Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:42:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ nhiệm phụ nữ trong lòng chợt dâng lên chút chua xót. Năm trưởng thôn còn là một thanh niên phơi phới, mà giờ đây cũng thành ông lão đầu hai thứ tóc .

Những năm qua, ông vì thôn mà nhọc nhằn bao, cũng mấy bữa ăn ngon lành. Nghe , ông tủm tỉm : “Sau , trong nhà lúc nào cũng sẵn món chân vịt kho!”

Trưởng thôn , liền buột miệng: “Năm đó cưới một cô vợ thật !”

Chủ nhiệm phụ nữ hiếm khi đỏ mặt, bẽn lẽn : “Miệng chú khéo quá.”

Ngày hôm , đồng làm việc thưa thớt thấy rõ.

Mới sáng sớm tiếng máy kéo cành cạch, từng chuyến nối đuôi chở huyện.

Những bán chân vịt , ai nấy đều ôm theo cái chậu lớn, đậy tấm vải thô bên để tránh bụi, vội vã huyện bán hàng.

Nhà nhà làm chân vịt, cả thôn đều nức mùi thơm phức.

Người đang làm việc ngoài đồng cũng chuyện trò rôm rả với : “Món chân vịt nhà làm thì khỏi bàn, cái nước kho đó, ngâm đế giày ăn cũng ngon lành!”

Người bên cạnh hỏi: “Chú ngâm đế giày ăn bao giờ ?”

“Bà vợ của tính đổ bỏ phần nước kho còn thừa , đành lòng, bèn bảo bà nấu cho tô mì, rưới nước kho , ôi chao, ngon tả xiết!”

Người bên cạnh xong vội vàng : “Cái gì? Còn thể ăn với mì , nhà đổ hết cả !” Lập tức hối hận mà vỗ đùi cái đét.

Lục Ngọc dặn rằng họ cách bảo quản nước kho đúng cách, nếu để lâu sẽ hỏng mất, nên cô khuyên họ “mỗi ngày nước một ”.

Ai ngờ, hiểu lầm là đổ bỏ mỗi ngày.

Hôm nay khác , lập tức kinh ngạc, hóa còn thể ăn với mì ?

Người đó tiếp tục : “Chứ ! Vừa là nước kho thịt, còn bỏ bao nhiêu gia vị như thế, ngon lắm chứ. Chấm thêm hai cái chân vịt nữa mà ăn thì… Chậc!” Nói đến đây sắp chảy cả nước miếng.

Người bên cạnh còn hỏi: “Chú Ba , chú làm thử? Mấy thứ khác thì , chứ cái nhà ăn chút ít cũng , coi như cải thiện bữa cơm!”

Chú Ba thở dài : “Tiền nong trong nhà đều do vợ giữ cả, bà tiếc tiền lãi nên chẳng chịu làm!” Nghe họ cũng thèm, khỏi chút hối hận.

Người bên cạnh xong, vội vàng khuyên: “Dù cũng là kiếm tiền, chẳng khác gì mấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-418.html.]

Hôm đó nhiều đợi những bán chân vịt trở về. Chẳng nhiều cùng như , liệu kiếm đồng nào . Buổi trưa ai về, đợi mãi tới chiều tà.

Người bán hàng mới lượt trở về, thôn, những khác ngóng tin, vội vàng bỏ cuốc trong tay xuống, tới hỏi thăm thử.

Ai ngờ, đó thẳng về nhà bắt đầu làm việc.

Mọi vội vàng hỏi: “Thế nào , dễ bán ?”

Cô chị dâu về đến nơi, hồ hởi kể: “Dễ bán lắm, hôm nay làm chút ít thôi!” Chị vẫn khá bảo thủ, đầu tiên dám làm nhiều, sợ bán , chỉ làm ba mươi cân.

Người dân trong huyện mua hàng thật sảng khoái, vả từng nếm qua món nên họ chẳng tiếc gì mà bỏ một hai tệ để mua. Rất nhanh bán hết veo .

Chị vội vã mua vé xe buýt về sớm, tính làm thêm thật nhiều để ngày mai mang bán tiếp.

Người bên cạnh xong, càng thêm mong đợi nhà , hi vọng cũng thể may mắn giống như chị , bán hết đồ.

Sau đó lượt về cả, ai nấy đều bán .

Cái sự hào hứng mua sắm của dân trong huyện, họ từng thấy bao giờ. như lời Lục Ngọc , chỉ cần dân trong huyện thích ăn, bao nhiêu tiền họ cũng sẵn lòng chi .

Trước đây Xuân Hoa còn nhạo , nhiều như đều bán giống , đoán chừng khó lòng mà bán hết.

Kết quả cuối cùng dò la một vòng. Về cơ bản đều bán hết, chỉ lác đác một hai nhà còn thừa tám, mười cái, nhưng cũng chẳng lãng phí chút nào, coi như làm mồi nhắm cho cả nhà tối nay.

Những ngoài bán chân vịt kho trải qua hôm nay, đều thêm kinh nghiệm.

Khẩu vị của mỗi nhà làm tuy chút khác biệt, nhưng tốc độ bán hàng thì nhanh chậm rõ rệt.

Trong đó, bí quyết quan trọng nhất chính là tìm một vị trí , đó là mạnh dạn chào mời khách.

Người nông thôn xưa nay vẫn một nỗi e dè bẩm sinh đối với chốn thị thành, mở hàng buôn bán mà chút bản lĩnh tâm lý thì khó mà làm . tích lũy kinh nghiệm, định bụng sẽ giành lấy một vị trí đắc địa, ngay cổng xưởng mà bày bán.

Cả thôn xóm rầm rộ hẳn lên, khí thế hừng hực tựa như về thời đại đại tập thể năm nào.

Ngay cả ông trưởng thôn cũng lấy làm vui mừng khôn xiết, năm mươi cân hàng nhà ông , cả con trai và con dâu đều bán sạch sành sanh. Thậm chí còn về mua cho ông ít thịt xông khói, ai nấy đều hân hoan tả xiết.

---

Loading...