Tịch Hạc Hiên thất thần, đôi mắt ngập đầy sương mù rõ ràng, trả lời.
Anh liệu lời suy đoán của Yuna là thật giả, là phần trăm sự thật, và là phần trăm bịa đặt.
Nhiều năm kinh doanh và toan tính khiến hình thành thói quen: bằng chứng chắc chắn thì sẽ tin tưởng.
Yuna bất lực một cái. Khuôn mặt tinh xảo hề thời gian bào mòn, bà trầm giọng .
- Nếu hai cứ mãi duy trì mối quan hệ hờ hững như thế , dù chút tình cảm cũng chẳng đến .
- Chưa tới ba mươi tuổi mà chín chắn quá mức, thực sự là cẩn trọng nhát gan nữa.
Bà thu nụ nơi khóe môi, ánh mắt như lửa thẳng Tịch Hạc Hiên.
- Lẽ nào đợi con bé tự bước đến với ?
Kétttt….
Một tiếng phanh chói tai vang lên. Giữa đêm đen tĩnh lặng, Tịch Hạc Hiên đột ngột đạp phanh.
Anh Yuna đang chúi về phía do quán tính, trong lòng chợt rung động mạnh mẽ.
Phải , là từ khi nào bắt đầu còn dễ dàng tiến về phía nữa?
Trên thương trường, gọi đó là cẩn trọng, nhưng trong tình cảm, rốt cuộc là cẩn trọng là hèn nhát thì chính bản cũng thể phân định rõ.
Anh thẳng ánh đèn đường. Đôi mắt sâu thẳm như màn đêm tĩnh lặng và bí ẩn, ẩn chứa một ánh sáng khó lường. Một lúc lâu , đột nhiên khẽ.
- Ngồi vững .
Yuna ngẩn .
- Cái gì?
Chưa kịp phản ứng, bà thấy Tịch Hạc Hiên nhếch môi , chiếc xe vụt mạnh khỏi màn đêm, x.é to.ạc từng luồng khí.
- Có lẽ bà đúng, là kẻ nhát gan.
Khóe môi Tịch Hạc Hiên cong lên một đường cung nhỏ, trong mắt lấp lánh những mảnh vụn ánh sáng vỡ tan, tựa như bầu trời đầy .
- Vậy nên bây giờ, đối diện trực tiếp với lòng , trốn tránh nữa.
Tưởng Chiếu Vãn từng đa tình, tình từng nhiều kể xiết.
Anh lăn lộn trong chốn tình trường nhiều năm, sớm luyện thành kỹ năng trơn tru, lá bay dính .
Anh luôn cảm thấy dây dưa tình ái phiền phức và chí mạng, nhưng khi thực sự đối mặt, giống như một mới bước chân tình trường, giống như về thời kỳ trẻ tuổi bồng bột nhưng cũng nhút nhát, rón rén dám gần.
May mắn là đêm nay một dòng m.á.u cô dũng đang chảy trong lòng, lãng phí.
Tịch Hạc Hiên lái xe nhanh, ngay cả đầu ngón tay cũng đang run rẩy. Những tòa nhà chọc trời dần dần hiện mắt .
Dưới ánh đèn neon bao phủ, thành phố như những vì bầu trời đêm, lấp lánh rực rỡ.
Tưởng Chiếu Vãn ánh đó, lặng lẽ như đang chờ đợi điều gì.
Hơi thở Tịch Hạc Hiên chợt nghẹn , tốc độ xe giảm xuống, dừng bên lề đường.
Yuna im lặng . Tịch Hạc Hiên mím môi bước xuống xe, từng bước về phía Tưởng Chiếu Vãn.
- Em đang đợi ? - Anh hỏi.
Tưởng Chiếu Vãn đầu , đáy mắt thuần túy một màu đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-gan-bo-than-thiet-den-ho-sau-ngan-cach/chuong-22.html.]
- .
Vừa cô cố tình nán đây, trực giác mách bảo rằng Yuna chắc chắn sẽ khiến Tịch Hạc Hiên , và thực tế chứng minh, cô đoán sai.
Tịch Hạc Hiên nắm chặt tay, khẽ .
- Xin , chuyện đó, chỉ là Tịch Trình đ.á.n.h bại.
Tưởng Chiếu Vãn . Trong màn đêm thanh nhã như sương khói, đôi mắt quyến rũ hút hồn , ngân hà bao la, tựa như một nhà thơ lãng mạn đang say sưa trong gió xuân.
Giờ đây, cô với vẻ hối sâu sắc.
- những chuyện đó, hề lừa em. Có lẽ em cho rằng tình cảm đây của đủ thuần khiết, nhưng bây giờ, sẽ bao giờ lừa em nữa.
- Vậy nên, đừng giận nữa, đừng gặp nữa…
Đôi mắt đen láy sáng ngời như đá hắc diệu thạch của lặng lẽ cô, như yếu thế như cầu xin.
- Được ?
Trái tim Tưởng Chiếu Vãn phút chốc mềm nhũn.
- Chuyện Yuna lừa , cứ coi như đó là sự trừng phạt của . Sau đừng lừa dối nữa. - Cô .
Ánh mắt Tịch Hạc Hiên sáng rực lên ngay lập tức.
- Vậy chúng vẫn là… bạn bè ?
“…”
Trong xe, sắc mặt Yuna cứng , gần như thể tin nổi cảnh tượng mắt.
Ánh , đèn neon, bầu khí mờ ám đều sẵn sàng, bà gần như nghĩ rằng tên nhóc sắp tỏ tình , mà một hồi suy nghĩ, thốt một câu “bạn bè”!
Bà bất lực ôm mặt, cảm thấy sâu sắc rằng Tịch Hạc Hiên hết t.h.u.ố.c chữa .
...
- Vậy là hai cứ thế làm hòa?
Ngày hôm , tại văn phòng của Tập đoàn Phù thị, Peter tỏ vẻ thể tin nổi.
- Chiếu Vãn, là bạn trai của cô đấy! Làm thể gặp riêng cô nữa? Ở Mỹ, l.o.ạ.n l.u.â.n là kết án đấy!
Tưởng Chiếu Vãn đau đầu.
- Đó là chiêu trò nghĩ để chọc tức bố thôi.
Yuna tài năng diễn kịch sân khấu, và bà luôn thích mang nó đời thực. Nói theo ngôn ngữ hiện đại, bà là một “diễn viên hài kịch chuyên nghiệp”.
Ông Phù Đổng hôm đó mất bình tĩnh mới tin, còn Peter thì thực sự ngây thơ mới nghĩ rằng Yuna tìm một đàn ông đáng tuổi con trai làm bạn trai.
Cô nghĩ đến đó khỏi bật , vỗ vỗ đầu Peter, thở dài một tiếng.
- Ngốc nghếch thế cũng đáng yêu lắm.
Anh cau chặt mày.
- Chiếu Vãn! Bao giờ cô mới nhận là lớn chứ?
Tưởng Chiếu Vãn để tâm, .
- Đợi đến ngày nào còn ngốc nghếch như thế nữa thì .