Bà t.ử quản sự thể quản hậu trạch tự nhiên chút bản lĩnh, Tạ Thanh Yểu hỏi, nghĩ sơ một chút liền : " Sáng nay Ôn gia phái một quản sự tới, ở linh đường của Bá gia và phu nhân dâng hương xong liền ."
" Không gì ?" Tạ Thanh Yểu truy vấn, ngón tay dùng sức bắt lấy làn váy trắng thô ráp.
" Không , chỉ vài lời khách sáo."
Tạ Thanh Yểu giật giật lông mi, về phía Khương Tự, bờ môi treo châm biếm: " A Tự, ngươi đối phương đây là ý tứ gì?"
Khương Tự duỗi tay vỗ vỗ cánh tay Tạ Thanh Yểu.
Đang lúc nghị mà nhà trai xảy chuyện lớn như , nếu nhà gái ý tiếp tục, lúc tuyệt đối thể chỉ phái một quản sự tới vội vàng phúng viếng liền rời .
Đây hết thảy chỉ thể thuyết minh, đối phương tránh còn kịp.
Điểm Khương Tự nghĩ tới, Tạ Thanh Yểu tất nhiên cũng nghĩ .
" Dệt hoa gấm dễ, đưa than ngày tuyết khó." Tạ Thanh Yểu lẩm bẩm .
" Thanh Yểu, sẽ ở cạnh ngươi cùng vượt qua cửa ải khó khăn."
Ánh mắt Tạ Thanh Yểu đổi dừng ở mặt Khương Tự, đôi mắt đen trầm đột nhiên sáng lên: "A Tự, ngươi cảm thấy đại ca thế nào?"
Khương Tự Tạ Thanh Yểu hỏi đến sửng sốt.
Tạ Thanh Yểu bắt lấy tay Khương Tự, gấp chờ nổi: " Nói , ngươi cảm thấy đại ca thế nào?"
Lời hỏi đến quá rõ ràng, Khương Tự chỉ hàm hồ : " Tạ đại ca đương nhiên ."
" Vậy ngươi nguyện ý gả cho đại ca ?"
Khương Tự sửng sốt.
Tia sáng trong mắt Tạ Thanh Yểu càng sáng hơn: " Ngươi với đại ca là thanh mai trúc mã, chúng cũng là bạn tri tâm, ngươi nếu thể trở thành tẩu tẩu của thì quá ! Ta cần lo lắng đại ca vội vàng cưới một thê t.ử hợp ý, những đó cũng đừng hòng động tiểu tâm tư nữa. Dù ai cô nương nghị với đại ca là ai, tìm cơ hội với đại ca, bảo lặng lẽ phái chuyện rõ ràng với Khương Bá phụ, chỉ cần Khương Bá phụ gật đầu, việc coi như thành."
Tạ Thanh Yểu càng càng kích động, đẩy đẩy Khương Tự: " A Tự, ngươi thể thực hiện ?"
Nhìn ánh mắt sáng ngời của bạn , Khương Tự trầm mặc.
Phụ cùng Vĩnh Xương Bá quan hệ tồi, xem như Tạ Ân Lâu lớn lên, nếu lúc Tạ gia phái việc , phụ tám chín phần mười sẽ nguyện ý.
Ở trong lòng phụ , Tạ Ân Lâu so với Quý Sùng Dịch hơn nhiều, nàng gả đến Vĩnh Xương Bá phủ cũng hơn nhiều so với gả đến An Quốc Công phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-cam/chuong-274.html.]
Chính là nàng .
Nàng hạ quyết tâm dốc hết sức lực trợ giúp Tạ gia, nhưng cái bao gồm dùng chung đại sự của nàng.
Kiếp , nàng chịu đủ cảnh làm thế cho khác, cũng chịu đủ nam nhân vốn dĩ thuộc về nàng nhưng trong lòng nữ nhân khác . Suy bụng bụng , trong lòng nàng còn khác, làm thể làm thê t.ử của Tạ Ân Lâu?
Nếu là như , nàng cũng hỗ trợ, mà là chà đạp .
Đây đối với Tạ Ân Lâu là công bằng, mà loại hỗ trợ điểm mấu chốt sẽ chỉ huỷ hoại tương lai vốn khả năng hạnh phúc của .
" Thanh Yểu, như thích hợp."
Ánh sáng nơi đáy mắt Tạ Thanh Yểu tối xuống.
Khương Tự Vân Sơn quần phong tranh phía chân trời ngoài cửa sổ, thấp giọng : " Còn biện pháp hơn."
Tạ Thanh Yểu nửa tin nửa ngờ Khương Tự: " A Tự, ngươi biện pháp nào?"
Khương Tự bám bên tai Tạ Thanh Yểu nhỏ vài câu.
Tạ Thanh Yểu càng thêm kinh ngạc: " Vậy thể ?"
" Thử một chút xem , nếu như thành nghĩ biện pháp khác, trời tuyệt đường ."
Tạ Thanh Yểu dùng sức gật đầu: "Được, thử xem."
Hai cầm tay tìm Tạ Ân Lâu, mới tới cửa liền thanh âm của phụ nhân truyền đến: " Ân Lâu, thím cũng sẽ hại ngươi, thím cô nương , nhân phẩm tướng mạo trăm dặm mới tìm một, cực kỳ xứng đôi với ngươi luôn."
Tạ Thanh Yểu một bước vượt qua ngạch cửa, lạnh lùng : "Đại ca, lúc linh đường mà ở chỗ ? Làm tìm một phen."
Nhìn thấy cùng Khương Tự, thần sắc căng chặt của Tạ Ân Lâu khẽ buông lỏng, lộ vài phần hổ.
Vốn tưởng rằng tiếp lời, bọn họ thú vị sẽ tạm thời hành quân lặng lẽ, nghĩ tới đúng lúc làm bọn .
Vừa thấy Tạ Thanh Yểu tiến , phụ nhân nhanh chóng nhíu mi, đó lập tức lộ vẻ mặt thiết: "Thanh Yểu , lớn đang chính sự, ngươi nghỉ ngơi ."
Tạ Thanh Yểu mang vẻ mặt vô tội về phía Tạ Ân Lâu: " Đại ca, bây giờ còn chuyện gì quan trọng hơn cả việc lo tang sự cho cha ?"
Tạ Ân Lâu dậy, biểu tình lạnh lùng: " Tất nhiên ."
Thấy rời khỏi, phụ nhân vội : "Ân Lâu, thể ngươi nghĩ sai đó. Trước mắt trừ bỏ xử lý tang sự của Bá gia Bá phu nhân, còn một chuyện lớn chính là hôn sự của ngươi!"
Tạ Ân Lâu lạnh lùng phụ nhân, một lời.