Bữa cơm diễn gần một tiếng đồng hồ. Tưởng Chiếu Vãn bảo ông bà ngoại xem TV ghế sofa, còn cô tự dọn dẹp bát đĩa bếp.
Vừa mở vòi nước định rửa bát thì tiếng chuông cửa vang lên. Ông ngoại mở cửa. Tưởng Chiếu Vãn thò đầu , thấy Tịch Hạc Hiên và Peter chen bước nhà.
Tịch Hạc Hiên vẫn giữ vẻ đắn, nhà chào hỏi ông bà ngoại. Còn Peter, bước cửa bĩu môi về phía cô.
Giọng điệu ai oán vô cùng.
- Tưởng! Anh bắt ngủ sàn nhà.
Tưởng Chiếu Vãn nhướng mày, Tịch Hạc Hiên. Tịch Hạc Hiên nhún vai.
- Anh bảo ngủ phòng khách, ngủ phòng . Anh thói quen ngủ chung với đàn ông khác.
- Anh nghĩ ngủ với ? Phòng khách của trải giường! - Peter .
Tịch Hạc Hiên lạnh.
- Tự trải ? Sống uổng phí bấy lâu nay.
Đây là đầu tiên Tưởng Chiếu Vãn Tịch Hạc Hiên cãi hề nể nang như với khác, nhất thời cảm thấy mới lạ buồn .
Bên Peter cãi , mặt đỏ bừng.
- Tưởng! Cô xem kìa!
Tưởng Chiếu Vãn dở dở . Bà ngoại bên cạnh thấy thanh niên , đ.á.n.h giá vài lượt, .
- Trời ơi, tủi thế , tối nay ngủ nhà bà cháu.
Bà ngoại vốn thích những đáng yêu, hễ thấy dễ thương là kiềm lòng .
Peter tóc vàng mắt xanh biếc. Tuy trưởng thành, nhưng đôi mắt to tròn, sáng lấp lánh, đuôi mắt cụp xuống, trông vẻ tội nghiệp vô tội, tinh tế hệt như búp bê bán trong cửa hàng đồ thủ công.
Bà ngoại thấy thương xót vô cùng.
Peter thấy Tưởng Chiếu Vãn hề động tĩnh gì, bèn đảo mắt một cái, thuận theo tay bà ngoại, đến bên cạnh bà, đáng thương .
- Cháu sợ chị Tưởng đồng ý.
Nói xong còn quên cẩn thận liếc Tưởng Chiếu Vãn. Mùi xanh lan tỏa khắp nhà, Tưởng Chiếu Vãn gần như cái mùi làm cho thốt nên lời. bà ngoại trưng vẻ mặt hiền từ.
- Sao chị Tưởng đồng ý , đồng ý thì bà mắng cho.
- Bà ngoại là tuyệt nhất. - Peter nhân cơ hội trốn lưng bà ngoại, đắc ý Tịch Hạc Hiên.
Sắc mặt Tịch Hạc Hiên tối sầm . Ông ngoại bên cạnh vỗ vai an ủi.
- Người già , thích trẻ con.
Tịch Hạc Hiên im lặng một lát, khóe môi từ từ cong lên. Anh Tưởng Chiếu Vãn.
- Anh cũng ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-gan-bo-than-thiet-den-ho-sau-ngan-cach/chuong-31.html.]
Tưởng Chiếu Vãn ôm đầu.
- Đừng làm loạn nữa.
- Anh sợ bóng tối. Em thể chọn đưa về nhà ở, hoặc là ở nhà em ngay bây giờ. - Tịch Hạc Hiên mỉm .
Tóm , đời nào để Tưởng Chiếu Vãn và Peter ở cùng cả đêm.
Peter lạnh mặt, định mở miệng gì đó, bà ngoại .
- Ôi chao, Hạc Hiên cũng ở, Hạc Hiên cũng ở, đông thì vui hơn.
Lời Peter định lập tức nghẹn trong cổ họng. Anh sang Tịch Hạc Hiên, ánh mắt hai va chạm trong trung, suýt chút nữa là tóe lửa.
Tưởng Chiếu Vãn ôm cái đầu đau nhức ngừng, đang nghĩ xem tối nay làm , ông ngoại bên cạnh tới vỗ vai cô.
- Cháu thích ai? Tối nay ông cháu kiểm tra.
Tưởng Chiếu Vãn nụ mặt ông ngoại, đầu càng đau hơn.
Tưởng Chiếu Vãn từng nghĩ ngày nhà chật cứng như , may mà phòng ốc vẫn đủ. Chỉ là đêm nay chắc chắn sẽ ngủ .
Mười một giờ đêm, ông bà ngoại cuối cùng cũng ngủ. Tịch Hạc Hiên và Peter vẫn còn xem TV ghế sofa. Tưởng Chiếu Vãn cứ thấy hai họ là đau đầu, cô đành ở lì trong phòng, suy nghĩ lung tung một hồi cũng .
Cô ngủ sâu, ngủ bao lâu thì tiếng lục lọi tủ lạnh trong phòng khách đ.á.n.h thức. Bước xem, hóa là Tịch Hạc Hiên.
- Anh đang làm gì ? - Cô ngáp một cái, những khác. Cửa phòng ông bà ngoại đều đóng, Peter vì đề phòng Tịch Hạc Hiên giở trò nên cửa phòng vẫn mở, chỉ là ngủ say như c.h.ế.t, trầm đến mức động đất lẽ cũng đ.á.n.h thức nổi.
Tịch Hạc Hiên lục lọi tủ lạnh tìm thấy gia vị.
- Anh ăn tối, đói , tìm chút gì đó ăn.
Anh cầm gói mì tay Tưởng Chiếu Vãn.
- Em ăn một chút ?
Phản ứng đầu tiên của Tưởng Chiếu Vãn là từ chối, nhưng thấy khuôn mặt Tịch Hạc Hiên, cô đột nhiên cảm thấy đói, vì làm nên cô gật đầu.
Tịch Hạc Hiên một tiếng, đóng cửa bước bếp. Anh mặc một chiếc sơ mi, thắt dây tạp dề, càng làm nổi bật hình vai rộng eo thon của , từ phía , bóng lưng vô cùng thẳng tắp.
Tưởng Chiếu Vãn khỏi thêm hai , trêu chọc.
- Em cứ tưởng nấu ăn.
Tịch Hạc Hiên , đầu .
- Tùy thôi, chỉ…
- Dừng . - Tưởng Chiếu Vãn cắt ngang lời .
- Dòng m.á.u nhà các đều thích câu ? Anh đừng nữa, em ám ảnh tâm lý .
Cô vẫn còn nhớ Tịch Trình từng thế nào, đó thắt tạp dề trong nhà phụ nữ khác .
Tịch Hạc Hiên khuôn mặt cô, cũng đoán phần nào, sắc mặt lập tức đổi, đầu nồi mì đang sôi, gì nữa. Trong bếp chỉ còn tiếng nước sôi làm mì lăn tăn.