Tôi dậy nâng mặt Thẩm Thanh lên, Thẩm Thanh lập tức cúi xuống để dễ dàng hơn. Tôi trao cho Thẩm Thanh một nụ hôn nhẹ nhàng.
“Sau nụ hôn , chúng đừng gặp nữa.”
Tôi xong, Thẩm Thanh hung hăng lau miệng, nắm lấy : “Chị ơi, em , tính.”
Thẩm Thanh kéo , bắt đầu giở trò vô . Sắc mặt càng lúc càng âm u, sức lực Thẩm Thanh kéo cũng dần buông lỏng.
Cậu đỏ hoe mắt hỏi : “Chị thật sự ?”
Tôi mặc kệ , lên xe, đóng cửa, lái .
Khi xe lăn bánh, thấy Thẩm Thanh tại chỗ, cúi đầu đưa tay lau mắt.
Nước mắt cũng bắt đầu tuôn rơi.
Tôi và Thẩm Thanh sẽ kết quả, động lòng , để bản lún sâu hơn nữa.
7.
Đến công ty, Tổng quản lý tìm chuyện. Ông bắt chéo chân ghế giám đốc, Tô Noãn bên cạnh.
Linlin
“Hứa Hoan, cô làm việc ở công ty một thời gian dài , gần đây trông vẻ thiếu sức sống, chắc là áp lực công việc quá lớn . Thế , cô giao tài liệu khách hàng VIP trong tay cho Tô Noãn , Tô Noãn thăng chức, nhân tiện cũng để cô rèn luyện, giúp cô san sẻ bớt một chút.”
Đây chẳng là cướp khách hàng VIP của .
Để duy trì những khách hàng , bất kể là sinh nhật ngày lễ, đều tự bỏ tiền túi chuẩn quà nhỏ. Thậm chí vì một khách hàng, liên tục giúp con trai ông ôn luyện tiếng Anh suốt một tháng. Khó khăn lắm mới định nhóm đại gia , mà Tổng quản lý bảo giao là giao.
Đây là bảo nhường khách hàng, mà là rút con át chủ bài của .
dù Tổng quản lý cũng là cấp trực tiếp của , đành nén giận : “Giám đốc, những khách hàng đều là giàu , quyền quý, và họ giao tiếp lâu nhất. Nếu đổi phụ trách, e rằng khách hàng sẽ quen.”
Tổng quản lý rít một xì gà, uể oải : “Tô Noãn cũng thể duy trì những khách hàng . Cô cứ đưa tài liệu cho Tô Noãn . Thôi, chuyện cứ quyết định như . Tuần để Tô Noãn gặp đại diện công ty Băng Nhuệ là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-choi-choi-dua-nua/chuong-6.html.]
Vừa bước khỏi văn phòng, Tô Noãn với giọng đầy vẻ ơn: “Chị Hoan, thật sự cảm ơn chị tạo cho em một nền tảng như , tích lũy nhóm khách hàng khổng lồ . Chị Hoan nhớ dạy em cách giao tiếp với khách hàng nhé.”
Giọng điệu Tô Noãn đầy vẻ cảm kích, cứ như thể là chủ động dâng thành quả của lên cho cô .
Thật tức điên, Tô Noãn quả thực một chiêu trò riêng.
Vừa bước khỏi văn phòng Tổng quản lý, va Cố Minh Húc. Tô Noãn thấy , mắt sáng lên, lập tức chạy đến khoe công.
“Tổng quản lý bảo chị Hoan đưa tài liệu khách hàng cho em đó, là khách hàng VIP thôi.” Cô quên đạp một phát, “Em hỏi chị Hoan cách bàn giao khách hàng, nhưng lẽ chị Hoan bận quá, vẫn với em.”
Tô Noãn dứt lời, đột nhiên mắt sáng rực, về phía lưng Cố Minh Húc.
“Ôi chao, trai trẻ là ai ? Dễ thương quá!” Tô Noãn bước tới, cố ý vô ý kéo dây áo hoodie của trai trẻ phía Cố Minh Húc.
Cậu trai dễ thương chính là Thẩm Thanh, bạn trai nhỏ mà cắt đứt quan hệ.
Thẩm Thanh vội vàng né tay Tô Noãn , Cố Minh Húc xoa thái dương : “Đừng trêu nữa, là thực tập sinh công ty mới tuyển, cứ xếp nhóm của em .”
“Được thôi, em theo chị nhé!” Tô Noãn ngây thơ, còn dễ thương vỗ vỗ n.g.ự.c , khẽ nhếch cằm lên, trông tươi tắn và đáng yêu.
Tiếc rằng ánh mắt quyến rũ đó ném mù. Ánh mắt Thẩm Thanh hướng về phía , vội vàng né tránh.
Cố Minh Húc đủ nhạy bén. Anh hề đổi sắc mặt, chặn Thẩm Thanh , : “Tô Noãn, em đưa đến chỗ làm , vài lời với Hứa Hoan.”
Tô Noãn định gì đó, Cố Minh Húc liền liếc cô bằng ánh mắt dịu dàng. Tô Noãn đành bỏ cuộc.
Cố Minh Húc sải bước dài tiến về phía . Tôi : “Tổng giám đốc dặn dò gì ?”
Cố Minh Húc bước đến bên cạnh dặn dò: “Em hãy dạy Tô Noãn thật kỹ cách giao tiếp với khách hàng, làm công việc bàn giao.”
Anh dặn dò xong, đột nhiên cúi thì thầm tai : “Tô Noãn thăng tiến, là điều cho cả và em.”
Ha ha, Cố Minh Húc mong gạt rìa, thậm chí còn hy vọng chủ động từ chức, như thể xuất hiện mặt như một vị cứu tinh, khuyên về bên , để b.a.o n.u.ô.i .