Truyện Hà Tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm? - Nguyễn Thanh Âm - Chương 431: Đi siêu thị

Cập nhật lúc: 2025-11-09 15:27:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà cụ thoáng thất vọng, tưởng nhà sắp thêm thành viên mới.

“Cháu và cháu mong chờ điều gì, cháu còn ?”

Bà khẽ vỗ vai Hạ Tứ một cái, giọng nửa trách nửa thương.

Hạ Tứ trơ trẽn nhún vai: “Dù con cũng nỗ lực hết sức vì mục tiêu mà.”

“Hạ Tứ…” Nguyễn Thanh Âm đỏ mặt, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Anh đừng nữa.”

Anh gật đầu, lập tức im lặng — vợ mặt mỏng, chịu trêu chọc, liền giơ tay ngắt lời hai lớn:

“Cả hai cũng tham lam quá . Hai đứa cháu trai vẫn đủ ồn ào ? Hơn nữa, tình trạng cơ thể con còn chắc chắn, sợ là thể .”

Lời thốt , cả bàn lặng .

Cô Thái liền hòa giải: “Thôi, ăn cơm . Chuyện cứ tùy duyên, duyên đến thì sẽ .”

Nguyễn Thanh Âm gật đầu, nét mặt phần mệt mỏi. Chuyện lo lắng suốt bấy lâu cuối cùng giải tỏa, giờ gì quan trọng hơn sự bình an của hai đứa nhỏ.

Truyện nhà Xua Xim

Cô vẫn giữ thái độ trung lập với việc sinh thêm con: phản đối, cũng chẳng tích cực. Hạ Tứ thì khác — mong một cô con gái. nếu sinh là con trai thì ? Chỉ nghĩ đến cảnh ba đứa con trai, Nguyễn Thanh Âm thấy ngán ngẩm. Kinh tế vấn đề, nhưng nỗi lo mệt mỏi vẫn dâng lên từ đáy lòng.

Sau một năm cố gắng thành, cô bắt đầu buông lỏng hơn. Hôm nay lớn khơi , căng thẳng len lỏi về.

Bữa cơm dọn , còn kịp gắp miếng nào, tiếng trẻ con thút thít vang lên từ tầng — là giọng của Ngôn Ngôn.

Cả nhà còn kịp phản ứng thì thằng bé chạy xuống, chân trần, nước mắt lưng tròng. Cô bảo mẫu hớt hải chạy theo, phía là Chu Chu đang ôm hai gói khoai tây chiên, vẻ mặt hoang mang.

Hai vợ chồng liếc , cùng chột khi nào là vì khoai tây chiên? Hai gói, mà hai đứa? Hay chỉ một gói của mỗi , khiến Ngôn Ngôn tưởng thiệt?

Họ , đều thấy hối hận trong mắt đối phương.

Hạ Tứ giả vờ bình tĩnh dậy:

“Sao thế, con trai? Khóc gì ?”

Ngôn Ngôn nghẹn ngào chỉ tay lên cầu thang: “Anh…”

Hạ Tứ nhíu mày, cảm giác càng chắc chắn.

“Con chia cho em trai một gói , mà em chịu.”

Chu Chu nhỏ giọng , ôm chặt hai gói khoai tây chiên trong tay.

Nguyễn Thanh Âm khẽ thở tranh giành, .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/truyen-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am/chuong-431-di-sieu-thi.html.]

Ngôn Ngôn vẫn sụt sịt: “Anh siêu thị … Con cũng siêu thị với bố .”

Thì là như .

Nguyễn Thanh Âm dở dở .

Hạ Tứ khẽ vuốt đầu con: “Được , đồ . Bố đưa con siêu thị, ?”

Tưởng thế là xong, ai ngờ Ngôn Ngôn đột nhiên giãy nảy:

“Không ! Con cùng. Anh , con chỉ bố với con thôi!”

Cậu bé vốn ngoan, nay bướng bỉnh hiếm thấy. Nguyễn Thanh Âm đành bất lực gật đầu.

Thế là, hai bỏ dở bữa ăn, đồ, đưa con út ngoài.

Hạ Tứ định tìm siêu thị gần nhất, nhưng Ngôn Ngôn khăng khăng:

“Phải là siêu thị hôm cơ!”

Bất đắc dĩ, họ lái xe một vòng lớn quanh Đông Thành Kinh Bắc, tới đúng siêu thị gần bệnh viện hôm .

Vừa siêu thị, Ngôn Ngôn khựng , chịu .

Kiên nhẫn của Hạ Tứ gần cạn, cau mày: “Con còn gì nữa?”

“Con xe nhỏ!” — thằng bé chỉ xe đẩy.

Hạ Tứ thở dài, cuối cùng cũng hiểu.

Anh bế thằng bé lên, đặt xe đẩy, đẩy con đang tươi rói như chơi hội.

Siêu thị lớn, chỉ dạo một vòng là hết.

“Được chứ? Giờ về nhà nhé?”

“Không ! Con mua đồ ăn!” — Ngôn Ngôn giãy nảy, giọng còn nghẹn nước mắt.

Hạ Tứ bật bất lực, con trai nhỏ khăng khăng giữ lập trường, trong lòng thấy mềm .

Anh chợt nhận — những chuyện tưởng như vô nghĩa , chính là “niềm hạnh phúc nhỏ bé” mà con trẻ cần.

Hôm đó, giữa những kệ hàng sáng đèn, Hạ Tứ và Nguyễn Thanh Âm đầu cảm nhận rõ ràng:

Nuôi dạy con chỉ là dạy điều đúng sai — mà còn là học cách bước chậm , để cùng con qua thế giới nhỏ bé của riêng chúng.

Loading...