Mục Cửu Tiêu vội vàng.
Những nụ hôn mỏng nhẹ rải dọc nơi khóe môi cô, dày đặc nóng bỏng, thở nóng hổi quấn lấy nhịp thở của cô, khiến đầu óc mụ mẫm.
Lâm Tích đôi mắt sâu thẳm .
Nụ nhàn nhạt trong mắt hóa thành phong lưu, làm tim cô đập loạn.
Cơ thể , vốn là do một tay Mục Cửu Tiêu dạy dỗ, rõ ràng cách khiến cô mềm yếu, cô cúi đầu thì khó chút nào.
Cô giãy cũng thoát.
Đành thỏa hiệp, khẽ :
“Giữa ban ngày ban mặt, ngay ở cửa thế … dì còn đang ở nhà.”
Mục Cửu Tiêu đáp:
“Cô điều, sớm tránh .”
“……”
Lâm Tích phát hiện, chỉ cần , cho dù hủy cuộc họp hôm nay, cũng ép cô thè lưỡi mới chịu .
Cô còn cách nào, đành hé miệng, đưa một chút xíu.
chỉ một chút đủ.
Mục Cửu Tiêu chằm chằm đôi môi đỏ mọng, trầm giọng:
“Ăn .”
Mặt Lâm Tích đỏ bừng, ăn cái gì chứ…
Sao đầy mùi sắc tình thế .
Cô thẹn tức, đành liều mạng, đưa thêm một đoạn, như mang tư thế “chết sớm siêu thoát sớm”.
Mục Cửu Tiêu mới lòng, nhưng tiến thêm.
Anh kìm chế, chỉ hôn khẽ nơi cằm cô, thấp giọng:
“Ngoan.”
Rồi bàn tay xuống cổ, nắn xương chỗ gáy.
“Cạch” một tiếng.
Lâm Tích hít mạnh, hoảng hốt.
Mục Cửu Tiêu nghiêm túc :
“Hết cứng cổ .”
Lâm Tích còn để ý đến chuyện cứng cứng cổ, chỉ ngẩn ngơ .
Không khí mờ ám còn tan, mặt cô vẫn đỏ bừng, mà giờ bảo: hết cứng cổ ?
Chẳng lẽ nãy giờ vòng vo cả buổi… chỉ để trị cứng cổ cho cô?
Lâm Tích tức nghẹn:
“Mục Cửu Tiêu, ý gì?”
Anh thấy cô xù lông, tâm tình , nhướng mày:
“Không trị cứng cổ cho em ?”
“Thế còn bảo thè lưỡi?”
“Đùa em thôi.”
Lâm Tích hổ độn thổ, chỉ siết chặt nắm tay trừng , chứ cũng chẳng làm gì .
Mục Cửu Tiêu dứt, bưng tách cà phê nguội uống cạn.
Tiểu Hạ
Nhìn động tác của , Lâm Tích bất giác lặng yên, thôi chấp nữa.
ngay lúc , hạ giọng giải thích:
“Giờ nhu cầu lớn, thể chỉ hôn một cái là , nhất định ‘ăn một bữa’ mới chịu. cũng cầm thú đến mức tay với thương.”
Nghe , nơi cô như thoáng nhói đau, giống hệt ảo giác.
Ngón tay thon dài của Mục Cửu Tiêu mân mê miệng tách, bỗng hỏi:
“Hôm đó cho em nếm thử, là ngọt tanh?”
Lâm Tích kịp hiểu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/truyen-lam-tich-va-muc-cuu-tieu-dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-cua-anh/chuong-95-an-khong-duoc.html.]
“Ăn cái gì cơ?”
Ánh mắt sâu như biển, thẳng cô.
Có tạp chí giải trí, đàn ông ăn dứa thì một thứ sẽ ngọt hơn.
Vậy nên hôm đó, hai , dùng tay dính chút, đưa cho cô nếm.
Khi cô quá mê man, chẳng phản ứng.
Giờ Lâm Tích nhớ hương vị , tức giận kìm nổi, giơ chân đá một cái.
…
Mục Cửu Tiêu hiếm khi muộn họp.
Khi bước phòng họp, các lãnh đạo cấp cao đều đông đủ, liệt kê từng vấn đề báo cáo.
Vấn đề lớn nhất vẫn xoay quanh dự án liên quan tới Đồng Chân Chân.
“Đồng tiểu thư nhắn , bảo đến lúc đó cô sẽ tự mặt cùng phía cổ đông ăn một bữa, chuyện coi như xong.”
Mục Cửu Tiêu xem hồ sơ cá nhân của đối tác, sắc mặt lạnh lùng:
“Bữa ăn đó là Đồng Chân Chân tự đề xuất, do bên yêu cầu?”
Câu hỏi dứt, cả bàn họp đều đồng loạt .
Sắc mặt Mục Cửu Tiêu thoáng khựng .
Yết hầu lăn nhẹ.
Chỉ Chu Thương dám hỏi:
“Mục tổng, giọng ngài… ?”
Sao biến thành một khác thế .
Mục Cửu Tiêu từ thoáng bối rối nhanh chóng nhớ đến tách cà phê lúc rời nhà.
Đồng thời cũng nghĩ tới ánh mắt lóe lên tính toán của Lâm Tích khi đó.
Anh nhắm mắt, tức đến bật .
Lại một rơi bẫy của phụ nữ .
Rõ ràng cô chờ trắng đêm, tự nhiên ngoan ngoãn pha cà phê cho , thể vô tư cho .
Anh điều chỉnh vẻ mặt, lạnh nhạt đáp:
“Bị cảm, viêm họng chút thôi.”
Có một lãnh đạo cả gan đùa:
“Cảm gì chứ Mục tổng, giọng còn gợi cảm hơn, cũng viêm họng thử một .”
Mục Cửu Tiêu lia ánh mắt lạnh lẽo sang.
Vị lập tức ho khan:
“Ờ… cái, chúng đến ? À đúng, là phía cổ đông chủ động tìm Đồng tiểu thư, chỉ cần ăn một bữa, chuyện sẽ bỏ qua.”
Sắc mặt Mục Cửu Tiêu trở thản nhiên, khẽ nhạt:
“Hắn lấy tư cách gì?”
…
Người mắt đều , bữa ăn đó chắc chắn đơn giản.
Đối tác từng tiền án quy tắc ngầm, để Đồng Chân Chân tiếp rượu chẳng khác nào chèn ép, cũng là cái tát mặt Mục Cửu Tiêu.
Chu Thương thấp giọng hỏi:
“Mục tổng, chuyện cần nhúng tay ?”
Mục Cửu Tiêu vui:
“Không cần. Trong chuyện , Đồng Chân Chân suy nghĩ thiếu sót.”
Mấy hôm sang tỉnh ngoài, rõ ràng việc xong xuôi, giờ cô làm thế, chẳng khác nào dư thừa.
Hành động giống phong cách cô .
Chu Thương tiện bình luận, trở về văn phòng.
Mục Cửu Tiêu tối qua ngủ ngon, giờ chút mệt, liền ngả ghế chợp mắt, đồng thời mở bản tin tài chính.
Bình thường dùng lệnh điều khiển giọng , nhưng AI nhận nổi giọng khàn khàn do thuốc của , liên tục báo .
Mục Cửu Tiêu khẽ thở dài, đành mở thủ công.