Đợi Vương Dương rõ nhân vật chính trong ảnh, cả sững sờ tại chỗ, tay run lên, ảnh rơi vãi khắp sàn, hóa đều là ảnh hẹn hò, lên giường với những phụ nữ khác !
Bối cảnh khách sạn, ngoài trời, còn cả hồ suối nước nóng!
Sắc mặt Vương Dương lập tức tái mét: "Lạc Ninh Khê, cô tiện nhân cô dám điều tra ? Tôi thấy khoản vay cô nữa !"
Bốp!
Lần Lạc Ninh Khê nuông chiều Vương Dương nữa, trực tiếp giơ tay tát mạnh một cái, lực mạnh đến nỗi lòng bàn tay cô cũng tê dại!
Vương Dương đánh choáng váng, định nổi giận, chạm đôi mắt trong trẻo sắc bén, bình tĩnh của cô gái, cảm thấy dự cảm lành trong lòng.
Ngay đó, thấy Lạc Ninh Khê tủm tỉm mở miệng: "Bây giờ ông tức giận ? Vậy thì cũng nhịn ! Dù , vợ của Giám đốc Vương thế nhỏ, ông xem, nếu bà thấy ông chơi bời lăng nhăng bên ngoài như , sẽ hậu quả gì?"
Môi Vương Dương run rẩy, trừng mắt Lạc Ninh Khê, còn vẻ hách dịch như lúc đầu?
Lúc , chỉ g.i.ế.c Lạc Ninh Khê!
Con tiện nhân dám uy h.i.ế.p ?
Lạc Ninh Khê cho cơ hội phản bác, tiếp tục thong thả mở miệng: "Năm triệu thôi mà, những bức ảnh giữ vinh hoa phú quý của Giám đốc Vương, chắc chắn là nhiều hơn chứ?"
Giám đốc Vương nghiến răng nghiến lợi, hai tay buông thõng bên chân siết chặt thành nắm đấm, nhưng chỉ cần nghĩ đến con hổ cái ở nhà, vô cơn giận dữ đều kìm nén xuống.
Cuối cùng, Giám đốc Vương thể nhượng bộ: "Rốt cuộc cô gì?"
"Duyệt khoản vay cho , cả ông và đều vui vẻ."
Vương Dương thầm chửi thề một câu, ấm ức : "Được! Bây giờ gọi điện ngay, cô mau hủy hết ảnh cho ."
Nhìn Vương Dương gọi điện thoại xong, Lạc Ninh Khê thở phào nhẹ nhõm!
Không lâu , cấp của Vương Dương thở hổn hển mang hợp đồng đến, đó đóng dấu công ty. Vương Dương đành cứng rắn ký tên , đưa cho Lạc Ninh Khê.
"Bây giờ cô hài lòng ?"
Lạc Ninh Khê ghê tởm một cái, nghiêm túc kiểm tra từ đầu đến cuối, sợ gài bẫy cô ở đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-148-vo-den-bat-gian-them-dau-vao-lua.html.]
Tuy nhiên, Vương Dương lẽ thực sự sợ cô tiết lộ ảnh, nên hề giở trò gì.
Lạc Ninh Khê cũng dứt khoát ném tất cả những bức ảnh đó cho Vương Dương.
Những bức ảnh kinh tởm như , cô còn lười thêm một nào nữa.
lúc ...
Một nhân viên bên ngoài mặt mày lo lắng chạy : "Giám đốc Vương, vợ... vợ ông đến , đang làm loạn ở đại sảnh đòi tìm ông!"
Mặt Vương Dương lập tức trắng bệch: "Không thể nào, chỗ kín đáo, vợ đây từng phát hiện , bà đến?"
Nhân viên cũng vô cùng bàng hoàng.
Vương Dương chợt nghĩ đến điều gì đó, đầu chằm chằm Lạc Ninh Khê, giận dữ : "Là cô làm ? Cô lừa hợp tác, đẩy chỗ chết?"
Lạc Ninh Khê Vương Dương nghi ngờ, khuôn mặt tuyệt mỹ cũng thoáng qua sự nghi hoặc, đó lạnh: "Óc ông chó ăn ? Người đang ở cùng ông bây giờ là , dù thông báo cho vợ ông, thì cũng đợi chứ, lẽ nào còn tự chạy đến để vợ cả bắt gian?"
"Ông nên điều tra xem ai cho bà chúng gặp ở đây ."
Nói xong, cô nhét hợp đồng túi xách, đầu rời khỏi sân golf.
Đi ngang qua đại sảnh, Lạc Ninh Khê cuối cùng cũng thấy bộ mặt thật của vợ Vương Dương.
Người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, mặc một chiếc váy dài lòe loẹt, nhưng chiếc váy quá ôm sát, ngược làm lộ khuyết điểm của bà . Cộng thêm son môi tô quá đậm, đôi mắt sắc sảo nheo thành một đường, khi làm loạn trông hung hăng như một con hổ cái, khiến năm sáu nhân viên chặn bà cũng mệt bở tai.
"Vương Dương tên khốn nhà mau đây, dám lén lút ăn vụng ?"
"Tôi xem xem con hồ ly tinh hổ nào dám câu dẫn chồng Lý Phúc Huệ!"
Vợ Vương làm loạn ngừng, Lạc Ninh Khê mặt mày lo lắng, làm đây, nếu cứ thế bước ngoài, lẽ sẽ vợ Vương tóm .
Mặc dù cô và Vương Dương tuyệt đối trong sạch, nhưng Vương Dương khét tiếng xa, một khi dính líu đến , thì chẳng khác nào "vôi rơi đáy quần, cứt cũng là cứt" .
Điều đáng tiếc là ở đây chỉ một lối .
lúc Lạc Ninh Khê đang lo lắng trốn nhà vệ sinh, đột nhiên, cổ tay cô một nam phục vụ túm lấy.