Nhà nào cũng chuyện khó . Gia đình cô cũng là một mớ hỗn độn, chỉ là hơn Tịch Hạc Hiên một chút.
Mẹ cô là một nhân vật huyền thoại. Năm xưa vì Phù Đổng mà cãi vã với gia đình. Sau khi ly hôn, bà lập tức tìm bạn trai đến thị uy mặt Phù Đổng, dám yêu dám hận, nhiệt tình như lửa, nhờ đó ngăn chặn bi kịch xảy .
Nếu như cô mềm yếu hơn một chút, lẽ cũng sẽ một kết cục tương tự.
Tịch Hạc Hiên khựng . Anh ngẩng đầu Tưởng Chiếu Vãn, trong mắt một loại cảm xúc khó tả.
- Cảm ơn em.
Ngày hôm , Tưởng Chiếu Vãn dậy sớm, chuẩn làm bữa sáng. cô phát hiện, hai cụ dậy còn sớm hơn cô. Thấy cô bước , liền gọi.
- Tiểu Vãn, ăn cơm thôi cháu.
Mắt cô cay cay, gọi ông bà ngoại xuống bàn ăn.
Ông bà ngoại cũng xuống, Tưởng Chiếu Vãn đang ăn cơm, một cái, cẩn thận hỏi.
- Cháu với Tịch Trình…
Tưởng Chiếu Vãn khựng . Cô họ sẽ hỏi, và cô ý định giấu giếm.
- À, bởi vì một chuyện, nên ly hôn …
Cô vẻ mặt lo lắng của hai cụ, lòng nghẹn , tiếp nữa.
- Là vấn đề của Tịch Trình.
Tưởng Chiếu Vãn ngẩn , đầu thì thấy Tịch Hạc Hiên bước tới. Anh dịu dàng .
- Hai cụ yên tâm , Chiếu Vãn thiệt thòi .
Sắc mặt hai cụ mới dịu , thêm vài câu, đó chuyển sang chủ đề khác.
Ăn xong cơm, Tưởng Chiếu Vãn vốn định đưa hai cụ về nhà , nhưng điện thoại đột nhiên nhận cuộc gọi từ Chu Phương.
- Chị Tưởng, chị mau về công ty , Tịch Trình và một nước ngoài cãi !
Tưởng Chiếu Vãn ngẩn . Tịch Trình, nước ngoài? Cãi ở công ty cô?
Bàn ăn yên tĩnh, giọng trong điện thoại thể che giấu .
Bà ngoại Tưởng Chiếu Vãn, hiền từ.
- Cháu làm việc , bà với ông ngoại hẹn các cô lầu nhảy quảng trường .
Ông ngoại cũng phụ họa.
Lòng Tưởng Chiếu Vãn mềm . Tịch Hạc Hiên chậm rãi lau tay.
- Tôi đưa em qua đó.
Xe của cô ở nhà, mà bên Chu Phương khẩn cấp, còn cách nào khác.
Khẩn trương chạy thục mạng một giờ mới đến công ty, Chu Phương vội vã chờ ở cửa, thấy cô như thấy cứu tinh.
- Chị Tưởng chị đến , hai đó em dám đắc tội, mau cứu em!
Tưởng Chiếu Vãn bật .
- Sợ gì chứ?
Cô theo Chu Phương phòng họp. Vừa bước cửa, một bóng tóc vàng quen thuộc lao đến.
- Tưởng! Khách hàng công ty cô thô lỗ quá!
Tưởng Chiếu Vãn lùi một bước, định tránh thì một bàn tay nhanh hơn kéo cô sang một bên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-gan-bo-than-thiet-den-ho-sau-ngan-cach/chuong-18.html.]
Tịch Hạc Hiên lạnh lùng Peter, đàn ông tóc vàng mắt xanh, ngũ quan tuấn tú mặt.
Quay sang Tưởng Chiếu Vãn, như , .
- Cậu là ai?
Tưởng Chiếu Vãn nụ chạm đến đáy mắt của , từng đợt lạnh lẽo lập tức dâng lên trong lòng.
- Khách hàng nước ngoài, gần đây đến Trung Quốc phát triển.
Cô nhanh chóng giải thích một lượt, cảnh tượng trong phòng họp, hỏi.
- Chuyện gì thế ?
Chu Phương lập tức nhỏ bên tai cô.
- Hình như là nước ngoài để mắt tới một mảnh đất, nhưng Tịch Trình tay . Mảnh đất là của Phù thị, nên họ cùng đến đàm phán. Ban đầu chuyện suôn sẻ, đó nước ngoài nhắc đến chị, Tịch Trình nổi điên, thành thế …
Tưởng Chiếu Vãn nhanh chóng tái hiện bộ sự việc trong đầu.
Cô nhớ khi nước ngoài, quả thực một mảnh đất đang rao bán, vị trí .
Tịch Trình giành quyền thất bại, ắt tìm cách cứu vãn, dù khi Tịch lão gia qua đời, vị trí quyền Tổng giám đốc vẫn thể đổi.
Cô lạnh lùng Tịch Trình đang im lặng, giữa hai lông mày vẫn còn vẻ cao ngạo ai bì kịp. Anh cũng đang cô, ánh mắt dâng trào cảm xúc.
Hối hận? Đau buồn? Hay là thứ gì khác?
Tưởng Chiếu Vãn quan tâm.
Cô xuống bàn làm việc.
- Quyền quyết định mảnh đất ở . Tôi là doanh nhân, luôn chú trọng lợi ích.
Ánh mắt hờ hững của cô lướt qua Tịch Trình.
- là điều kiện của Thịnh Đỉnh , nhưng điều kiện của ANGIP cũng hề kém cạnh...
Cô cố ý dừng một lát, Tịch Trình mím môi .
- Thật sự là còn chút tình cảm nào ?
- Tình cảm? - Tưởng Chiếu Vãn như thấy chuyện gì nực , cô khẩy.
- Tịch Trình, đang chuyện tình cảm với ?
- Nếu chúng nhất định về tình cảm, thì đó là: sẽ bao giờ hợp tác với .
Sắc mặt Tịch Trình lạnh , Tưởng Chiếu Vãn tiếp.
- Tôi thẳng, nhưng đối với tình hình hiện tại, Peter là đại diện tổng khu vực Trung Quốc của ANGIP, còn chỉ là một phó tổng. Dù bỏ qua chuyện, cũng đều nên hợp tác với ai.
Cô đến mặt Tịch Trình, đang tái mét mặt mày.
- Tôi hợp tác với Peter chỉ vì một lý do duy nhất: họ Rosk, chỉ thôi.
Cô họ Phù... chỉ thôi...
Sắc mặt Tịch Trình lập tức trắng bệch, Tưởng Chiếu Vãn, bỗng chốc cảm thấy mắt hoa lên, cơ thể đột ngột lạnh .
Hóa những lời , thể làm tổn thương khác đến .
Anh ngây Tưởng Chiếu Vãn.
- Xin ...
- Không cần xin , Tịch . - Tưởng Chiếu Vãn hề nể nang chút tình cảm nào.
- Anh thể , Phù thị chào đón .