Mọi đều ngạc nhiên. Phần lớn của viện nông học đều cúi đầu làm nghiên cứu, những chuyện phức tạp, rắc rối của việc làm ăn buôn bán, cho nên mới Hội chợ nông sản .
Chính là đẩy những thứ thị trường, ngờ họ tìm đối tác .
Lục Ngọc giới thiệu thôn của , còn mô hình trồng rau trái vụ của họ chính quyền huyện hết lòng ủng hộ.
Mọi xong, còn chút tâm đắc. Mô hình hợp tác quả thực mới mẻ, nếu thể thành công, nghiên cứu khoa học, làm kinh tế, kinh nghiệm quả là đáng để học hỏi.
Rất nhanh, tất cả đều xúm xít vây quanh, hỏi giáo sư Từ và Lục Ngọc rốt cuộc hợp tác như thế nào.
Họ nếm thử mấy sản phẩm cây trồng mới do họ nghiên cứu.
Dưa chuột giòn, cà chua chua ngọt vặn, trong đó dưa lưới khiến các vị giáo sư và bên chiêu thương khen ngớt.
Hương vị tưởng như bình thường nhưng cải tiến nhiều, là thành quả tâm huyết của bao mới thể làm nên.
Tất cả đều vây đây, đợi tới khi sắp mở hội, bục chủ trì ai.
Ban tổ chức tá hỏa khi thấy phần lớn các vị giáo sư lão làng đang say sưa trò chuyện với Lục Ngọc và nhóm của cô ở tận cuối hội trường.
Đợi khi chủ trì tìm tới, đến lượt họ phát biểu, họ : “Bây giờ chúng đang giao lưu!”
Một buổi chia sẻ kinh nghiệm thành công như thế đủ để giúp họ tránh bao lối vòng vèo.
Những bên phía tổ chức sững sờ, nhưng các vị giáo sư đều là bậc cương trực, mỗi đều phận, quả thật khó mà cưỡng ép họ làm theo ý .
Đành ở cùng họ.
Những đến thấy chỗ tụ tập đông vui, cũng đều kéo đến! Người càng lúc càng đông nghịt!
Các vị giáo sư liên tục đặt câu hỏi, Lục Ngọc cũng che giấu, thẳng thắn trình bày mô hình hợp tác của cô cho họ .
Mấy vị lão giáo sư ngớt lời ca ngợi Lục Ngọc.
Cái phương thức hợp tác với nông thôn như quả thực tân tiến, tự cung tự cấp, hiệu quả hơn gấp trăm so với việc thuê chuyên gia tư vấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-350.html.]
Họ chỉ hận thể chiêu mộ Lục Ngọc ngay lập tức, thậm chí còn thẳng: “Chúng xây dựng một mô hình tương tự như các cô, cô cứ đến thẳng đây làm giám đốc , chuyện đãi ngộ thể thỏa thuận tùy ý.”
Trong lòng Đại Tráng dấy lên chút cảnh giác, đây từng cảm thấy trưởng thôn và chủ nhiệm phụ nữ cứ mang dáng vẻ lo sợ bảo bối nhà khác dụ dỗ mang , thấy phần buồn .
Bây giờ chính gặp , loại cảnh giác cũng lập tức tràn đầy, chỉ sợ Lục Ngọc chiêu mộ mất, lúc thôn họ việc đều cần đến bàn tay Lục Ngọc.
Anh lo lắng, sợ Lục Ngọc đồng ý, về thôn giải thích thế nào.
Lục Ngọc : “Ngày mai vẫn còn ở đây, sẽ một bản kiến nghị thật chi tiết, khi cứ thế mà làm theo!”
Các vị lão giáo sư thấy Lục Ngọc chia sẻ một cách chân thành, vô tư như , trong lòng vô cùng cảm động.
Mỗi tiên phong đều hao tâm tổn sức mới thể tìm một lối phù hợp, ngờ cô vô tư sẻ chia: “Cô thật sự tình nguyện ư?”
Lục Ngọc đáp: “Đương nhiên !” Xứ vốn là một nước nông nghiệp rộng lớn, thà dốc sức gây trồng thêm những sản phẩm chất lượng, còn hơn phí hoài thời gian trăn trở tìm cách hòa nhập thị trường.
Trong lúc , Lục Ngọc còn nhận thêm vài đơn đặt hàng lớn. Đặc biệt là dưa chuột, cà chua và dưa lưới của họ, dưa lưới ưa chuộng và đặt mua nhiều nhất.
Một cuộc đại hội rau củ, vốn dĩ ở vị trí chót, mà họ trở thành những thắng lớn.
Vốn dĩ là hành trình hai ngày, ngờ ngày đầu tiên giải quyết xong chuyện quan trọng nhất .
Còn một ngày còn , các vị lão giáo sư tha thiết mời Lục Ngọc đến xem thử giống cây do họ gây trồng, đặc biệt là giống nho thủy tinh đỏ, một thành quả nghiên cứu đáng tự hào.
Lục Ngọc đồng ý, các vị lão giáo sư vui mừng khôn xiết, lời ý chẳng tốn kém gì, họ cứ thế mà khen ngợi ngớt, đến nỗi mặt cán sự Lý cũng giãn , tươi roi rói.
Anh dẫn Lục Ngọc , trông hãnh diện tả xiết.
Cùng trò chuyện với những vị lão giáo sư , thời gian trôi qua nhanh.
Buổi trưa khi ăn cơm, Lục Ngọc lấy phiếu cơm , mời những vị giáo sư dùng bữa. Số phiếu cơm chính là do chủ nhiệm nhà nghỉ tặng cô, trở về dùng , chi bằng ở đây dùng để làm quen, tạo mối quan hệ.
Các vị giáo sư đều là những nhân tài quý giá, nay dịp tiếp xúc , còn thể hợp tác lâu dài.
---