Ánh đèn xanh đỏ chói lòa, tiếng nhạc ồn ào đinh tai.
Tịch Hạc Hiên rạp quầy bar của quán rượu, bàn tay thon dài trắng nõn khẽ lắc chiếc ly thủy tinh trong suốt.
Cảnh đêm của quán bar ma mị khiến ánh mắt mơ hồ, say, ánh mắt m.ô.n.g lung chất lỏng óng ánh đủ màu sắc chầm chậm, từ từ nhỏ giọt ly rượu, từ từ chìm xuống.
Hình như làm sai một chuyện, và vì thế đ.á.n.h mất một quan trọng...
- Trai , uống rượu ? - Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai từ phía .
Tịch Hạc Hiên nhíu mày, giọng lạnh như băng.
- Cút .
Người đó hề sợ hãi, ngược xoay xuống mặt , khuôn mặt khựng một chút duyên.
- Đẹp trai thế mà cũng uống rượu giải sầu ? Có chuyện gì phiền lòng thì thể tâm sự với chị đây .
- chị từ nước ngoài về, đừng những từ quá phức tạp nhé, thể chị hiểu .
Tịch Hạc Hiên cảm thấy ồn ào, bực bội ngẩng đầu lên định đuổi , nhưng chợt sững sờ tại chỗ.
Người ngũ quan cực kỳ ưu tú, trông vẻ ngoài ba mươi tuổi, hề già mà còn toát lên vẻ quyến rũ trưởng thành.
Trọng điểm là bà giống Tưởng Chiếu Vãn, đặc biệt là đôi mắt đó, chỉ khác là một trầm tĩnh hơn, một phóng khoáng, tự do hơn.
Nhìn thấy khuôn mặt , câu "cút" bỗng nhiên thể thốt .
- Sao thế? Bị vẻ của chị đây mê hoặc đến nỗi nên lời ? - Người đó bật .
Tịch Hạc Hiên say, suýt chút nữa nhầm mặt thành Tưởng Chiếu Vãn, theo bản năng .
- Im miệng.
Tưởng Chiếu Vãn sẽ bao giờ chuyện kiểu .
Người đó mắng cũng giận, .
- Cậu thể gọi là Yuna, tên gì?
Tịch Hạc Hiên khựng .
- Tịch Hạc Hiên.
Ba chữ giống như một công tắc, ánh mắt của phụ nữ tự xưng là Yuna đột nhiên đổi, bà đ.á.n.h giá Tịch Hạc Hiên từ xuống , .
- Thì là .
- Cái gì? - Tịch Hạc Hiên rõ.
- Không gì, đang hỏi , tại uống rượu một . - Yuna đáp.
Tịch Hạc Hiên vốn ghét khác hỏi chuyện riêng tư của , nhưng thấy khuôn mặt vài phần giống Tưởng Chiếu Vãn, lẽ là do tác dụng của cồn, mở miệng.
- Tôi làm sai một chuyện.
- Chuyện gì?
- Tôi lừa một ...
- Người đó quan trọng ?
Ánh mắt Tịch Hạc Hiên chút mơ hồ.
- Quan trọng ?
- Nếu đó quan trọng thì cần phiền não vì cô . Nếu đó quan trọng, uống rượu cũng vô ích, sửa chữa sai lầm mới là điều quan trọng nhất. - Yuna .
- Cô cần bồi thường, cô gặp . - Tịch Hạc Hiên .
- Cậu thích cô ?
Tịch Hạc Hiên khựng , từ từ cụp mắt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-gan-bo-than-thiet-den-ho-sau-ngan-cach/chuong-20.html.]
- Thích.
Yuna .
- Thế nhé, thể giúp giành sự tha thứ của cô , nhưng cũng giúp một việc.
Tịch Hạc Hiên khẩy.
- Cô quá tự tin .
- Cậu nhóc chuyện quả là cay nghiệt, thảo nào chẳng ai ưa. - Yuna khẽ một tiếng.
- Nếu Tưởng Chiếu Vãn tha thứ cho , thì thôi .
Tịch Hạc Hiên sửng sốt.
- Cô quen cô ?
- Không chỉ quen, mà còn hiểu nữa. - Yuna tự tin .
Đầu óc Tịch Hạc Hiên vẫn còn mơ hồ, nhất thời phân biệt lời bà là thật giả, nhưng miệng nhanh hơn não.
- Cô làm gì?
Yuna .
- Không làm gì to tát cả. Chồng cũ của sắp sinh nhật, ông con gái gặp nên mời . Tôi thì dĩ nhiên vẫn thương con gái, nhưng ông yên , nên hôm đó cùng , giả làm bạn trai , để chọc tức ông một chút.
Bà dừng , ánh mắt lóe lên vẻ tinh ranh.
- Sẽ rắc rối , chỉ cần khoác tay, chọc tức chồng cũ của , con gái gọi vài tiếng chú Tịch, chuyện sẽ nhanh chóng kết thúc.
- Sau khi xong việc, chắc chắn sẽ giúp . Tôi làm kinh doanh tin , chúng thể ký hợp đồng.
Tịch Hạc Hiên mím môi, cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, như thể hạ quyết tâm nào đó.
- Thành giao!
Ở một bên khác, Tưởng Chiếu Vãn đang sắp xếp tài liệu, chợt nhận điện thoại của Phù Đổng.
- Vài ngày nữa là sinh nhật ba, ba về nước.
- Vâng. Còn chuyện gì nữa ạ? - Tưởng Chiếu Vãn đáp lời.
Đầu dây bên im lặng một thoáng.
- Mẹ con cũng sẽ đến.
Ngón tay Tưởng Chiếu Vãn đang gõ bàn phím khựng , cô mím môi bức phác thảo đơn giản bàn.
Đó là bức vẽ cô để khi bà rời mười lăm năm ...
Cô thở dài, đầu ngón tay khẽ lướt qua chữ ký bức vẽ: Yuna.
Phù Đổng về nước ngay trong đêm, bao trọn khách sạn sang trọng nhất Thượng Hải.
Tiệc sinh nhật là tiệc gia đình, mời ngoài, chỉ Tưởng Chiếu Vãn và Peter, vẫn về Mỹ.
- Chú Phù định tái hôn ? - Peter căn phòng đầy hoa hồng, ánh mắt khó hiểu.
Tưởng Chiếu Vãn nụ ở khóe miệng Phù Đổng, .
- Ông luôn , chỉ điều sẽ đồng ý.
- Tại ?
- Một sẽ vấp ngã hai ở cùng một chỗ. Mẹ luôn là dứt khoát, buông thì buông. - Tưởng Chiếu Vãn .
Trong ký ức của cô, cô luôn là phóng khoáng, những làm tổn thương bà, bà thể vứt bỏ ngay lập tức.
Dù đó tình cảm sâu đậm thế nào, dù bây giờ vẫn còn chút lưu luyến.
khoảnh khắc Phù Đổng ngoại tình, mối quan hệ chấm dứt.