Từ Gắn Bó Thân Thiết Đến Hố Sâu Ngăn Cách - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:55:03
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay, Tịch Trình vẫn luôn cố gắng xoa dịu cảm xúc của cô. Cô những lời mà Tịch Trình từng trong suốt mười năm qua, vì thế cô lừa một chút, biến hy vọng thành tuyệt vọng. Cô gần như thể tưởng tượng vẻ mặt lúc của Tịch Trình âm u đến mức nào.

Tịch Hạc Hiên nụ ngừng của cô, .

- Có thể chi phối cảm xúc như , xem em vẫn còn quan tâm.

Tưởng Chiếu Vãn lắc đầu.

- Người thể chi phối cảm xúc chỉ là yêu, mà còn là kẻ thù.

- Xem em coi là kẻ thù ? - Tịch Hạc Hiên .

- Vậy còn thì ? Anh trai của kẻ thù ?

Lời vẻ vượt giới hạn. Tưởng Chiếu Vãn khựng .

- Làm thể, chúng là đồng đội.

Tịch Hạc Hiên thở dài.

- Đồng đội . Tôi cứ nghĩ chúng là bạn bè.

Anh dừng xe, đầu , đôi mắt rực rỡ thẳng mắt Tưởng Chiếu Vãn, giọng trầm thấp.

- Đến nơi , đồng đội của .

Tim Tưởng Chiếu Vãn đập mạnh một cái. Cô tự mắng là mê trai, mở cửa xe. Sau khi cảm ơn, cô bước vài bước về phía , đầu thì thấy xe của Tịch Hạc Hiên vẫn dừng phía .

Tịch Hạc Hiên mở cửa kính xe, tay chống lên cửa, dựa lưng ghế.

Gió đêm thổi làm bay mái tóc dài của , đôi mắt rủ xuống, toát lên vẻ quyến rũ khó tả.

Tưởng Chiếu Vãn một lúc, xoay nhà.

cô gái trẻ dại, tự nhiên thể nhận những yếu tố tinh tế giữa cô và Tịch Hạc Hiên. chính vì trẻ con, nên cô mới thể kiềm chế , dập tắt chút rung động .

Vừa tiếp quản công việc công ty, ý định ban đầu của Phù Đổng là để cô sang Mỹ một chuyến, xem xét tổng công ty.

Về bản chất, Tưởng Chiếu Vãn nước ngoài, nhưng một công việc liên quan quá nhiều đến tổng công ty, cũng . Cô định đưa Chu Phương cùng, nhưng Chu Phương công ty, cường độ công việc chiếm hết thời gian. Hôm cô sân bay, Chu Phương vẫn cố gắng tiễn.

Tưởng Chiếu Vãn dựa cửa sổ xe .

- Sau chuyện sẽ hơn.

Chu Phương .

- , sự nghiệp quá , cả chuyện tình cảm cũng thế, sang Mỹ dẫn về một ngoại quốc trai thì .

Tịch Hạc Hiên ở ghế lái ho khan hai tiếng.

- Cái đó thì cần thiết, cứ tập trung công việc .

Anh năng vô cùng đắn, khiến Tưởng Chiếu Vãn bật một cách khó hiểu.

Chu Phương .

- Rất cần thiết chứ, tóc vàng mắt xanh mang phong cách dị quốc hấp dẫn lắm nha.

Tịch Hạc Hiên mím môi, tranh luận thêm vài câu.

Tưởng Chiếu Vãn chỉ lắc đầu bên cạnh. Cô vốn chỉ coi lời Chu Phương là chuyện đùa, để tâm.

ngờ, lời đó ứng nghiệm.

Mỹ, trụ sở chính của Phù thị.

Tưởng Chiếu Vãn đến ba ngày, cô nhanh chóng làm quen với các nghiệp vụ cơ bản, vốn định nhanh chóng đặt vé máy bay về nước, nhưng trợ lý bên ngoài gõ cửa bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-gan-bo-than-thiet-den-ho-sau-ngan-cach/chuong-15.html.]

- Tổng giám đốc Tưởng, Peter đợi cô ở phòng chờ ạ.

Tưởng Chiếu Vãn khựng tay , thở dài.

- Tôi .

Mấy ngày ở Mỹ , Tưởng Chiếu Vãn thực sự thấy khó chịu.

Không vì lý do nào khác, mà chỉ vì một , tóc vàng mắt xanh mang phong cách dị quốc mà Chu Phương nhắc đến, Peter.

Cha của Peter là bạn lâu năm của Phù Đổng. Anh nhỏ hơn cô bốn tuổi, hồi bé thường bám lấy chân cô để học tiếng Trung.

Lần trở về, trùng hợp là cùng chuyến bay, Peter ngay bên cạnh cô, cực kỳ giỏi giao tiếp. Tưởng Chiếu Vãn lịch sự lắng suốt chặng đường, cứ nghĩ xuống máy bay là xong, ngờ Peter còn là đối tác của Phù thị.

Anh là một đối tác . Dù mới hai mươi hai tuổi, nhận thức và tầm hề thua kém những lớn tuổi hơn.

Chỉ là, quá nhiều và quá lan man, cô khó chịu.

Mải suy nghĩ, cô cửa phòng chờ. Tưởng Chiếu Vãn định mở cửa, đầu cô đột nhiên đau.

Cô thở dài, mở cửa, một bóng tóc vàng lao tới ngay lập tức.

- Tưởng! Tiếng Trung của ! Đã tiến bộ !

Tưởng Chiếu Vãn lùi một bước, giữ cách thích hợp.

- tiến bộ.

Peter sở hữu một gương mặt vô cùng mềm mại, đôi mắt màu xanh lục, mái tóc vàng ánh lấp lánh ánh nắng.

Anh cụp khóe mắt.

- Lạnh nhạt.

Tưởng Chiếu Vãn đóng cửa.

- Không hề chuyện đó, đối xử với tất cả đều như .

xuống ghế.

- Hôm nay chuyện gì ?

Doanh nghiệp gia đình của Peter hợp tác sâu rộng với Phù thị. Thông thường, Peter sẽ tìm đến cô vì lý do cá nhân.

- Cha, bảo Trung Quốc. - Peter dừng một chút, suy nghĩ hồi lâu một từ.

- Chi nhánh, giống như Phù thị.

Tưởng Chiếu Vãn gật đầu.

- Được chứ.

- Cô sẽ giúp chứ? - Peter bước đến bên cạnh cô, đôi mắt xanh lục lấp lánh như bảo thạch.

Tưởng Chiếu Vãn mắt .

- Nếu thể đôi bên cùng lợi, đương nhiên sẽ giúp .

Lời hề mang chút tình cảm cá nhân nào, Peter bĩu môi.

- Thật qua loa, Tưởng thật sự lạnh nhạt.

- Cậu cả từ “qua loa” , tiếng Trung học khá đấy. - Tưởng Chiếu Vãn , chợt nhớ đến một bộ phim truyền hình cô từng xem lúc rảnh rỗi, cô nghiêm túc .

- Tôi lạnh lùng là vì bản tính trời sinh thế, vì bất cứ điều gì khác.

Nói xong, cô thấy thật buồn .

Loading...