12.
Tôi lượt nhận offer của mấy công ty.
Cuối cùng, chọn một công ty quy mô khá lớn, cũng tương lai phát triển, làm thực tập sinh ở đó.
...
Tối nay tăng ca.
Khi tan ca về, trời bên ngoài tối, còn đang mưa.
Nữ đồng nghiệp cùng phàn nàn: “Mưa đến là đến, chị mang dù, thật phiền.”
Tôi và chị ở mái hiên tránh mưa.
Cười : “ lúc, em cũng mang dù.”
Lúc gọi: “Trình Niệm.”
Tôi và nữ đồng nghiệp đồng thời về phía âm thanh phát .
Trong cơn mưa phùn, Kỳ Thần đang cầm một cái dù màu đen về phía .
Bốn mắt chạm .
Kỳ Thần với , tăng tốc bước chân.
“Bạn trai ?”
Nữ đồng nghiệp đụng khuỷu tay của , tán dương: “Rất trai nha.”
Tôi giả bộ khiêm tốn, “Cũng , tàm tạm.”
Khi Kỳ Thần lên bậc thềm, lưu loát đóng chiếc dù trong tay , nhanh chóng vỗ mấy hạt mưa áo khoác xuống.
“Sao tới đây?”
Tôi tiến lên mấy bước nghênh đón , trong giọng khó nén sự ngạc nhiên.
“Trời mưa, cố ý đến đón em.”
Lúc chuyện, cởi áo khoác , động tác ôn nhu mà choàng lên vai , “Mặc , đừng để lạnh.”
Tôi mím môi , trong lòng ấm áp.
Sau khi tạm biệt nữ đồng nghiệp, Kỳ Thần nắm lấy bả vai của , ôm rời .
Dù trong tay dường như nghiêng hết về phía , sợ ướt, bản thì hứng lấy mưa.
13.
Kỳ Thần dùng hai tay che kín đôi mắt của , thần bí mà đưa đến một căn chung cư.
Vào cửa.
Bật đèn.
Anh buông lỏng tay.
Tôi híp mắt, còn chút thích ứng sự kích thích của ánh sáng đột ngột.
Chậm rãi...
Tầm mắt của ngày càng rõ ràng.
Nhìn sự sắp xếp xung quanh một vòng, đều là màu sáng, ấm áp dễ chịu.
Nhất là bức tường ảnh , dán đầy ảnh chụp chung của chúng .
Phòng ngự của phá vỡ một giây.
Tôi bước nhanh qua, nhẹ nhàng vỗ lên bức tường chứa đầy những ký ức đẽ của chúng , mừng sợ mà hỏi : “Anh làm những thứ lúc nào ? Sao với em?”
“Nói thì còn bất ngờ nữa .”
Anh đến, mở đôi tay của , đặt chìa khóa căn hộ lòng bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-hang-xom-thanh-nguoi-thuong/chuong-6.html.]
“Chào mừng về nhà.”
“Nhà của Kỳ Thần và Trình Niệm.”
Tôi , cũng biểu đạt sự vui vẻ trong nội tâm của giờ phút như thế nào, đành lao trong lòng , ôm chặt lấy .
“Em vô cùng thích.”
“Kỳ Thần, cảm ơn .”
Anh vuốt ve đầu , áy náy mà : “Chỉ tiếc rằng căn hộ là thuê, tương lai nhất định sẽ mua căn nhất cho em.”
Tôi lắc đầu.
“Những thứ đó quan trọng, chỉ cần là .”
Vì cách giữa trường học và công ty xa.
Mỗi ngày tới lui đều mất gần ba giờ đồng hồ, đó là tình huống kẹt xe.
Kỳ Thần đau lòng cho .
Cho nên mới giấu giếm thuê căn hộ ở gần công ty của .
mà...
Căn hộ chỉ một phòng ngủ, một cái giường.
Mà Kỳ Thần , từ sự kiện Vương Mộng , luôn luôn lo lắng ở một sẽ an , chuyển đến ở cùng với .
Tôi vẫn luôn cảm thấy, ý khác.
14.
Cuối tuần.
Chúng chính thức chuyển chung cư, buổi tối dự định ăn mừng một chút.
Đây là đầu tiên Kỳ Thần xuống bếp.
Anh dùng hết tâm tư, khi dừng động tác mạnh mẽ như hổ... Làm mấy món ăn dai đến mức nhai .
Nói thật, khó nuốt.
Có thể căng da đầu, mặc kệ nguy hiệm tính mạng mà ăn hết bữa cơm , tuyệt đối yêu thật lòng.
Sau bữa ăn, chúng ở sô pha xem TV, tâm trạng sung sướng mà uống ít rượu, hưởng thụ sự lãng mạn của thế giới hai .
Trên TV chiếu một bộ phim tình cảm.
Giờ phút , nhân vật nam nữ chính màn hình đang nhiệt tình ôm hôn .
Không vì uống rượu , chỉ cảm thấy đặc biệt nóng, giống như lửa thiêu đốt.
Thỉnh thoảng còn cọ qua cọ trong lòng Kỳ Thần.
Hoàn chú ý tới sự biến hóa của .
Mãi đến khi đột nhiên xoay đè xuống sô pha, dùng đôi mắt nhuốm đầy dục vọng mà chăm chú , giống như ngay giây sẽ ăn sạch .
“Em uốn qua uốn như ... Cố ý ?”
Tôi chớp chớp mắt.
“Nếu như em ... Anh tin ?”
Ánh mắt nóng rực của chằm chằm , giọng khàn khàn, “Em xem?”
Tai đỏ lên.
Một giây , nụ hôn của rơi xuống, mang theo sự cướp đoạt cho phép pản kháng.
Tôi .
Tôi trốn thoát .