Lục Ngọc ở nhà giúp đỡ Tiêu Thái Liên việc bếp núc, nhà cửa. Giờ đây, Tiêu Thái Liên hết sức hài lòng với Lục Ngọc. Hôm qua Lục Kiều về, bà ngại nặng lời làm mếch lòng ai, nhưng giờ con bé về, bà nhịn mà : “Lục Kiều đúng là quá tùy hứng.”
May mà cưới về nhà, nếu một lời hợp liền bỏ nhà chạy , chắc cũng mất vía mất .
Ban đầu cứ ngỡ Lục Ngọc cũng thường thường, nay càng quý mến con bé hơn, còn thêm: “Con mau chóng sinh cho một đứa cháu đích tôn bụ bẫm mới là quan trọng.”
Lục Ngọc ngẩn , cô và Phó Cầm Duy tới giờ vẫn chỉ là vợ chồng danh nghĩa, động phòng.
Tiêu Thái Liên thấy cô ngây , còn tưởng con bé ngượng ngùng, bèn : “Sợ cái gì, đến lúc đó sinh con xong cũng chẳng cần con chăm. Mấy đứa cháu đều do chăm bẵm hết cả .”
Lục Ngọc bà hiểu lầm, nhưng chuyện chẳng tiện rõ ràng, đành úp mở: “Việc sinh con một con quyết là ạ.”
Tiêu Thái Liên , quả thực tò mò, thằng bé Cầm Duy mải lo học hành thi cử cho đến khi nghiệp, chẳng hiểu chút gì về chuyện vợ chồng .
Sau bà tìm dịp hỏi dò con trai xem .
Phó Cầm Duy về tới nhà, mang về ba mươi cân cổ vịt tươi rói cùng hơn chục cân cánh vịt.
Anh mượn chiếc xe đạp của Hợp tác xã mua bán để chở về, Lục Ngọc thấy những thứ thì vui mừng mặt.
Cô mới mua xe ba bánh, đang làm ăn lớn một phen. Đợi Phó Cầm Duy đặt đồ xuống, cô lập tức đến bên , cần mẫn đ.ấ.m bóp vai cho chồng!
Phó Cầm Duy : “Tôi xin địa chỉ của ông cụ đó . Cũng dặn ông ngày mai tới, nếu ông tới, thể đến chỗ ông tìm.”
Lục Ngọc tấm tắc khen: “Anh lo liệu quá đỗi vẹn .”
Hôm qua cô chỉ nhắc một với , mà làm nhiều đến thế.
Lục Ngọc lập tức bắt tay rửa sạch vịt, khi pha nước gia vị, nhúng cổ vịt để khử mùi tanh.
Sau khi mấy chị dâu về đến nhà, thấy Lục Ngọc bắt đầu làm, liền lập tức xúm phụ giúp.
“Dâu tư , bắt đầu làm món cổ vịt đấy, chị góp vốn một phần nhé?”
Chị ba nhà họ Phó vốn là thẳng thắn, xởi lởi nhất, mấy chị dâu khác cũng mừng thầm, đang loay hoay mở lời . Có chị ba Phó , ai nấy đều nhẹ nhõm.
Chị hai : “ đấy, chúng chị cũng góp một phần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-61.html.]
“Lần bao nhiêu tiền một phần em?” Chị cả ở bên cạnh hỏi.
Khoản tiền xem như tiền lời " mát ăn bát vàng", cả ba chị dâu đều khoản thu nhập nào khác, nên sợ Lục Ngọc chịu rủ họ cùng làm ăn.
Ai nấy đều Lục Ngọc mua xe ba bánh, còn đang nợ tiền.
Lục Ngọc đáp lời: “Vốn vẫn là một tệ một phần, nhưng các chị cũng xắn tay làm việc.”
Thân thể cô vốn dĩ khỏe mạnh như , công việc sẽ ngày càng nhiều lên, nếu thì cô cũng thuê giúp sức. Người nhà họ Phó ai nấy đều tháo vát, chịu khó, nhưng hiện giờ việc buôn bán thực phẩm vẫn còn khá nhạy cảm.
Chẳng để cả làng chuyện, nhờ mấy chị dâu trong nhà giúp một tay là hợp lý nhất.
Chị cả : “Được, em cứ việc gì nặng nhọc cứ để bọn chị lo liệu cho.”
Chị hai cũng tiếp lời: “Phải đó.”
Chị ba : “Em đừng câu nệ.”
Lục Ngọc bảo họ mỗi lọc bỏ tuyến mỡ cổ vịt, ăn thứ chẳng lợi cho sức khỏe.
Ngoài , Lục Ngọc bảo họ lấy chút nước, cô bỏ nguyên liệu , dặn chị Ba Phó mua mười cân tương dầu. Đại đội kế bên nhà họ hẳn một lò tương dầu, bà con xung quanh đều tìm đến đó mua tương.
Tương dầu bán lẻ ở lò rẻ hơn nửa giá so với ở cung tiêu xã, màu sắc mắt hơn hẳn.
Lò tương dầu ở đại đội kế bên là sản nghiệp của thôn, cách thôn họ là bao, nhưng cuộc sống ở đó khấm khá hơn làng nhiều. Mỗi năm dân đều chia hơn trăm tệ, mấy năm trở đây, phụ nữ thôn Đại Vũ đều thích gả sang đó.
Chị Ba Phó tươi đáp: “Được chứ!” Chị vốn là lanh lợi, bảo chị gánh nước rửa đồ nọ thì thích, nhưng ngoài chạy việc vặt thì hứng thú vô cùng! Khi mua tương dầu còn tiện thể buôn chuyện với mấy cô mấy dì ở thôn bên.
Tiêu Thái Liên thấy hết thảy, liền lén thì thầm với Phó Cầm Duy: “Cái con dâu con cưới thật bản lĩnh đấy.”
Ba đứa con dâu trong nhà đều là , nhưng tính tình mỗi đứa một vẻ. Như chị Hai thì thật thà nhưng phần tằn tiện, còn vợ Hai thì săm soi, để ý từng li từng tí.
Vợ Ba thì khỏi , trong nhà , mỗi cái miệng của chị là lanh lảnh nhất.
Lục Ngọc là gả cùng, xảy chuyện rắc rối như , thế mà vẫn răm rắp lời cô sắp xếp, quả thực là tài.
---