"Khê Khê, đang ? Thật cũng gì ngại, đều là trưởng thành mà..." Luna rõ ràng Lệ Thâm thể nào là cùng Lạc Ninh Khê, nhưng vẫn cố ý trêu chọc.
Lạc Ninh Khê chỉ cảm thấy đầu một mảng xanh lè, từ kẽ răng bóp một câu: "Tôi cái phúc đó!"
Cúp điện thoại, Lạc Ninh Khê càng nghĩ càng tức giận, tự trọng đến mức ?
Lạc Ninh Khê nhịn , gọi điện thoại thẳng cho Lệ Bạc Thần, hỏi rõ hai ngày chạy ngoài rốt cuộc làm gì.
chuông điện thoại reo hết đến khác, vẫn ai nhấc máy.
Đây là lao lực quá độ, đến cả điện thoại cũng lười ?
Lạc Ninh Khê siết chặt điện thoại từng chút một.
Tốt, lắm.
Dù cũng là vợ chồng giả, cô quan tâm làm gì?
Lạc Ninh Khê ngược kéo Lệ Bạc Thần danh sách đen, đó ném điện thoại sang một bên, bắt đầu tập trung công việc.
Bên , tập đoàn Hoành Đạt, Lệ Bạc Thần từ nhà vệ sinh trở chỗ làm việc, phát hiện màn hình điện thoại ba cuộc gọi nhỡ.
Tất cả đều do Lạc Ninh Khê gọi đến.
Trong mắt Lệ Bạc Thần lóe lên vẻ sâu sắc, lo lắng cô tìm việc gấp, nhanh chóng gọi cho cô, nhưng dù gọi thế nào, đều nhận thông báo tạm thời thể kết nối.
Sắc mặt Lệ Bạc Thần trầm xuống, Lạc Ninh Khê cho danh sách đen??
Chỉ vì điện thoại của cô?
Phụ nữ quả nhiên thể chiều, càng chiều càng sinh tật.
Lệ Bạc Thần dứt khoát quan tâm đến Lạc Ninh Khê nữa, gần đến giờ tan làm, hỏi thăm quản gia nhà cũ, tình hình Lệ lão gia cơ bản định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-170-anh-ta-co-uu-tu-den-may-cung-khong-bang-anh.html.]
"Tứ thiếu, bệnh viện đặt lịch , định cuối tuần kiểm tra ..." Quản gia qua ống .
Lệ Bạc Thần tựa ghế làm việc đơn, giọng trầm thấp: "Được, cuối tuần thời gian cùng ông ."
"Vẫn là cách, chúng khuyên ông mấy , ông vẫn ."
Lệ Bạc Thần nghĩ đến Lệ lão gia, ánh mắt cũng mềm một thoáng: "Phúc bá, vất vả cho ông theo dõi ông uống thuốc đầy đủ."
"Đó là chuyện bổn phận của ."
Lúc , Trương Tiêu đến, thông báo tối nay bộ phòng sẽ ăn chung, coi như chào mừng hai nhân viên mới gia nhập phòng kế hoạch.
Đợi Trương Tiêu khỏi, Đỗ Minh theo phòng nước.
"Tối nay ăn, gọi Lệ Bạc Thần làm gì?" Thần sắc Đỗ Minh , giọng điệu mang theo chút trách móc: "Nhìn thấy là mất cả ngon ."
Trương Tiêu xung quanh, hạ giọng : "Đỗ thiếu yên tâm, thể để ăn chùa , phía còn chiêu đợi đấy."
Đỗ Minh vẫn nhíu mày: "Anh nhân cơ hội làm kế hoạch đuổi ? Sao hai ngày nay im re ?"
Nhắc đến chuyện , mặt Trương Tiêu chút kỳ quái: "Tôi cũng lắm chứ, nhưng bản kế hoạch của làm cực kỳ thiện, góc cũng mới lạ và chính xác, còn lão luyện hơn cả Chu Khải An, bới móc cũng tìm ."
Anh cũng ngờ đàn ông im lặng tiếng năng lực thật, càng lý do để đuổi .
Ánh mắt Đỗ Minh lóe lên: "Anh thật sự ưu tú đến ?"
Sắc mặt Trương Tiêu biến đổi, vội vàng nịnh bợ: "Anh ưu tú đến mấy, mặt Đỗ thiếu, căn bản là gì."
"Nếu bản kế hoạch của giỏi như , cứ để tiếp tục ." Đợi xong, chiếm đoạt lấy, Trương Tiêu làm chỗ dựa, ở phòng kế hoạch cũng coi như ngang ngược .
...
Đến giờ tan làm, cả phòng kế hoạch rầm rộ một nhóm đến nhà hàng tư gia "Minh Hi" cách công ty xa.