Từ Gắn Bó Thân Thiết Đến Hố Sâu Ngăn Cách - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:06:05
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Xung quanh hề tiếng động nào. Cô nghi hoặc đầu , thì thấy Peter đang chằm chằm chớp mắt.

- Sao thế?

- À, gì. - Peter giật hồn, vành tai ửng đỏ.

- Tiếng Trung của các cô miêu tả thứ gì đó , dùng từ gì?

Tưởng Chiếu Vãn khó hiểu.

- Đẹp?

Peter hít một sâu, cô và một cách nghiêm túc.

- Khi cô , cô .

Tưởng Chiếu Vãn khựng , khí dường như cũng đông đặc trong khoảnh khắc đó.

Peter khẽ.

- Thực thích chuyện lắm, nhưng khi gặp cô, luôn nhiều hơn. Có lẽ chuyện diễn quá nhanh, nhưng lý trí của theo trái tim .

Nụ mặt biến mất, tiến lên một bước, kéo cách giữa hai gần đến mức vô hạn. Cơ thể của trai mới trưởng thành vẫn còn mang thở của ánh nắng.

- Tưởng,

Ring ring ring…

Một tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên. Tưởng Chiếu Vãn giật hồn, lùi một bước.

- Xin .

Nói cô nhấc điện thoại, lấy bình tĩnh.

- Alo? Ai đấy?

Căn phòng vô cùng yên tĩnh. Giọng trầm ấm của Tịch Hạc Hiên truyền đến từ đầu dây bên .

- Là .

Tưởng Chiếu Vãn ngẩn .

- Sao gọi điện cho ?

- Hôm nay gặp hai đường và đưa họ về nhà . Tôi đoán là em gặp họ. - Tịch Hạc Hiên bí ẩn .

- Ai cơ? - Tưởng Chiếu Vãn thắc mắc.

- Họ , là ông bà ngoại của em.

Tịch Hạc Hiên .

- Vậy, em về nước ngay bây giờ ?

Công việc ở nước ngoài tất. Bản Tưởng Chiếu Vãn định về nước, chỉ vì một lý do mà trì hoãn.

Sau khi cúp điện thoại, Tưởng Chiếu Vãn lập tức đặt chuyến bay sớm nhất, ngay trong đêm nay.

Peter bên cạnh, mặt mày u ám cô đặt vé máy bay, cuối cùng cũng mở lời.

- Cô vội lắm ?

Tưởng Chiếu Vãn cất điện thoại, lơ đãng .

- À, việc gia đình.

Ông bà ngoại vẫn chuyện cô ly hôn. Căn nhà cũ bán , nhưng cô vẫn với họ, cũng ngờ họ sẽ tìm đến cô.

Nghe Tịch Hạc Hiên kể, hai cụ ngoài cửa hứng gió lạnh mấy tiếng đồng hồ. Anh lái xe ngang qua đúng lúc, nếu thì sẽ lạnh đến mức nào. Nghĩ đến đây, lòng Tưởng Chiếu Vãn dâng lên sự xót xa.

Hồi bé, cô luôn lớn lên cũng sẽ ở bên ông bà. Không ngờ khi trưởng thành, công việc ngày càng nhiều, thời gian ngày càng ít. Ban đầu cô còn gọi điện cho ông bà mỗi ngày, dần dần thành mỗi tuần một , mỗi tháng một . Thời gian về thăm cũng mỗi lúc một dài .

Lại còn để ông bà tự tìm cô, cô thực sự quá thất bại .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-gan-bo-than-thiet-den-ho-sau-ngan-cach/chuong-16.html.]

Cô gửi tin nhắn sắp xếp công việc, để hai phụ trách đối ngoại một công việc nội bộ đó, Peter, .

- Các nghiệp vụ sẽ do Enlan xử lý, xin phép.

bước cửa. Tay chạm tay nắm cửa, cô thấy Peter hỏi.

- Người trong điện thoại ban nãy là bạn trai cô ?

Tưởng Chiếu Vãn sững .

- Không , là một bạn.

Vẻ mặt căng thẳng của Peter lập tức dịu . Anh hỏi.

- Cô sẽ chứ?

- Có lẽ là . - Tưởng Chiếu Vãn hề do dự trả lời.

để bất kỳ sự nghi ngờ nào. Toàn bộ công việc cốt lõi của cô đều ở trong nước, nếu là việc đặc biệt quan trọng, cô sẽ cần nước ngoài.

- Được . Tôi sẽ đến Trung Quốc. - Ánh mắt Peter tối sầm .

Tưởng Chiếu Vãn gật đầu, mỉm .

- Hoan nghênh.

Peter. Ánh nắng bên ngoài đang rực rỡ, chiếu đôi mắt xanh lục của , như thể mạ thêm một tầng ánh sáng.

- Lời , vẫn hết.

Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Tưởng Chiếu Vãn .

- Tôi đang đây.

Peter mắt cô, ngừng một chút, một câu mà cô hiểu, và bước ngoài .

Tưởng Chiếu Vãn ngây một lúc, chợt nhớ Peter một nửa dòng m.á.u Ý, chắc hẳn tiếng Ý.

Nội dung gì cô cũng còn tâm trí để bận tâm nữa. Bây giờ cô chỉ về gặp ông bà ngoại.

Chuyến bay từ New York đến Thượng Hải mất mười bốn giờ. Khi cô hạ cánh, là nửa đêm ở trong nước.

Trong đêm khuya, sân bay thưa thớt . Tưởng Chiếu Vãn liếc mắt thấy Tịch Hạc Hiên đang chờ đợi.

- Ông bà ngoại ? - Cô vội vàng chạy tới.

Tịch Hạc Hiên tiện tay nhận lấy hành lý của cô, vẻ hối hả của cô mà bật .

- Khuya thế , chắc chắn là ngủ . Tôi đưa họ về nhà , thôi.

Anh kéo vali ngoài. Thượng Hải vẫn lạnh. Vừa khỏi sân bay, gió thổi qua khiến Tưởng Chiếu Vãn khỏi rùng .

Cô thấy Tịch Hạc Hiên phía dừng , cởi áo khoác.

Tưởng Chiếu Vãn vội vàng .

- Không cần, cần .

Tịch Hạc Hiên làm như thấy, dứt khoát khoác chiếc áo lên cô. Hương bạc hà tươi mát ngay lập tức bao bọc lấy cô.

Tịch Hạc Hiên dịu dàng cô.

- Nếu em bệnh, ăn thế nào với hai cụ .

Tai Tưởng Chiếu Vãn đỏ, cô trấn tĩnh .

- là “ tình trong mộng của công chúng” khác, chu đáo và chuyên nghiệp thật.

- Em đang mỉa mai ? - Tịch Hạc Hiên một tiếng.

- rõ ràng từng một cô bạn gái nào, oan uổng quá.

- Trên mạng đều thế mà. Tại một gương mặt quá đào hoa thôi. - Tưởng Chiếu Vãn , bước xe.

- Em cũng một gương mặt đào hoa đấy. - Tịch Hạc Hiên cũng bước xe. Trong gian kín, từ từ ghé sát phía ghế phụ.

Loading...