Từ Hàng Xóm Thành Người Thương - Chương 10: END

Cập nhật lúc: 2025-10-05 15:08:09
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

24.

Trong lúc Kỳ Thần ở trong phòng phẫu thuật.

Tôi vỡ nước ối.

Ở trong phòng sinh đau đến c.h.ế.t sống .

Khi cơn co thắt ập đến, thật giống như vô xương cốt trong đồng thời bẻ gãy, ngay cả thở cũng đau đến nghiến răng nghiến lợi.

vẫn một lòng nhớ đến Kỳ Thần.

Anh thế nào ?

Anh thoát khỏi nguy hiểm ?

Hya là...

Bác sĩ và y tá đều tình huống của và Kỳ Thần, vô cùng đồng tình với , liên tục ủng hộ, động viên, cổ vũ .

Còn luôn luôn thăm dò tình hình phía Kỳ Thần.

dường như ngay cả ông trời cũng làm khó , bất luận dùng sức như thế nào thì cổ tử cung vẫn mở .

Tôi đau suốt một đêm, vẫn thể nào sinh .

Sau đó, thực sự đau đến mức còn sức lực, dường như ngất .

Trong lúc hốt hoảng, hình như thấy Kỳ Thần.

Đó là một ngày nắng , mặc áo sơmi trắng, đường đến trường, vẫy tay với .

“Niệm Niệm, mau tới đây.”

Tôi vui vẻ chạy về phía .

cứ chạy về phía .

Tôi phát hiện bản còn đang mặc quần áo bệnh nhân trong phòng sinh.

Lại đưa tay xoa bụng.

Bằng phẳng.

Tôi đột nhiên trở nên luống cuống.

Đứa nhỏ ?

Đứa nhỏ của ?

Lại xem xét, hai tay là máu.

Sau đó, mạnh mẽ bừng tỉnh.

Chỉ thấy đang ngừng gọi : “Niệm Niêm! Niệm Niệm!”

Tôi lo sợ yên, đầu .

Mẹ mặc quần áo vô trùng, giờ phút đang bên cạnh giường của sản phụ.

Khuôn mặt của bà tràn đầy kích động, cầm lấy tay ròng: “Niệm Niệm, Kỳ Thần cứu ! Con thấy ? Kỳ Thần cứu !”

Một dòng nước nóng bao quanh hốc mắt .

Đau đớn lâu như , hề .

khi Kỳ Thần cứu, “Oa” một tiếng liền , lớn, cuồng loạn gào .

Tôi sinh .

Sinh một đứa con trai, giữa lông mày giống Kỳ Thần.

25.

Trong lúc Kỳ Thần hôn mê.

Tôi để ý sự khuyên can của nhà, cố chấp canh giữ giường bệnh của . Bởi vì sợ hãi, cảm giác thống khổ khi mất , trải nghiệm thêm nữa.

Chỉ thể trông chừng như thì mới an tâm.

Trong một đêm nào đó.

Tôi ghé bên giường của Kỳ Thần mà chợp mắt, cảm nhận một bàn tay đang xoa đầu của .

Tôi tưởng rằng là ảo giác, nhưng cảm giác ngày càng chân thực.

“Niệm Niệm...”

Tôi thấy Kỳ Thần đang gọi .

Mặc dù âm thanh nhỏ, nhưng thể rõ ràng.

Tôi chậm rãi ngẩng đầu, chút dám tin. Vì từng mơ thấy giấc mơ như thế nhiều , mỗi đều nhận lấy sự thất vọng vài giây kinh hỷ, cảm giác đó đặc biệt tra tấn .

Mãi cho đến khi thấy Kỳ Thần đang cong môi mỉm với .

Tôi mới dám xác định.

Kỳ Thần của thật sự tỉnh !

Tôi kích động đến mức tay run, đưa tay qua sờ thử mặt của .

Anh nắm lấy tay , dán lên đôi môi mỏng của , nhẹ nhàng hôn một cái.

Tôi thấy khóe mắt trào nước mắt, hai mắt dần dần phiếm hồng.

“Em ôm một cái ?”

“Niệm Niệm, em ôm một cái...”

Khi bổ nhào trong lòng thì thành tiếng.

Anh nhẹ nhàng ôm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-hang-xom-thanh-nguoi-thuong/chuong-10-end.html.]

Có thể càng run rẩy đến lợi hại.

Sau khi trải nghiệm cảm giác sinh tử, chúng đều cảm giác vui sướng mà kích động vì mất .

...

Bác sĩ , Kỳ Thần dựa khát vọng sống mãnh liệt mới may mắn cứu trở về, thể là kỳ tích.

Kỳ Thần , từng cách cái c.h.ế.t gần.

đồng ý với .

Phải cùng đến bạc đầu.

Anh thất hứa.

Càng nỡ khiến khổ sở.

cùng vượt qua mười mấy giờ đồng hồ dài dằng dặc và tối tăm .

26.

Hai năm .

Tôi và Kỳ Thần dắt Kỳ Thạch tản bộ tầng.

Vô cùng bất ngờ.

Chúng gặp Lý Du.

với chúng , cô tiếc vì thể tham dự tang lễ của Kỳ Lỗi, thể đưa một đoạn đường cuối cùng.

Vì ba của cô cho phép cô .

Ba cảm thấy bọn họ cũng kết hôn, Lý Du nên dùng phận bạn gái vị hôn thê đến tham gia, sẽ là điềm .

từng tuyệt thực kháng nghị.

Thậm chí là đói đến bất tỉnh, đưa đến bệnh viện, ba vẫn cho phép, còn canh chừng cô rời, dẫn đến cô mắc bệnh trầm cảm nghiêm trọng, mấy tự sát đều cứu về.

Lúc cô những điều , thái độ vân đạm phong khinh, dường như là một chuyện nhỏ đáng để nhắc tới.

(Vân đạm phong khinh: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, màng đến điều gì khác)

tới tìm chúng là vì bổ sung một phần quà.

Lý Du đưa cho chúng một đôi ngọc bội.

đây là quà tân hôn mà Kỳ Lỗi cố ý đặt làm khi cô và Kỳ Lỗi cùng du lịch.

xin vì chậm trễ lâu như .

Đó là vì lúc nước ngoài chữa bệnh.

Trước khi .

Lý Du xổm xuống hỏi Kỳ Thạch, “Bạn nhỏ, con tên là gì?”

Kỳ Thạch một cái, Kỳ Thần một cái.

Thấy chúng gật đầu.

Thằng bé nãi thanh nãi khí : “Dì, con tên là Kỳ Thạch.”

(Nãi thanh nãi khí: tiếng con nít ngây ngô)

“Kỳ... Thạch...”

Lý Du thấp giọng lên, hốc mắt cũng đỏ.

“Dì thể ôm con một cái ?”

“Được ạ.”

Trong khoảnh khắc Lý Du ôm lấy Kỳ Thạch, thấy cô vụng trộm gạt nước mắt.

Mãi cho đến khi cô rời , cũng thấy cô .

Trong trí nhớ của , so sánh với cô gái nụ ngọt ngào, còn lúm đồng tiền , thật giống như hai khác .

27.

Tôi và Kỳ Thần đến nghĩa trang thăm Kỳ Lỗi.

Trên đường trở về, mưa tạnh, trời quang.

Cảnh khỏi khiến nhớ đến lúc học đại học, Kỳ Thần vì đưa cúp hạng nhất cho , về ngay trong đêm, chờ ở ký túc xá nữ cả một đêm.

Tôi còn nhớ ngày đó cũng sáng sủa, trời xanh mây trắng như lúc .

Dường như mắt hiện lên hình ảnh một đôi thiếu nam thiếu nữ, bọn họ lẫn , trong mắt chất đầy ý ngọt ngào.

Kỳ Thần liếc mắt , “Đang cái gì ?”

Tôi mật kéo cánh tay , : “Không gì, chỉ cảm thấy thể cùng tản bộ như thế thật .”

Trong nụ của vài phần đắc ý.

“Anh cũng cảm thấy như .”

Anh kéo bả vai , ôm thật chặt trong lồng ngực.

Chúng cứ như .

Cười.

Đùa.

Ôm.

Luôn luôn tiến về phía .

Cứ như tới cuối con đường, suốt một đời một kiếp.

 

Loading...