“Trương Tiêu!” Tuy nhiên, đúng lúc , một giọng mắng mỏ hùng hồn vang lên. Sau đó thấy Quản lý Phòng Kế hoạch Vương Cương tức giận xông văn phòng, giơ tay tát một cái, mắng lớn, “Tao , hóa mày tác oai tác quái ở Phòng Kế hoạch đến thế hả?!”
Các nhân viên khác của Phòng Kế hoạch đều sửng sốt.
Trương Tiêu cũng tát một cái thật mạnh, loạng choạng, mặt đầy ngơ ngác và ấm ức Vương Cương, “Quản... Quản lý? Sao đến đây?”
“Nếu tao đến, thì mặt mũi Phòng Kế hoạch của tao mày vứt sạch !” Vương Cương hết giận, tát thêm một cái nữa.
Trương Tiêu ăn tát cả hai bên má. Sức tay đàn ông lớn, Trương Tiêu đánh đến hai bên má sưng vù, ẩn hiện thấy rõ vết ngón tay.
Trong lòng Vương Cương chửi thầm!
Anh Luna phân tích, “khâm sai đại thần” do Thịnh Thế sắp xếp thể ở Phòng Kế hoạch, hoặc là Lệ Sâm hoặc là Đỗ Minh!
Trương Tiêu chán sống mà dám động đến họ?
Trong lúc , thà g.i.ế.c nhầm còn hơn đắc tội!
Hành động gọi điện thoại của Lệ Bạc Thần dừng . Anh một tay đút túi quần tây, hờ hững cảnh .
Vương Cương lẫm liệt , “Lệ Sâm ? Tình hình nắm rõ. Cậu mới đến công ty thể quen quy tắc, về sớm là thể thông cảm , tạm thời xử phạt! từ ngày mai trở , nếu vẫn cần ngoài, báo cáo với ... À, Đỗ Minh cũng , cả hai đều là nhân viên mới, cũng là trụ cột tương lai của Phòng Kế hoạch chúng . Cứ học hỏi từ các nhân viên cũ, lợi ích sẽ thiếu.”
Bề ngoài Hoằng Đạt vẫn là họ Chu, nhưng sớm muộn gì cũng trở thành công ty con của Thịnh Thế.
Mức lương và đãi ngộ của Hoằng Đạt tồi, thanh trừng, ôm chặt đùi hai ...
Lệ Bạc Thần rõ ràng cảm nhận sự thiên vị của Vương Cương, vẻ thú vị trong mắt càng đậm hơn.
Đỗ Minh thì nghiễm nhiên chấp nhận!
Trương Tiêu ngơ ngác pha lẫn bất mãn, tức giận , “Quản lý, tại ? Tôi làm theo quy tắc công ty...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-115-tha-giet-nham-con-hon-bo-sot.html.]
“Mày động tay động chân trong văn phòng, làm khó nhân viên mới, ảnh hưởng hình ảnh, trừ ba ngày lương!”
“Cái gì?” Trương Tiêu phục, “Trừ lương ? Tôi làm sai...”
Vương Cương biểu cảm, “Trừ năm ngày!”
Trương Tiêu tức điên lên, “Cũng thể chỉ trừ lương một chứ? Lệ Sâm cũng động tay , hơn nữa là đánh ...”
“Trừ mười ngày! Mày thêm nữa, trừ một tháng!”
Trong lòng Trương Tiêu như vạn con ngựa thần thánh phi qua, dù bất mãn đến cũng chỉ đành tạm thời nhịn!
“**Được , nhân viên cũ và mới mâu thuẫn là chuyện bình thường, nhưng bình đẳng, quan tâm, bao dung mới là văn hóa doanh nghiệp của Hoằng Đạt chúng . Bây giờ hai bắt tay , chuyện coi như xong.” Vương Cương hòa giải, che đậy chuyện.
Phải để Thịnh Thế thấy là một quản lý năng lực xử lý khủng hoảng!
Dưới sự uy h.i.ế.p của Vương Cương, Trương Tiêu buộc lòng đưa tay với Lệ Bạc Thần, vẻ mặt ấm ức. Tuy nhiên, Lệ Bạc Thần chỉ quét mắt lạnh lùng, phun ba chữ “ hứng thú”, thẳng thừng về chỗ làm việc.
Ngón tay thon dài nghịch chiếc điện thoại đen tùy chỉnh, thần sắc u ám lạnh lẽo.
Thái độ của Vương Cương ... quá bất thường.
Trương Tiêu gân xanh trán giật mạnh, gần như bùng nổ. Anh hạ cầu hòa như , mà Lệ Sâm vẫn nể mặt?
“Anh Trương đừng giận, Lệ Sâm điều, là nhân viên mới sẵn lòng hòa hợp với !” Đỗ Minh mắt đảo một vòng, lập tức tiến lên bắt tay .
Trương Tiêu đầu Vương Cương, châm biếm, “**Quản lý Vương, thấy ? Không hợp tác, mà thực tập sinh quá kiêu ngạo, dạy dỗ đàng hoàng, sớm muộn gì Phòng Kế hoạch cũng kéo xuống nước.”
Đỗ Minh, “ , thể để một con chuột làm hỏng cả nồi canh!”
________________________________________