14
Tôi giật tay : "Ai trốn?"
Anh thuận thế buông tay, nhưng tay  ôm mặt , ép   .
Chúng  đối mặt, mắt   sâu, là kiểu  ai cũng thấy chân tình.
Lúc  trong mắt   là .
Dù   thừa nhận,       tùy tiện.
Vậy là  nghiêm túc, suy nghĩ  in sâu  đầu .
Tim  đập nhanh  ngừng, c.h.ế.t tiệt,   đập nhanh thế?
Lẽ nào  thực sự  cảm tình với gã ?
Không,  thể.
Tôi đẩy  : "Đùa gì thế? Tôi tuyệt đối  thích ."
Tôi  dứt khoát, giọng  chắc chắn.
Lục Gia Duệ  mặt  chằm chằm,   chịu thua đáp .
Tôi thấy  mặt  nở nụ .
Tại   ? Nụ    ý gì?
Tôi đang bối rối...
"Anh sẽ chờ, đến ngày em đồng ý." Anh trịnh trọng   .
Tôi   câm lặng.
"Em còn    nữa?" Anh đột nhiên hỏi.
"Không,  về nhà." Tôi lắc đầu từ chối.
"Anh đưa em về."
"Không cần." Tôi cự tuyệt.
Có lẽ  phát hiện  thể ép,   cố đưa  về.
Tôi nhanh chóng rời khỏi hồ ước, thấy   đuổi theo,  thở phào.
Đột nhiên  thấy một   quen,  bước lên, vỗ vai cô .
"Tiểu Huệ?"
Người đó  , thấy  cũng  kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-thanh-xuan-den-le-duong/14.html.]
"Vân Phi,  em ở đây?"
"Về nhà, đến thăm trường cũ." Tôi tùy miệng .
Tiểu Huệ nắm tay : "Ôi, gặp em vui quá,  uống nước."
Tôi gật đầu: "Ừm."
Hai chúng   cổng trường tìm quán cà phê .
Tiểu Huệ kéo    nhiều, chúng  hào hứng bàn luận chuyện cũ.
Nghĩ đến hồi ức cấp ba, khóe miệng  tự giác nhếch lên, đó là thanh xuân.
"À,  và   thế nào ?" Tiểu Huệ đột nhiên hỏi .
"Gì cơ?"
"Lục Gia Duệ á! Cậu và   còn hậu vận ?"
Gai xương rồng
"Cậu nhắc đến   làm gì?" Tôi bực bội .
Đang vui thế   nhắc Lục Gia Duệ khiến  đau đầu.
"Tớ     cùng  thi đỗ một trường đại học, giữa hai   gì khác biệt ?" Tiểu Huệ ý chỉ .
"Gì chứ? Sao  nghĩ thế?"
"Tớ nhớ  rõ, học thần Lục thích ."
Lời Tiểu Huệ khiến tim  đập nhanh,  ngạc nhiên  cô : "Sao  ?"
"Anh  đặt thư tình lên bàn  lúc tớ thấy,    tớ thấy, còn dặn đừng , nên tớ  , chỉ  ngờ  phản ứng lớn thế,      cùng  học chung trường, tớ tưởng hai  sẽ thành, kết quả đợi mãi   tin  kết hôn, nên hỏi thử."
Hóa , chuyện   thích ,      ?
Tôi nắm chặt ly trong tay.
"Ôi, đó là ai? Lục Gia Duệ  ?" Đột nhiên Tiểu Huệ .
Nghe ,  vô thức  theo hướng cô , quả nhiên thấy bóng Lục Gia Duệ.
Sao   ở đây?
Tôi thầm kinh ngạc.
Chỉ nhanh chóng ánh mắt  dừng ở bên cạnh , bên cạnh   theo một phụ nữ thon thả xinh .
Tôi thấy Lục Gia Duệ  với cô , còn kéo ghế mời . Người phụ nữ đó là ai? Tôi thầm hỏi.
Ngay  đó,  thấy   kéo ghế cho  phụ nữ  ,  hai  còn trò chuyện    vui vẻ.
Chẳng bao lâu, một nhân viên phục vụ  tới rót cho cô  một cốc nước chanh,  lẽ là  mới nên tay chân lóng ngóng, lỡ làm đổ lên  phụ nữ đó. Lục Gia Duệ lập tức lấy khăn giấy giúp cô  lau sạch.