Cô lập tức nghĩ đến  mà   mua chuộc.
Ngoài  đó ,  ai  chuyện .
Lẽ nào…    tống tiền thêm  nữa?
Lương Du Du  chằm chằm  điện thoại, tim khẽ run, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
Miễn là đối phương  tiền, chắc chắn sẽ tiếp tục nhắn tin.
Nếu cô trả lời ngay, chẳng khác nào tự thừa nhận tội  của .
________________________________________
Bên , Thẩm Chi Khiêm  với giọng mỉa mai:
“Thấy ? Du Du là cô gái đơn thuần, cô  sẽ  làm chuyện  .”
Trần Việt   , hỏi thẳng:
“Anh  yêu Lương Du Du ?”
“Tôi  .” – Thẩm Chi Khiêm lập tức phủ nhận, giọng  chút lúng túng.
“Tôi   với cô  thôi. Trước khi cưới,  chiếm đoạt sự trong trắng của cô ,
 khi cưới  khiến cô  sảy thai. Tôi thấy  , nên chỉ  bù đắp —   vì tình yêu.”
Trần Việt nhếch môi:
“Bù đắp bằng tình cảm ?
Đối mặt với một cô gái dễ thương như ,  rung động cũng là chuyện bình thường thôi mà.**”
“Anh đừng  linh tinh. Tôi    là  .” – Thẩm Chi Khiêm bắt đầu bực.
Trần Việt nhún vai:
“Được,     thì  tin là  .”
Nói xong,  mở điện thoại, gửi thêm một tin nhắn nữa:
【Nếu cô  trả lời,  sẽ giao bằng chứng cho Thẩm Chi Khiêm.】
Thẩm Chi Khiêm chau mày:
“Anh vẫn  chán ?”
Trần Việt hờ hững:
“Không   chán, mà là… vở kịch  chỉ  bắt đầu thôi,  vội gì?”
Thẩm Chi Khiêm  phịch xuống ghế sofa,  nhạt:
“Anh ngày nào cũng theo Giang Diệu Cảnh làm việc, chỉ  dựa  vài tin nhắn thôi ?”
Trần Việt  phản bác.
Anh  , sự thật sẽ tự   lời.
Vài giây , điện thoại Trần Việt rung lên.
Anh cúi đầu  — tin nhắn đến thật.
Mở  xem:
【Anh là ai?】
Trần Việt lập tức gõ :
【Đừng hỏi  là ai.
Chuyển cho  năm mươi vạn.
Nếu ,  sẽ giao bằng chứng trong tay cho Thẩm Chi Khiêm.】
Gửi xong,  đưa điện thoại cho Thẩm Chi Khiêm:
Truyện nhà Xua Xim
“Đợi tin nhắn của cô  .
Nếu cô  vô tội, sẽ  sợ  uy hiếp.
Nếu thực sự là  làm, nhất định sẽ dùng tiền để bịt miệng.
Dù , năm mươi vạn đối với nhà   nhà họ Lương đều chẳng đáng gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/truyen-tong-uan-uan-va-giang-dieu-canh-ga-nham-nhung-vi-hon-phu-that-quyen-ru/chuong-543.html.]
Thẩm Chi Khiêm vẫn kiên định:
“Không thể là cô .
Cô  sẽ  trả lời .**”
…
Ngay khi    dứt lời, điện thoại  reo lên.
Cả  Thẩm Chi Khiêm đông cứng.
Anh   dám   màn hình.
Trần Việt khẽ .
“Anh  gì?” – Thẩm Chi Khiêm trừng mắt.
“Tôi   hèn. Có gan thì xem , xem cô  nhắn gì.”
Thẩm Chi Khiêm siết chặt nắm tay, hít sâu một , cúi đầu  xuống.
Chỉ một giây ,     cứng .
Trần Việt tò mò tiến  gần:
“Sao? Tin nhắn  gì?”
Khuôn mặt Thẩm Chi Khiêm tái nhợt, môi mím chặt.
“Sao cô …  làm như  ?”
Trần Việt liếc qua màn hình.
Trên đó hiển thị:
【Tôi đồng ý, nhưng   hủy bằng chứng trong tay.】
Anh khẽ huýt sáo:
“Quả nhiên.”
Lúc , Lương Du Du đang tận hưởng dư vị chiến thắng,    
  rơi  bẫy.
Trần Việt làm gì  bằng chứng nào thật sự.
Tất cả chỉ là một cú lừa — dựa theo lời Tống Uẩn Uẩn kể .
Và ý tưởng , chính là do Giang Diệu Cảnh nghĩ .
Trần Việt  chậm rãi, giọng lạnh như băng:
“Cô   thể dùng đám cưới của chính  để hãm hại An Lộ,
 thì, cô   thể dùng cả đứa con trong bụng để khiến 
  từ bỏ An Lộ ?”
Câu hỏi  sắc bén, như lưỡi d.a.o cắt sâu  lòng Thẩm Chi Khiêm.
Anh  lặng   chằm chằm  màn hình  lâu —
  một lời.
Thực ,   rõ từng chữ,
chỉ là  sự thật tàn nhẫn làm cho choáng váng đến  thể chấp nhận.
Lương Du Du mà    — dịu dàng, chu đáo, lương thiện —
thì   là  đàn bà bất chấp thủ đoạn để đạt  mục đích.
“Con …   thể  xa đến thế.”
Lừa dối, che giấu, âm mưu, cạm bẫy, hãm hại...
Tất cả cuộn trào trong đầu  .
Trần Việt   , giọng nhạt:
“Anh    trai mới  đời.
Bao nhiêu mưu mô  thương trường  đều  thấy qua.
Chuyện nhỏ như thế  mà cũng khiến  sụp đổ ?”