Nghe thấy giọng quen thuộc , Bùi Triệt khẽ khựng .
Anh nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm, , tỏ như thể chuyện gì xảy .
Thịnh Nam Âm đưa mắt qua giữa và ông nội, nhận bầu khí giữa hai chút khác thường. Dù mặt họ biểu hiện gì rõ ràng, nhưng trực giác của cô luôn nhạy bén.
Cô mỉm nhẹ, rút vài tờ khăn giấy lau khô nước tay:
“Vâng, ông nội nghỉ sớm ạ. Cháu tiễn Bùi.”
Ông Thịnh gật đầu hài lòng. Quản gia hiểu ý, nhanh chóng bước đến dìu ông lên tầng.
Thịnh Nam Âm theo bóng ông sang Bùi Triệt, khẽ nghiêng đầu, nụ dịu dàng:
“Đi thôi?”
Bùi Triệt cam lòng. Rõ ràng chỉ còn một chút nữa là thể nốt câu chuyện dở dang từ ông cụ, mà cô xuất hiện đúng lúc .
Dù trong lòng tiếc nuối, vẫn gật đầu, sải bước cùng cô ngoài.
Trăng sáng như gương, gió đêm nhè nhẹ.
Sân phủ Thịnh tĩnh lặng, ánh trăng phủ lên mái ngói cổ kính, soi xuống mặt hồ phẳng lặng như gương. Thỉnh thoảng, vài con cá vàng lấp lánh vẫy đuôi, tạo thành những gợn sóng mờ ảo.
Bùi Triệt , ánh mắt dõi theo dáng thanh mảnh phía , ánh dần trở nên dịu dàng.
Dù tối nay chẳng mấy suôn sẻ, nhưng chỉ cần cô, lòng vẫn bình yên đến lạ.
“ !”
Thịnh Nam Âm đột nhiên dừng , , nghiêng đầu , ánh mắt mang theo chút do dự.
“Buổi đấu giá đất tối mai, sẽ đến chứ?”
Bùi Triệt im lặng cô, ánh mắt sâu như đáy nước.
Dưới ánh trăng, đôi mắt hoa đào của dường như sáng hơn thường ngày, khiến khác khó lòng đoán đang nghĩ gì.
Anh đột nhiên bước tới, rút ngắn cách giữa hai .
Thịnh Nam Âm sững , theo bản năng lùi , nhưng gót chân vấp bậc thềm phía . Cô khẽ hốt hoảng, thể nghiêng ngả —
Một cánh tay rắn chắc vươn , vòng lấy eo cô.
Bùi Triệt nhẹ kéo cô lòng, giữ chặt.
Mùi hương dịu mát hòa quyện với mùi hương thanh thoát của cô, khiến khí bỗng trở nên mơ hồ.
Anh cúi đầu, giọng khàn khàn, trầm thấp mà ấm áp:
“Cẩn thận.”
Khoảnh khắc , xung quanh tĩnh lặng đến mức Thịnh Nam Âm rõ nhịp tim đập thình thịch.
“Anh…”
Cô ngẩng đầu, chạm ánh mắt sâu thẳm của .
Bùi Triệt cô, ánh mắt như chứa cả trăng . Môi khẽ động, giọng trầm mê hoặc:
“Em ?”
Câu hỏi như mang theo một tầng hàm ý.
Khoảng cách giữa hai gần đến mức thở hòa làm một.
Thịnh Nam Âm ngẩn , ánh mắt vô thức rơi xuống đôi môi mỏng của — môi đỏ tự nhiên, rõ ràng, đến mức khiến bối rối.
Cô giật , vội vàng đẩy , gò má nóng lên.
là sắc hại !
Trên đời ai thể kháng cự nổi gương mặt của Thái tử Bùi chứ!?
Bùi Triệt nhướng mày, tất nhiên bỏ lỡ ánh ngây ngẩn ban nãy của cô.
Khóe môi khẽ cong, nụ như như , ẩn chứa chút đắc ý.
Trong lòng khẽ dậy lên niềm vui khó tả — Thịnh Nam Âm bằng ánh mắt , đối với , là một loại vinh dự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/truyen-tieu-to-tong-vua-ngau-vua-xinh-bui-tong-ngay-dem-mong-nho-thinh-nam-am-va-bui-triet/chuong-109-ke-hoach-vinh-vien-loai-bo-hau-hoa.html.]
Chỉ tiếc, rõ ràng quyến rũ mà vẫn chịu hôn một cái.
Anh khẽ bật trong lòng. Cô gái đúng là thú vị thật.
“Nếu Bùi thời gian tham gia thì quá,”
Thịnh Nam Âm lấy bình tĩnh, nhẹ giọng . Cô hít sâu, ngẩng đầu thẳng mắt , nghiêm túc tiếp:
Tiểu Hạ
“Nếu đến, thể giúp em một chuyện ?”
Bùi Triệt nhướng mày, nụ môi càng sâu:
“Xin mời rõ.”
Thịnh Nam Âm bèn kể bộ kế hoạch của .
Nhờ ký ức kiếp , cô rõ danh sách các mảnh đất đấu giá trong buổi đấu giá tối mai. Trong đó, một khu đất Phó Yến An từng cực kỳ thèm , nhưng vì thiếu tiền, để nhà họ Bạch giành mất.
Ba tháng , trong lúc thi công, đào một ngôi mộ cổ hoàng đế cùng vô cổ vật quý hiếm.
Khu đất đó lập tức cơ quan nhà nước thu hồi, nhà họ Bạch chịu tổn thất hàng chục tỷ, suýt phá sản.
Phó Yến An khi còn giả vờ tiếc nuối, nhân cơ hội hợp tác, đó thôn tính luôn nhà họ Bạch.
Từ đó, Phó thị lớn mạnh, trở thành một trong bốn gia tộc quyền thế nhất Hải Thành, thậm chí từng đối đầu với nhà họ Bùi suốt hơn một năm trời.
Khi cô c.h.ế.t cháy kiếp , hai nhà vẫn phân thắng bại.
Chính vì thế, cô đảo ngược tất cả.
Cô cần Bùi Triệt giúp một tay — để Phó Yến An đấu giá trúng mảnh đất đó.
Như , nhà họ Bạch sẽ tránh tai họa, còn Phó thị sẽ tự chôn .
Một mũi tên, trúng hai đích.
Nghe xong, Bùi Triệt nhíu mày sâu, ánh mắt trở nên sắc bén, đầy nghi hoặc:
“Em … mảnh đất đó lòng đất cổ vật?”
Anh kìm tiến lên, nắm lấy cổ tay cô, giọng căng thẳng:
“Em tin từ ? Ai cho em ?”
Thịnh Nam Âm ngẩn , kịp phản ứng với sự kích động bất thường của .
“Anh làm em đau …”
Cô khẽ rút tay , giọng nhẹ .
Bùi Triệt sững , lập tức thả tay, ánh mắt thoáng áy náy:
“Xin , cố ý.”
Anh cúi đầu, trầm ngâm. Trong đầu bất chợt hiện giấc mơ đêm qua — cảnh tượng trong mơ gần như trùng khớp với lời cô .
Chẳng lẽ… chỉ là trùng hợp?
làm một như cô chuyện động trời ?
Tin tức về khu đất đó, ngay cả giới thượng lưu cũng tranh từng mảnh thông tin nhỏ!
“Em… kênh riêng của .”
Thịnh Nam Âm bình tĩnh , ánh mắt kiên định. “ em thể khẳng định tin chính xác. Anh phản ứng mạnh , chẳng lẽ cũng mua mảnh đất đó?”
Cô xoa cổ tay đỏ ửng nghi ngờ . Trong lòng, cô chỉ nghĩ quá quan tâm đến thương vụ, chứ thể nào đoán đang sợ hãi vì từng “thấy” tất cả điều đó trong mơ.
Bùi Triệt ngập ngừng, môi mấp máy, nhưng cuối cùng chỉ khẽ :
“... Em thông minh thật.”
Anh thể sự thật, càng thể giải thích.
Thịnh Nam Âm gật đầu, giọng nghiêm túc:
“Anh Bùi, em, mảnh đất đó tuyệt đối đừng đụng . Nó là hố sâu đáy, dính sẽ chỉ rước họa .”
Cô dừng một chút, ánh mắt sáng lên, đầy tự tin:
“Em nguồn tin . Em sẽ giúp xem những khu đất khác phong thủy hơn, an sinh lợi. Tin em .”