 381: Anh ấy đã mất một quả thận vì bạn

Cập nhật lúc: 2025-10-17 16:57:46
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng nữ máy móc vang lên trong điện thoại khiến Lệ Bạc Thần nhíu mày.

Chưa đến mười rưỡi, cô sẽ ngủ sớm như chứ?

Anh gọi vài nữa, vẫn ai máy.

Sự nghi hoặc và lo lắng dần hiện rõ trong ánh mắt — con thỏ nhỏ ... sẽ gặp chuyện gì chứ?

Vừa định sai Mạc Dao đến căn hộ ở Kim An kiểm tra, thì điện thoại trong tay rung lên.

Một dãy lạ hiện màn hình.

Lệ Bạc Thần thoáng cau mày, nhưng vẫn bắt máy.

Không ngờ, đầu dây bên vang lên giọng run rẩy, nghẹn ngào của Lạc Ninh Khê.

“...Alo? Chồng... là em đây...”

Tim thắt , giọng lập tức gấp gáp:

“Vợ , lúc nãy bận, kịp điện thoại. Có chuyện gì ? Sao giọng em lạ thế? Còn điện thoại của em , gọi bằng khác?”

“Tôi... , em...”

Lạc Ninh Khê vốn định kể chuyện cô gặp nạn, nhưng giọng lo lắng, nghĩ đang bận việc gia đình, nên đành nuốt xuống.

Nếu để , chắc chắn sẽ bỏ hết thứ mà lao về — cô lo lắng thêm.

Giọng cô cố tỏ bình tĩnh:

“Không ... Em chỉ nhận di vật của từ Ngài Sheng nên xúc động một chút thôi.”

Lệ Bạc Thần khẽ thở . Anh vợ để tâm đến khuất, liền dịu giọng dỗ dành:

“Mẹ chúng kết hôn, chắc chắn bà cũng yên lòng nơi suối vàng. Anh xong việc bên sẽ về ngay, ?”

“Anh bận ?” – cô hỏi nhỏ.

“Ừ, trong nhà chút chuyện... lẽ vài ngày. Em nhớ tự chăm sóc .”

Nghe , bàn tay đang cầm điện thoại công cộng của Lạc Ninh Khê khẽ run.

“Trong nhà chuyện? Là... dì chú ? Có nghiêm trọng ?”

“Không , đừng lo. Anh giải quyết .”

Anh rõ giọng lo lắng của cô, liền dịu :

“Anh thật mà, ngoan, nghỉ sớm nhé.”

Lạc Ninh Khê mím môi, định hỏi cần giúp đỡ gì, nhưng kịp , giọng Cố Gia đột ngột vang lên ở đầu bên :

“Cậu Lệ! Mau tới đây! Tình hình của ông cụ !”

Lệ Bạc Thần cau mày, nhanh:

“Em yêu, mấy ngày nhớ chăm sóc bản . Đừng lo cho .”

Rồi vội vã cúp máy.

Nghe tiếng “tút tút” lạnh lẽo, Lạc Ninh Khê khẽ siết chặt bàn tay.

Có chuyện ở nhà thật... Không trách giọng căng thẳng như .

Tiểu Hạ

Cũng may, cô về việc suýt hại tối nay — nếu , chắc chắn sẽ phát điên vì lo cho cô.

Ngay lúc , cửa phòng mổ bỗng bật mở!

Một bác sĩ nam mặc áo blouse trắng bước vội , tay còn cầm bảng bệnh án.

“Người nhà bệnh nhân Dụ Thừa Nam ? Người nhà Dụ Thừa Nam!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-lai-la-ti-phu-lac-ninh-khe-va-le-bac-than/chuong-381-anh-ay-da-mat-mot-qua-than-vi-ban.html.]

Lạc Ninh Khê vội vàng chạy đến, giọng run lên:

“Tôi... nhà của ! Bác sĩ, thế nào ?”

Sắc mặt bác sĩ nghiêm trọng:

“Cô đừng hoảng, bệnh nhân cứu qua cơn nguy kịch, nhưng...”

Ông ngừng giây lát, ánh mắt trở nên nặng nề.

Lạc Ninh Khê siết chặt nắm tay, tim đập loạn lên:

“Bác sĩ... xin , cần làm gì?”

Giọng ông trầm xuống:

“Vết d.a.o cắt trúng nội tạng, tổn thương nghiêm trọng đến thận trái.

Chúng cố gắng hết sức, nhưng... thận trái của bệnh nhân thể giữ . Cô nên chuẩn tâm lý.”

“Cái... gì ạ?!”

Như tiếng sét đánh ngang tai, đầu óc Lạc Ninh Khê trống rỗng.

Bác sĩ tiếp tục giải thích:

“Thận là cơ quan quan trọng trong cơ thể. Mất một bên nguy hiểm đến tính mạng, nhưng sẽ ảnh hưởng lớn đến sức khỏe lâu dài. Cần theo dõi cẩn thận...”

còn thấy gì nữa.

Trái tim như bóp nghẹt.

Anh... mất một quả thận.

Vì cô.

Anh là con trai duy nhất của nhà họ Dụ, sống thế nào đây?

Còn cô... đối diện với , với gia đình ?

Nước mắt tuôn kiểm soát .

Cô chắp tay cầu xin:

“Bác sĩ, xin hãy nghĩ cách khác ... Cứu lấy thận của ? Anh còn trẻ lắm... chỉ còn một quả thận thì tương lai làm ...”

Bác sĩ khẽ lắc đầu:

“Chúng nỗ lực hết mức. Cô mau ký giấy và đóng viện phí để tiếp tục hồi sức cho bệnh nhân.”

...”

“Không còn thời gian !” — Ông giục.

Bác sĩ rời , để chôn chân giữa hành lang sáng lạnh.

Lạc Ninh Khê run rẩy, dựa tường, hai tay ôm đầu.

Thận... thể cứu.

Anh mất một quả thận... chỉ vì cứu cô.

Nước mắt rơi từng giọt xuống sàn.

Trong lòng cô vang lên một tiếng gào tuyệt vọng:

“Dụ Thừa Nam... tại ngu ngốc như thế chứ...”

Và cũng chính khoảnh khắc , cô thề — nhất định điều tra ai thuê đám côn đồ đó.

Bằng giá.

Loading...