Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VZ0R3h4nW
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Kể từ buổi hẹn hôm đó, giữa An Nhiên và Gia Khang như có một sợi dây vô hình – nhẹ nhàng nhưng gắn kết. Họ không chính thức nói ra, cũng không công khai, nhưng chỉ cần ánh mắt chạm nhau thôi cũng đủ làm tim cả hai rối loạn.
Giờ ra chơi, Gia Khang thường chạm nhẹ tay cô dưới gầm bàn, như một tín hiệu riêng. Khi đi về, cậu thường đợi ở góc đường nơi cổng trường, đưa chiếc xe đạp quen thuộc tới trước mặt cô, cười nhẹ:
“Về chung không?”
Và An Nhiên, dù luôn đỏ mặt, vẫn gật đầu.
Một chiều thứ năm, trời lất phất mưa bụi. Cả hai trú mưa trong nhà xe phía sau trường. Không gian nhỏ hẹp, chỉ có tiếng mưa lách tách trên mái tôn và tiếng thở khe khẽ.
“An Nhiên.” – Gia Khang lên tiếng, tay nhẹ chạm lên vai cô.
“Hửm?”
“Cậu nghĩ… tụi mình là gì của nhau?”
Cô cúi mặt. Gió mưa lạnh nhưng người cô nóng bừng.
“Chưa là gì hết… nhưng… cũng không còn như trước nữa.” – Cô lí nhí.
Gia Khang cười khẽ, đưa tay nâng cằm cô lên. “Câu trả lời dễ thương ghê.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tuoi-hoa-no-ro/chuong-5-minh-la-gi-cua-nhau.html.]
Cậu cúi xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn. Không vội vã. Chậm rãi, và mềm như cơn mưa đầu mùa. Cô nhắm mắt lại, mặc kệ những bối rối đang trào dâng.
Lưỡi cậu nhẹ nhàng chạm vào cô, khẽ mở đường cho một nụ hôn sâu hơn. Tay cậu vòng ra sau lưng, kéo cô sát lại. Trong khoảnh khắc, cả hai như quên hết xung quanh, chỉ còn nhịp tim và hơi thở hòa quyện.
Đến khi buông nhau ra, An Nhiên vẫn còn ngây người. Mặt cô đỏ ửng.
“Cậu làm gì vậy…” – Giọng cô run.
“Đánh dấu thêm một chút.” – Gia Khang thì thầm bên tai, giọng trầm khàn nhưng vẫn mang nét trêu chọc.
“Nhưng... tụi mình chưa là gì cả mà.” – Cô bướng nhẹ, mắt long lanh.
Cậu nắm tay cô, siết nhẹ.
“Vậy… từ hôm nay, làm bạn gái tớ nha?”
An Nhiên nhìn vào mắt cậu, đôi mắt chứa đầy ấm áp, chân thành và một chút ngông nghênh – giống như một cậu trai tuổi mười bảy đang mạo hiểm trao hết trái tim mình cho lần đầu biết yêu.
Cô khẽ gật đầu.
Mưa tạnh rồi. Nhưng tim cô thì vẫn đang trút cơn mưa rung động đầu đời