“Diệp Tư Tư?” Lạc Ninh Khê nhận phụ nữ.
Người phụ nữ chính là Diệp Tư Tư. Ngày , khi Lạc Ninh Khê đến Tập đoàn Thịnh Thế đàm phán dự án Đông Sơn, phụ nữ cậy là nhân viên nội bộ cố ý gây khó dễ cho cô, và Tổng giám đốc Mạc trực tiếp sa thải!
Sau đó Lạc Ninh Khê cũng tin tức gì về Diệp Tư Tư nữa. Cô ngờ gặp cô ở đây...
“Bảo bối, đây là ai ?” Người đàn ông mặc vest Armani, giày Hermès, đeo đồng hồ Patek Philippe, ôm lấy vòng eo thon gọn của Diệp Tư Tư, ngậm một điếu xì gà trong miệng, đôi mắt nheo , đánh giá Lạc Ninh Khê với vẻ mặt tà mị lộ liễu.
Diệp Tư Tư ngoan ngoãn với đàn ông, thậm chí còn mang vẻ nịnh nọt, lập tức ngoan ngoãn , “Anh A Minh, đây chính là Lạc Ninh Khê mà em kể với .”
“Thì cô là Lạc Ninh Khê?” Khi Đỗ Minh , ánh mắt che giấu vẻ kinh ngạc.
Mặc dù Lạc Ninh Khê trang điểm đậm như Diệp Tư Tư, cũng ăn mặc hở hang, lẳng lơ như cô , nhưng khuôn mặt cô mềm mại, tinh tế, đôi mắt trong veo như , ngũ quan tinh xảo, kiều diễm, tự một vẻ say đắm lòng , khí chất hơn Diệp Tư Tư bên cạnh gấp bao nhiêu .
Vẻ kinh ngạc trong mắt Đỗ Minh lộ rõ. Diệp Tư Tư cảm thấy nguy cơ, vội vàng chuyển hướng câu chuyện, “**Anh A Minh, để em giới thiệu, Ninh Khê là bạn học của em, còn đây là... chồng cô ? Em nhớ Chỉ Tầm từng , cô kết hôn chớp nhoáng với một thằng nhóc nghèo.”
Lạc Ninh Khê biểu cảm, “, đây là chồng , trai chu đáo!”
“Hừ, chu đáo đến mấy cũng chỉ là một thằng nghèo kiết xác...” Diệp Tư Tư chế giễu lạnh lùng. Đột nhiên cô nghĩ đến điều gì đó, đổi giọng ngay, “Hai là đến Hoằng Đạt... xin việc đấy chứ?”
“Đi làm thì , ăn hết gạo nhà cô ?” Lạc Ninh Khê bất mãn.
Thân phận của Lệ Bạc Thần quá bình thường, ai cũng dẫm lên một bước.
Lạc Ninh Khê khó chịu nhất cái kiểu cậy quyền ức h.i.ế.p như Diệp Tư Tư...
Diệp Tư Tư lập tức khoác tay Đỗ Minh, “Bạn trai cũng Phòng Kế hoạch của Hoằng Đạt... Đương nhiên, phận cao quý, bối cảnh hùng hậu, đến Hoằng Đạt làm việc là làm cho vui, giống một , chắc là làm việc c.h.ế.t sống cũng chỉ vì mấy ngàn đồng tiền lương! Nếu bây giờ cô lịch sự với một chút, còn thể nhờ bạn trai chăm sóc chồng cô...”
Lạc Ninh Khê trợn mắt. Não tàn năm nào cũng , năm nay đặc biệt nhiều. Chồng cô tiền, nhưng cô tiền mà!
Lệ Bạc Thần phụ nữ chế nhạo vợ , nhếch môi, “Ồ? Bạn gái cô Diệp đây danh tiếng lớn lắm, là danh tiếng gì nhỉ?”
Quay đầu sẽ tìm làm cho nó phá sản, xem còn dám chỉ trỏ vợ nữa ?
Thực Diệp Tư Tư cũng gia đình Đỗ Minh làm gì, chỉ mỗi Đỗ Minh ăn mặc đều hào nhoáng, lái xe cũng là đổi một chiếc xe sang khác mỗi ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-113-ban-trai-toi-danh-tieng-lon-lam-noi-ra-so-co-chet-khiep.html.]
“Danh tiếng của bạn trai mà , sợ hù c.h.ế.t các ! Những tiểu nhân vật như các chắc chắn từng qua...”
“Tôi dù gì cũng là Nhị tiểu thư Lạc gia, giàu tiếng tăm từng gặp qua một ngàn thì cũng tám trăm ? Nào, xem, thử, xem hù c.h.ế.t ?” Lạc Ninh Khê chế giễu mặt.
Đỗ Minh Lạc Ninh Khê là Nhị tiểu thư Lạc gia, đồng tử lóe lên một tia tinh quang. Hóa là một tiểu thư nhà giàu?
Xoa xoa cằm, liếc Lệ Bạc Thần, khỏi tiếc nuối...
Thật đáng tiếc, thằng nhóc nghèo nhanh chân hớt tay !
Nói thật, là giàu gì ?
Chỉ vì họ ông chủ bí ẩn của Tập đoàn Thịnh Thế thuê làm bảo vệ, cũng học đòi giả làm đại gia, câu mấy cô gái giàu xinh . Đợi chán lấy cớ chia tay, như chơi phụ nữ cần chịu trách nhiệm.
Những cô gái cứ nghĩ phận tôn quý, cũng dám gây rối với . Đôi bên cùng vui vẻ chẳng hơn ?
Anh xoa m.ô.n.g Diệp Tư Tư một cái, hì hì, “Được , bảo bối, đừng chấp nhặt với mấy thằng nghèo nữa, lên công ty báo cáo .”
“Được , nhớ nhớ nhung em đấy, tối gặp nha~”
Ánh mắt dâm đãng của Đỗ Minh khiến Lạc Ninh Khê cảm thấy ghê tởm. Cô đầu vài câu với Lệ Bạc Thần. Vừa lúc chiếc taxi cô gọi đến, cô liền lên xe rời thẳng.
Thấy Lạc Ninh Khê , Lệ Bạc Thần cũng bước lên lầu với vẻ mặt cảm xúc.
Ánh mắt Đỗ Minh lóe lên, đuổi theo, hỏi với giọng âm u, “Này nhóc, cưới cô vợ xinh như , chắc tốn ít công sức nhỉ?”
Lệ Bạc Thần thèm liếc một cái thừa thãi nào, cứ như là rác rưởi bẩn thỉu !
Đỗ Minh tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng chỉ thể ngầm rủa một câu: Nhóc con, cứ chờ đấy!
Hoằng Đạt, tầng thượng, trong văn phòng cũ của ông chủ.
“Cái gì? Anh ông chủ Thịnh Thế sắp xếp một bí ẩn công ty chúng , chắc chắn ?” Ông chủ Hoằng Đạt, Chu Hải Dương bật dậy đầy kích động, tay run rẩy nhẹ.
________________________________________