Tim Tịch Trình nhói lên, môi khẽ run rẩy.
Anh Tưởng Chiếu Vãn cuối, cuối cùng gì, bước ngoài.
Tịch Trình , phòng tiếp khách khôi phục sự yên tĩnh.
- Ngầu! Ngầu quá mất! - Chu Phương sững sờ kinh ngạc một lúc, đó bật , bắt chước dáng vẻ của Tưởng Chiếu Vãn.
- Phù thị chào đón ... Chị Chiếu Vãn ngầu thật sự!
Tưởng Chiếu Vãn xoa xoa thái dương, cảm thấy giả vờ lạnh lùng mệt, đầu thấy Tịch Hạc Hiên đang cô một cách dịu dàng.
- Rất , khí thế mạnh mẽ...
Lời còn dứt, Peter nhanh chóng lao tới, ôm chầm lấy Tưởng Chiếu Vãn, còn phấn khích hơn cả Chu Phương.
- Tưởng, cô ngầu thật đấy! Đây là câu “Anh hùng cứu mỹ nhân” mà Trung Quốc ? Cô là hùng, là mỹ nhân, cô cứu , nên lấy báo đáp.
"..."
Tưởng Chiếu Vãn bất lực .
- Không, thành ngữ dùng như .
Cô định nhờ Tịch Hạc Hiên kéo Peter , thì thấy ánh mắt Tịch Hạc Hiên lạnh lưng bỏ ngoài.
Chu Phương đập tay lên trán.
- Ghen !
Cô liếc Peter.
- Hôm đó đùa, ngờ chị thật sự dẫn về một trai tóc vàng mắt xanh.
- Cậu trai? - Peter khựng , đó nở nụ rạng rỡ.
- Cô đang ?
Ánh mắt Chu Phương lập tức đờ đẫn.
Tưởng Chiếu Vãn dở dở , kéo Peter khỏi .
- Tịch Hạc Hiên là ai? Sao thể ghen chứ.
- Tịch Hạc Hiên? - Peter chợt sững , ngoài cửa với vẻ đăm chiêu.
- Anh chính là Tịch Hạc Hiên .
- Sao thế? - Tưởng Chiếu Vãn hỏi.
- Ba tháng , chú Phù và một đàn ông chuyện về cô. - Peter .
- Người đàn ông đó, tên là Tịch Hạc Hiên.
Tim Tưởng Chiếu Vãn chợt đập mạnh, một ý nghĩ tồi tệ lập tức dâng lên, sắc mặt cô tối sầm .
- Họ chuyện gì?
Sự khác lạ của Tưởng Chiếu Vãn khiến Peter khựng , cẩn thận .
- Nói về chuyện công ty chi nhánh khu Hoa kiều. Tôi chú Phù , chuyện là quyết định của cô, thể đổi, trừ khi, thể khiến cô đổi ý định.
Lúc đến cả Chu Phương cũng hiểu rõ, sắc mặt kinh ngạc vô cùng.
- Nói như , chẳng lẽ sớm phận của chị Chiếu Vãn ...
Giọng cô ngày càng nhỏ, cuối cùng còn cẩn thận sắc mặt Tưởng Chiếu Vãn, chỉ thấy ánh mắt cô lạnh băng, sắc mặt tối sầm như mực.
Thảo nào cô luôn hiểu, tại mỗi cần giúp đỡ, Tịch Hạc Hiên đều xuất hiện bên cạnh cô. Rõ ràng Tịch Hạc Hiên nghiêm khắc với đội ngũ, nhưng thể đảm bảo cho cô, chỉ mới quen vài ngày. Thảo nào tin tức tiêu cực Weibo đó, dù tốn tiền cũng thể hạ nhiệt ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-gan-bo-than-thiet-den-ho-sau-ngan-cach/chuong-19.html.]
Mọi điểm thông suốt, dường như lúc , đều giải thích.
Hóa tất cả đều do giật dây, cô rơi tuyệt vọng, đó tự tạo phận cứu tinh để xuất hiện mặt cô, chống lưng cho cô...
Tưởng Chiếu Vãn hít một thật sâu, mắt cô tối sầm.
Peter lo lắng hỏi.
- Tôi sai gì ?
Tưởng Chiếu Vãn lắc đầu.
- Không, sai, là sai .
Cô còn xem Tịch Hạc Hiên là tri kỷ, cảm thấy với , hóa cô lừa mà vẫn còn đếm tiền giúp .
Nghe cô bao nhiêu "cảm ơn", trong lòng Tịch Hạc Hiên, đang chế giễu cô?
Lòng Tưởng Chiếu Vãn rối bời, đau tê dại.
Cô đưa ông bà ngoại về nhà, liên lạc của Tịch Hạc Hiên, trong lòng càng thêm lạnh lẽo.
Cô tự cho là thông minh, nhưng ngờ vấp ngã hai trong nhà họ Tịch. Đầu tiên Tịch Trình lừa dối hai năm, đó Tịch Hạc Hiên coi như trò hề. Thật quá thất bại.
Lòng Tưởng Chiếu Vãn lạnh , cô kéo Tịch Hạc Hiên danh sách đen.
Hai ngày nay cô đến công ty, làm việc tại nhà để ở bên ông bà ngoại. Sau khi tiễn hai cụ về Cáp Nhĩ Tân theo ý của họ, cô mới công ty.
Trong hai ngày , Tịch Hạc Hiên cũng xuất hiện mặt cô.
Sau khi tiễn ông bà ngoại ở sân bay, Tưởng Chiếu Vãn về công ty, ngờ thấy Tịch Hạc Hiên lầu.
Ánh mắt cô lạnh , phớt lờ mà thẳng tòa nhà, nhưng Tịch Hạc Hiên nắm chặt cổ tay cô.
- Em giải thích.
Tưởng Chiếu Vãn cần nghĩ cũng , Tịch Hạc Hiên chắc chắn hỏi Chu Phương. Cô thở dài, dừng bước, mặt Tịch Hạc Hiên.
- Được, .
Sự thẳng thắn của cô khiến Tịch Hạc Hiên sững sờ, im lặng một lúc lâu mới .
- Tôi quả thật phận của em từ sớm, nhưng những chuyện , lừa em.
- Chuyện gì lừa ? - Tưởng Chiếu Vãn khẩy một tiếng.
- Anh thưởng thức tác phẩm của ? Hay cảm thấy dựa tác phẩm của thể thắng phận của Phù Ngôn Ngôn?
Cô tiến lên một bước, chăm chú mắt Tịch Hạc Hiên.
- Nếu con gái của ông , khi đội ngũ đề nghị thế , thẳng thừng đáp trả chút do dự ?
Tịch Hạc Hiên im lặng một lát, .
- Tôi sẽ cân nhắc.
Tưởng Chiếu Vãn khổ.
- Tịch Hạc Hiên, ghét nhất là những kẻ lừa dối.
Lòng Tịch Hạc Hiên nghẹn , ánh mắt thâm sâu.
- Em bồi thường thế nào?
- Bồi thường? - Tưởng Chiếu Vãn chỉ thấy nực .
- Tôi cần ai bồi thường cả, chỉ mong... Từ nay về , đừng bao giờ gặp nữa.
Từ nay về , đừng bao giờ gặp nữa...