Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:14:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông dẫn theo hai giáo sư nữa, lập thành một nhóm ba , định khảo sát một chút tình hình nước, đất đai và quy mô của địa điểm bên đó.

Để về, họ chuyển mấy chuyến xe, từ huyện thành nơi họ đang ở bắt xe đến huyện của Lục Ngọc , đó còn xe về thôn, mất ít nhất ba tiếng đồng hồ…

Buổi tối, xe nhiều, họ đều tìm chỗ , trò chuyện với .

Tuy Lục Ngọc hiểu về nông học nhưng cô cách nhận của thời , cô kể một chuyện như cách thức xây dựng nhà kính, khống chế độ khô ẩm, nóng lạnh, khiến các vị giáo sư già cũng ngừng tán thưởng, một mực tuyển cô làm học sinh của viện nông học.

Sau hai chuyển xe, cuối cùng cũng về tới thôn. Lúc , trời tối đen.

Trưởng thôn vẫn ở cổng thôn đợi Lục Ngọc.

Ông lo lắng, dù thì Lục Ngọc cũng là một nữ đồng chí, ông chút hối hận khi để cô ngoài một , nên bảo chủ nhiệm phụ nữ cùng cô.

Cuối cùng, từ đằng xa, ông thấy Lục Ngọc về, và cô còn dẫn theo mấy bác đồng chí già.

Trưởng thôn Lục Ngọc, hỏi: “Thế nào cháu?”

Lục Ngọc đáp: “Mấy vị giáo sư đây đều là cán bộ của viện nông học, họ định về đây nghiên cứu một chút. Huyện cũng đồng ý cấp ngân sách ạ!”

Trưởng thôn xong thì mừng rỡ thôi, ngờ Lục Ngọc thể thành nhiệm vụ xuất sắc đến . Đây vốn là một việc vô cùng khó khăn, cô chỉ thuyết phục các lãnh đạo cấp huyện, mà còn mời cả các vị giáo sư về.

Ông lập tức kính cẩn mấy vị lão vẻ ngoài giản dị , vội vàng mời họ: “Các lão , sắc trời muộn , hôm nay các vị cứ nghỉ nhà cho tiện!” Nhà trưởng thôn là căn nhà khang trang, bề thế nhất nhì trong làng.

Tuy trong lòng mấy lão giáo sư chút sốt ruột, nhưng cũng bây giờ tiện lắm, bèn khách sáo : “Làm phiền !”

Trưởng thôn lập tức : “Không phiền gì ạ, các vị thể tới thôn chúng chính là rồng đến nhà tôm !” Cả thôn từng dịp đón tiếp giáo sư bao giờ, những làm ruộng trời sinh thiện cảm với những sách.

Tin tức lập tức truyền khắp thôn Đại Vũ. Lục Ngọc dẫn giáo sư về làng, trưởng thôn còn đích đón tiếp. Rất nhiều trong thôn đều nể phục Lục Ngọc. Trước đây, ít vẫn cho rằng Lục Ngọc còn quá trẻ, nhưng giờ đây cô chứng tỏ tài năng khi mời cả giáo sư đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-192.html.]

Lục Ngọc về tới nhà, cơm nước ở nhà họ Phó tươm tất xong xuôi. Phó Cầm Duy cũng về sớm, thấy cô, ghé tai cô thì thầm: “Cán bộ nhà chúng về ?” Sau đó, còn lén lút nhét tay cô một viên kẹo sữa Hươu Sao.

Gò má Lục Ngọc ửng hồng.

Nhà họ Phó để phần cơm cho Lục Ngọc, cô chỉ ăn vội vàng vài miếng nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi.

Ngày hôm , Lục Ngọc làm xong việc nhà ngoài xem . Ba vị giáo sư dậy từ sớm, thẳng đồng, xem xét tình hình và nhận thấy tiềm năng phát triển cây lương thực ở đây quả tồi.

Sau đó, trưởng thôn còn đặc biệt kể phương pháp ủ phân của Lục Ngọc cho các giáo sư . Vừa xong, các giáo sư càng thêm hết sức tiếc nuối, hỏi Lục Ngọc: “Cô thật sự suy nghĩ đến việc thi ngành nông học ?” Đây quả là một thiên tài hiếm !

Lục Ngọc nữa lịch sự từ chối.

May mà các vị giáo sư cũng quá níu kéo.

Đều là chuyên gia của viện nông học, họ cũng nhiều phương pháp làm phân hữu cơ khác . Họ giao lưu, trao đổi với trưởng thôn một chút.

Có các vị giáo sư ở đây, nhiều dân trong thôn đều chú ý lắng , thấy giáo sư lên tiếng hướng dẫn, ai nấy đều nóng lòng thử nghiệm ngay lập tức. Trưởng thôn cũng cực kỳ hưng phấn, cho dù huyện hỗ trợ phân bón thì những phương pháp ủ phân cũng đủ sức ứng phó.

Những vị giáo sư ai cũng tuyệt kỹ riêng, trưởng thôn hạ quyết tâm, cho dù dùng hết cách cũng giữ những chuyên gia đầu ngành về nông học thôn Đại Vũ. Người dân trong thôn cũng vô cùng tôn kính các vị giáo sư, khiến các lão giáo sư chút bối rối.

Đám phụ nữ trong thôn túm tụm bàn tán: “Hóa làm ruộng cũng thể thành giáo sư ?”

“Chứ gì nữa, ba trăm sáu mươi ngành, ngành nào cũng trạng nguyên mà!”

“Vậy chồng , ông thể làm giáo sư nhỉ?” Ông làm ruộng giỏi giang nhất trong thôn đấy.

Người bên cạnh : “Cũng khó lắm. Hay là để ông giao lưu với các giáo sư thử xem, cũng thể thành giáo sư thật!” Mỗi một lời, cả đám chuyện náo nhiệt.

---

Loading...