Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 419

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:42:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi bác gái Lục ngóng chuyện, hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ vô cùng khinh thường. Cái kiểu mát ăn bát vàng thì chịu, cứ nhất định sớm về khuya để kiếm tiền.

Mười ngày trôi qua thật nhanh, đến ngày bác gái Lục thanh toán tiền lãi cho , nhưng chẳng thấy cô chị họ động tĩnh gì.

Bác gái Lục bèn gọi điện thoại trực tiếp cho chị họ, mang tiền lãi tới.

vẫn luôn kèn cựa với Lục Ngọc, chẳng khác nào cuộc đối đầu giữa gió tây và gió đông, xem ai mạnh hơn ai.

Bây giờ tiếng tăm của bà chẳng thể sánh bằng Lục Ngọc, chỉ đợi tiền lãi về tay, bà sẽ rêu rao một phen.

Trong lòng đang bứt rứt khó chịu, nào ngờ khi gọi điện thoại cho chị họ thì cứ đổ chuông mãi mà chẳng ai nhấc máy.

Bác gái Lục về đến nhà thấy hơn ba mươi tụ tập chờ bà phát tiền lãi.

Bác gái Lục đành : “Chị họ việc ngoài , các vị chịu khó đợi thêm hai ngày nhé!”

“Sao tiền trễ hẹn như !”

đó, còn đang trông tiền để chi tiêu.” Mọi tỏ vẻ bất mãn, lẩm bẩm trong miệng.

Bác gái Lục : “Thôi , ai mà chẳng việc riêng chứ, các vị tin ?”

Mọi nghĩ bụng, tiền lãi mấy tháng đều phát đúng giờ cả, chậm trễ một hai ngày chắc cũng chẳng . Thế là từng tốp kéo về.

Những khỏi, bác gái Lục càng thêm sốt ruột. Bà nhẩm tính kỹ , hai trăm tệ của chị dâu Lý là bà tự bỏ tiền túi trả, còn mấy khác đòi tiền, bà cũng móc tiền riêng . Cộng thêm tiền mua dầu đậu nành phục vụ cho mấy hoạt động đó mà chị họ vẫn trả.

Tổng cộng chị họ còn nợ bà hơn bảy trăm tệ.

Lần gặp mặt, gì thì , bà cũng đòi cho bằng món tiền đó.

Những , cứ đến hạn là chị họ tự động mang tiền tới từ sớm, chẳng cần bác gái Lục nhắc nhở. Vậy mà hôm nay đến ngày , vẫn bặt vô âm tín?

Bác gái Lục gọi thêm hai cuộc nữa, vẫn . Bà thật sự thể chờ đợi thêm, dù đưa cũng báo cho bà một tiếng chứ. Bác gái Lục bồn chồn yên, bèn bắt xe thẳng huyện.

Hiện giờ ai nấy đều đang dõi theo Lục Ngọc dẫn dắt làm ăn kiếm tiền, nếu chỗ bác gái Lục mà gì chậm trễ, chắc chắn sẽ thiên hạ chê cho mà xem.

Lúc , bà chỉ mong mau chóng thu tiền lãi về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-419.html.]

Bác gái Lục đến chỗ ở của chị họ trong huyện. Nào ngờ khi đến nơi, trong nhà một bóng , chỉ một bà cụ đang quét dọn sân.

Bác gái Lục vội vàng hỏi thăm tin tức về chị họ từ bà cụ .

Bà cụ : “Chuyển từ một tuần !”

Nghe xong, bác gái Lục sợ điếng , trái tim khỏi run lên bần bật, tưởng như nghẹt thở, mắt trợn trừng, gương mặt đỏ lựng.

Thấy bộ dạng của bà , bà cụ vội vàng hỏi: “Cô chứ?”

Từng cơn lạnh lẽo ập tới lồng n.g.ự.c bác gái Lục: “Sao ?” Bà đưa cho chị họ tổng cộng một vạn tệ. Người mất , bà làm đây?

Bà cụ : “Cô thuê nhà tổng cộng hai tháng thôi.”

Bác gái Lục kinh hãi: “Vậy chị ?” Trước khi tới, bà còn đang mong thu tiền lãi, giờ chỉ cần chị họ trả tiền vốn là ! Nếu mất cả vốn liếng, bà giải thích với trong thôn thế nào đây?

Trong lòng bác gái Lục vẫn giữ một tia hy vọng mong manh: Không , , nhất định là bây giờ chị họ việc gì nên mới chậm trễ thế thôi.

Chỉ là, vì điện thoại của bà chứ?

Bây giờ chỉ cần thể liên lạc với chị họ, chuyện đều dễ . Bàn tay của bác gái Lục ngày càng trở nên lạnh lẽo. Trong lòng bà dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Bà cụ lắc đầu : “Cái đó thì chịu!”

Bỗng chốc, mắt bác gái Lục tối sầm , suýt chút nữa ngã quỵ. Đến lúc bà mới tá hỏa nhận , và cô chị họ chỉ liên hệ một chiều, ngoài cái địa chỉ chung chung ở huyện , bà chẳng thêm chút thông tin nào nữa.

Hi vọng cuối cùng của bác gái Lục vụt tắt.

Vừa nghĩ tới tiền chắt chiu của nhiều đều tin tưởng gửi gắm cho bà , giờ bốc sạch, bà chợt rùng .

Không , tuyệt đối thể để trong thôn chuyện , bằng thì bà c.h.ế.t chắc!

Toàn bác gái Lục rã rời, mấy bước ôm mặt nức nở.

Họ hàng bên ngoại xưa nay coi bà gì, cuối cùng cũng một cô chị họ coi như chút bản lĩnh, vốn dĩ cứ ngỡ thể nương nhờ bà mà phất lên.

---

Loading...