Sáng sớm, Giang Diệu Cảnh bước  công ty, Hoắc Huân   chờ từ .
“Địa chỉ của kẻ gửi tin nhắn cho    tìm .” Hoắc Huân báo cáo. “Vị trí ID  ngoài biển. Tôi  dẫn  đến kiểm tra, phát hiện con tàu  đây của Giang Diệu Thiên vốn   niêm phong, nhưng   kẻ khác lái  khơi. Trong tàu  máy tính, còn  trang web  gửi tin nhắn cho . Manh mối chỉ thẳng về phía nhà họ Giang. Theo  thấy, khả năng  lớn chuyện   cũng do họ gây . Chứng cứ hiện giờ đều hướng về họ.”
Giang Diệu Cảnh   bàn làm việc, bóng dáng cao lớn ngả nhẹ  . Anh lặng im,  hết những lời của Hoắc Huân mà  đáp ngay. Ánh mắt  chìm  suy tư.
Coi như quả thật là nhà họ Giang làm.  mục đích của họ là gì? Cái c.h.ế.t của Bạch Tuệ rốt cuộc  ý nghĩa gì?
Đôi mắt  chợt nheo . Bạch Tuệ c.h.ế.t … nhưng bà  vẫn còn một đứa con trai.
Trong khoảnh khắc, Giang Diệu Cảnh như bừng tỉnh. Đối phương cố tình để  xuất hiện ở hiện trường cái c.h.ế.t của Bạch Tuệ, chính là  Tống Duệ Kiệt tin rằng  là hung thủ,  lợi dụng   làm con d.a.o chống  .
Bây giờ, chắc chắn Tống Duệ Kiệt  nhận  bằng chứng . Công nghệ hiện đại, cách trực diện nhất chính là video. Việc   mặt ở hiện trường    ,  gửi đến tay Tống Duệ Kiệt, đồng thời ám chỉ rằng chính  g.i.ế.c c.h.ế.t Bạch Tuệ.
“Chúng  đến bệnh viện một chuyến.” Giang Diệu Cảnh đột ngột  dậy.
“Đến bệnh viện làm gì?” Hoắc Huân ngạc nhiên.
Truyện nhà Xua Xim
“Đi  sẽ .” Giọng  lạnh lùng,   thời gian để giải thích.
“Được.” Hoắc Huân lập tức  theo.
Hai   bước  thang máy, điện thoại của Giang Diệu Cảnh bỗng reo. Anh    lấy máy , nhưng khi  thấy giọng  trong điện thoại, đôi mắt lập tức lạnh băng.
“Diệu Cảnh , là thím đây…” Mộc Cầm   hết câu,   thẳng tay cúp máy.
Chưa đầy một phút , điện thoại của Hoắc Huân  vang lên. Vẫn là Mộc Cầm gọi tới. Giọng bà  the thé, đầy đắc ý:
“Bảo Giang Diệu Cảnh  máy. Dương Thiến Thiến đang ở trong tay . Nếu nó còn dám cúp máy,  sẽ hủy hoại cô  ngay lập tức.”
Hoắc Huân nhíu mày, buộc  chuyển lời. Bước chân của Giang Diệu Cảnh chợt khựng . Anh nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén  thẳng Hoắc Huân:
“Anh   gì?”
Hoắc Huân lập tức lặp   bộ,  thêm :
“Sao bà   nghĩ đến chuyện bắt Dương Thiến Thiến?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/truyen-tong-uan-uan-va-giang-dieu-canh-ga-nham-nhung-vi-hon-phu-that-quyen-ru/chuong-277-cai-bay-cua-moc-cam.html.]
Giang Diệu Cảnh chìa tay:
“Đưa điện thoại đây.”
Anh cầm lấy, giọng lạnh lẽo như băng tuyết:
“Bà  làm gì?”
Mộc Cầm chẳng vòng vo:
“Tôi     rơi xuống nước là do Dương Thiến Thiến cứu? Nếu khi đó  c.h.ế.t đuối, tất cả những gì  đang  bây giờ đều thuộc về con trai . Chính cô   phá hỏng chuyện  của . Cậu nghĩ   thể tha cho cô  ?”
Giọng Giang Diệu Cảnh trầm thấp:
“Nói yêu cầu của bà .”
“Được,    cũng  thẳng. Dù  Dương Thiến Thiến cũng là ân nhân cứu mạng của , đúng chứ? Vậy thì  dùng cô  để đổi lấy con trai , thế nào?”
Sau khi nắm  Dương Thiến Thiến, Mộc Cầm phát hiện cô gái   tình cảm đặc biệt với Giang Diệu Cảnh. Bà  lập tức nảy  kế hoạch,  chỉ lợi dụng tình cảm đó mà còn tính toán dùng cô  làm con cờ trao đổi, cứu con trai   khỏi vòng lao lý.
“Con trai bà  ở chỗ .” Giang Diệu Cảnh  ,  kín đáo  hiệu cho Hoắc Huân.
Hoắc Huân lập tức hiểu ý, lặng lẽ lui xuống, lập đội   truy tìm vị trí của Mộc Cầm.
Mộc Cầm  nhạt:
“Giang Diệu Cảnh,  thông minh, nhưng  cũng  ngốc. Cậu  nhúng tay,   thể cứu con trai  . Đừng giả vờ với  nữa.”
Giọng Giang Diệu Cảnh càng lạnh:
“Nếu   đồng ý thì ?”
“Vậy thì…” Giọng bà  như rít lên qua kẽ răng, cố tình nhấn mạnh từng chữ:
“Tôi sẽ để  của  làm nhục Dương Thiến Thiến. Cô  là ân nhân cứu mạng của . Cậu thật sự  thể trơ mắt  cô   chà đạp,  giày xéo mà  cứu ?”
Mấy chữ “ân nhân cứu mạng” như lưỡi d.a.o xoáy sâu, cố tình nhắc  sự kiện năm xưa. Đối với chuyện đẩy Giang Diệu Cảnh xuống nước, bà   bao giờ thừa nhận.  lúc , bằng lời  của chính , Mộc Cầm  gián tiếp công khai rằng… năm đó, quả thực là do bà   tay.