Tự Cẩm - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-12-15 03:17:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứ việc phụ nhân quấn khăn trùm đầu, nhưng Khương Tự chẳng những trời sinh khứu giác xuất chúng, còn theo trưởng lão Ô Miêu học qua dị thuật, càng cường hóa năng lực ở phương diện , theo nàng ngưng thần nín , nhanh liền ngửi tí mùi hương dị thường như như .

Mắt Khương Tự sáng lên, nhỏ thể thấy gật đầu với Chân Thế Thành.

Trái tim của Chân Thế Thành lập tức buông xuống.

Xác định hung thủ, cạy miệng của liền khó.

Chân Thế Thành đưa mắt hiệu với một thuộc hạ, tên thuộc hạ lập tức đến sát gần.

" Lặng lẽ để cho dẫn ngươi chỗ ở của phụ nhân điều tra một chút, xem gì dị thường , đặc biệt lưu ý những thứ phát mùi thơm cùng giày ."

" Vâng." Thuộc hạ thấp giọng đáp, lặng yên lui .

Trong viện vây quanh nhiều như , khi nha dịch lui nhanh liền chê , cũng ai lưu ý hướng của .

" Các ngươi ở bên trong phòng bếp làm công việc gì?" Chân Thế Thành hỏi.

" Tiểu phụ nhân chuyên làm món điểm tâm ngọt." Phụ nhân mở miệng .

" Tỳ, tiểu tỳ là nha đầu nhóm lửa." Tiểu nha nơm nớp lo sợ .

Chân Thế Thành tiếp nhận chén nha dịch đưa qua uống một hớp nước làm trơn yết hầu, hỏi: " Vì là hai các ngươi lưu ?"

Lần là tiểu nha trả lời : " Cần tiểu tỳ nhóm lửa ạ."

Ở trong cái của tiểu nha , phòng bếp lưu nhóm lửa là sự tình thiên kinh địa nghĩa.

Ánh mắt Chân Thế Thành dừng ở mặt phụ nhân: " Vậy ngươi thì ? Bên trong phòng bếp sáu , vì lưu đầu bếp nữ làm món điểm tâm ngọt?"

Món điểm tâm ngọt chỉ là khai vị bữa ăn, lưu đầu bếp nữ làm món điểm tâm ngọt chút hợp tình lý.

Phụ nhân trả lời: " Các chủ t.ử thích món điểm tâm ngọt tiểu phụ nhân làm, đại cô nương còn thường xuyên sai đến lấy bánh ngọt Bông Tuyết."

Nghe xong ba chữ " Bánh Bông Tuyết ", Khương Tự nhất thời đổi sắc mặt.

Ngay tại hôm qua, nàng đến Vĩnh Xương Bá phủ làm khách, Tạ Thanh Yểu cố ý mời nàng ăn bánh ngọt Bông Tuyết, cũng khen nữ đầu bếp dứt miệng.

Nghĩ tới đây, Khương Tự linh quang chợt lóe, nghĩ tới một vấn đề: " Ngươi là mới tới?"

Ngày xuân Vĩnh Xương Bá phủ làm một buổi ngắm hoa yến, khi đó nàng còn trùng sinh, lúc đến dự tiệc cũng từng nếm bánh Bông Tuyết mềm mại thơm ngọt .

Nàng hiểu bạn , Tạ Thanh Yểu là tình tình đồ sẽ cùng chia sẻ, nếu mà lúc đầu bếp nữ ở đó, đạo lý lấy bánh ngọt Bông Tuyết đãi yến khách.

Quản sự về phía Khương Tự ánh mắt khó nén kinh ngạc: " Đậu Nương là ba tháng phủ."

Chân Thế Thành dùng dư quang khóe mắt ngắm Khương Tự.

Tiểu cô nương rốt cuộc làm nhiều như thế?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tu-cam/chuong-254.html.]

Nhất thời cảm khái qua , Chân Thế Thành dù cũng là tâm tư kín đáo, nhanh liền suy nghĩ rõ ràng.

Phải , Khương cô nương cùng Tạ cô nương chơi , ngẫu nhiên một ít tin tức của Vĩnh Xương Bá phủ đúng là bình thường.

Nói đến cũng buồn , hiện tại nhịn một loại tâm lý nghĩ rằng nha đầu lợi hại.

Ừm, cái cũng , về còn nâng tư thái trưởng bối thế nào nữa?

" Đậu Nương ba tháng phủ, thể trong phòng bếp làm việc ?" Chân Thế Thành bỏ những ý niệm qua một bên hỏi.

Nội phòng bếp là chuyên môn cung cấp cơm cho các chủ tử, bình thường mà nữ đầu bếp thể phòng bếp đều là trù nghệ xuất chúng đáng tin.

Quản sự vội : " Thật sự là một tay làm món điểm tâm ngọt của Đậu Nương quá , nhất là đại cô nương phá lệ thích Đậu Nương làm món điểm tâm ngọt, nên đó vài ngày phu nhân liền điều Đậu Nương đến trong phòng bếp ——"

" Im ngay!" Tạ Ân Lâu quát một tiếng chói tai, cắt ngang quản sự .

Tạ Thanh Yểu mặt như giấy vàng, run lẩy bẩy, che miệng im ắng rơi lệ.

Nếu như hung thủ là nữ đầu bếp mắt, chẳng là bởi vì miệng nàng thèm mà dẫn sói nhà hại c.h.ế.t mẫu ?

Ý nghĩ cơ hồ khiến Tạ Thanh Yểu sụp đổ.

Quản sự tự lỡ lời, vội vàng giật miệng một cái: " Ai u, coi cái miệng của lão nô , thiếu đánh!"

Tạ Ân Lâu một tay đỡ , quản sự ánh mắt băng lãnh thấu xương.

Quản sự mồ hôi đầm đìa, nhịn quỳ xuống.

Chân Thế Thành ho khan một tiếng.

Hắn mặc dù thể hiểu thống khổ của khổ chủ, nhưng đây chính là thời khắc mấu chốt đó, còn cản trở nữa thật sự nổi giận mà!

Đại lão gia nổi giận, còn thật cho rằng là Phật Di Lặc ư.

" Đậu Nương là nơi nào, khi phủ thì làm gì?"

Quản sự dám lên tiếng nữa, lấy mắt ngắm Đậu Nương.

Đậu Nương ngược phối hợp trả lời vấn đề của Chân Thế Thành: " Nhà chồng của tiểu phụ nhân là Nam Hà, hai năm nam nhân mất, đến kinh thành bày quầy bán hàng bán đồ ngọt kiếm ăn."

" Một đến kinh thành?"

" Vâng."

Chân Thế Thành sờ sờ râu: " Bản quan thấy tuổi tác ngươi nhỏ, chẳng lẽ con cái?"

Nghe Chân Thế Thành nhắc đến điều , thần sắc Đậu Nương đầu tiên biến hóa rõ ràng, điều nàng hiển nhiên khắc chế, dừng một chút mới : " Có một đứa con trai, cũng mất hai năm ..."

Quản sự lặng lẽ dậy âm thầm thở dài.

Loading...