Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 410

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:42:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Ngọc về tới thôn, từ xa thấy trưởng thôn đang hút thuốc bóng cây. Lâu gặp, nét ưu tư gương mặt ông mỗi lúc một hằn rõ.

Lục Ngọc tới vội vàng chào hỏi: “Trưởng thôn, chú đây làm gì ạ?”

Trưởng thôn thở dài: “Còn vì chuyện cho vay của bà con . Trước đây còn lén lút giấu giếm, bây giờ công khai mặt hết cả .”

Bây giờ cứ hễ gặp , hỏi han xem chị cho vay bao nhiêu, thu về bao nhiêu tiền lãi.

Chuyện làm ăn lan khắp trong thôn, ngờ còn truyền đến tận ngoài xã.

Vừa cho vay cần làm gì thể để tiền sinh tiền, ngoài xã đều góp vốn , nhưng bác Lục nhất quyết đồng ý.

Bác còn chỉ thể giúp của , thể giúp ngoài xã. Bác kiên quyết nhận tiền từ ngoài như thế, khiến bà con càng thêm tin tưởng.

Thậm chí còn rỉ tai bảo cô chủ nhiệm phụ nữ cũng nên góp một chân.

Ai nấy đều truyền tai , việc dễ như trở bàn tay, tiền cứ thế tự rơi túi.

Trưởng thôn : “Cũng chỉ là nể mặt , chỉ thể vài lời khuyên nhủ, nhưng chuyện tiền bạc của bà con, quả thực chẳng thể nào can thiệp !”

Những gì ông thể làm thì làm hết cả . Ngày nào cũng rả kể về những rủi ro khi cho vay mượn, mà chẳng mấy ai chịu lọt tai.

Vốn dĩ, thời còn làm hợp tác xã, trưởng thôn một là một, hai là hai, lời ông trọng lượng. Giờ đây thấy những lời dặn dò của chẳng còn tác dụng, ông trưởng thôn đ.â.m buồn bực vô hạn. Ông cứ xuýt xoa thở dài, tự thấy chức trưởng thôn quả là vô dụng.

Ông trưởng thôn thở than một hồi, xong xuôi mới định thần . Ông ngượng ngùng Lục Ngọc: “Thôi, mấy chuyện làm gì, mà về đây?”

Lục Ngọc giờ đây đang buôn bán ở tận huyện lỵ, lẽ dĩ nhiên thể thường xuyên về làng.

Lục Ngọc đáp: “Hôm nay cháu về đây chính là để giải quyết cái chuyện đây ạ!”

Nghe , ông trưởng thôn lập tức sáng bừng mắt: “Vậy cô định giải quyết thế nào?”

Lục Ngọc : “Chú tập trung tất cả bãi đập lúa giúp cháu!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-410.html.]

Trưởng thôn hề hỏi Lục Ngọc định làm gì, mà lập tức chọn cách tin tưởng cô. Thấy cô dù còn giữ chức cán bộ thôn nhưng vẫn một lòng vì việc làng, ông khỏi cảm động trong lòng.

Lục Ngọc năng lực như , ông trưởng thôn liền về ủy ban thôn, dùng chiếc loa phóng thanh đặt ở đầu làng để thông báo, yêu cầu tất cả bà con bãi đập lúa tập hợp. Nơi đó rộng rãi, gọi đó hẳn là chuyện quan trọng cần bàn bạc.

Chẳng mấy chốc, bà con trong thôn đều tề tựu đông đủ.

Bác gái Lục cùng chị dâu Lưu cũng rảo bước đến. Giờ đây, chị dâu Lưu suốt ngày nịnh nọt bác gái Lục, hai như hình với bóng. Vừa thấy tiếng loa trưởng thôn gọi tập hợp, chị dâu Lưu bĩu môi : “Chắc chắn rả về cái chuyện cho vay mượn rủi ro thôi!”

Chuyện trong thôn nhắc nhắc đến mấy bận . Những lời họ đến mức chai lì tai, nhưng cái khoản tiền lãi béo bở mới thực sự kích thích lòng .

Chị từng tính toán, nếu cho vay một năm, chỉ riêng tiền lãi thôi cũng thể thu về một nửa tiền vốn bỏ .

Mà tiền vốn thì rút lúc nào cũng .

Đời từng thấy việc kiếm tiền nào dễ dàng đến , đến mức chị còn hận thể bán cả nhà cửa mà lên thị trấn làm ăn, bởi đây chính là một cơ hội trời cho.

Bác gái Lục khinh khỉnh : “Ông trưởng thôn thì cái gì chứ? Nếu mà ông hiểu nhiều như thế, chẳng làm trưởng thôn quèn như bây giờ!”

Lời phần đại nghịch bất đạo, nhưng địa vị của bác gái Lục giờ đây đang như diều gặp gió, bà chẳng buồn để tâm đến những điều đó.

sang với chị dâu Lưu: “Cứ xem, ngày đó con gái gả cho ông xưởng trưởng, cái tầm và kiến thức của vượt xa thường chứ tầm thường!”

Bác gái Lục tiếp: “Theo thấy, việc kiếm tiền thành công , chủ yếu là kiến thức, chứ hạng như ông trưởng thôn , cả đời chẳng cũng chỉ kiếm ba đồng tiền lương còm cõi đó ?”

Bác gái Lục càng càng đắc ý, càng vẻ khinh thường ông trưởng thôn: “Nếu gửi mấy trăm tệ chỗ , chỉ xoay một cái là thể kiếm mấy chục tệ, nhẹ nhàng tiện lợi bao! Nếu chúng quan hệ , cũng chẳng nỡ cái mối làm ăn hốt bạc cho ! Thế mà kết quả ngày nào cũng mấy làm phiền, hỏi han đủ thứ!”

Chị dâu Lưu vội vàng hùa theo nịnh nọt: “Tôi thím là bụng mà, may mà thím dẫn dắt chúng mới đường phát tài kiếm tiền!”

Lần bác gái Lục từ chối nhận tiền gửi của ngoài thôn, khiến trong làng càng thêm cung kính nể phục, ai nấy đều cảm thấy hợp tác với bà chắc chắn sẽ gặt hái nhiều điều .

Chị dâu Lưu lúc mới ngó nghiêng với bác gái Lục: “Này, chẳng là Lục Ngọc ? Sao cô với Phó Cầm Duy về ?”

Lục Ngọc vốn xinh , từ xa thể nhận , giờ đây càng kiếm nhiều tiền, ăn vận chưng diện hơn đôi chút, trông cô càng thêm lộng lẫy, kiêu sa đến mức khiến chẳng dám thẳng.

---

Loading...