Hứa Thi đánh giá đàn ông xem mắt từ xuống , thấy mặc bộ vest đen lịch sự, đeo chiếc đồng hồ vẻ đắt tiền, liền bắt đầu chua ngoa châm chọc.
"Ối chà, mới ly hôn chịu nổi cô đơn ? Định tìm cho đứa con gái chổi một cha hờ ?"
Lời cô dứt, một tiếng "chát" vang lên, Hứa Thi ăn một bạt tai đau rát mặt.
Mẹ mặt cô , lạnh lùng : "Nói ai là chổi?"
Mẹ là tượng đài nữ cường trong giới kinh doanh, khí chất luôn mạnh mẽ, chỉ một bạt tai khiến Hứa Thi kịp phản ứng suốt nửa ngày trời.
Phải ngây một lúc lâu, cô mới ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng, tủi sang bên cạnh: "Chu Thừa..."
"Mẹ, cô sắp sinh , thể đối xử với phụ nữ mang thai như chứ?" Anh cố gắng lý luận giúp Hứa Thi.
Ánh mắt lạnh lùng của chuyển sang .
Nhìn ánh mắt trách móc của , nhắm mắt .
Theo bà thấy, đúng là hết cứu !
Con gái ruột sỉ nhục mà chút cảm giác, còn bảo vệ một xanh, thể hiểu nổi một chính trực như bà thể sinh một đứa con bất hiếu như .
Ngày dự sinh của Hứa Thi là mấy ngày gần đây, khi đánh, trong lòng cô nghẹn một cục tức chỗ nào phát tiết, tức đến mức bụng cũng đau.
"Chu Thừa, em , hình như sắp sinh!" Hứa Thi đưa tay vịn cánh tay , trán cô lấm tấm mồ hôi lạnh.
Anh lo lắng cho tình trạng của Hứa Thi, vội vàng bế cô lên, chạy như bay về phía bệnh viện.
Mẹ coi như chuyện gì xảy , chẳng mảy may để tâm đến hai rời , tự rót cho một tách , thong thả uống.
"Hai trẻ các con cứ từ từ chuyện, cần để ý đến !" Ý bà bảo chị dâu và đàn ông xem mắt tiếp tục, uống một ngụm , lấy điện thoại xử lý công việc công ty.
Bọn họ ở quán cà phê một lúc nửa tiếng rời , về đến nhà thì điện thoại của gọi tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trung-tri-bach-nguyet-quang-cua-dan-ong-nao-yeu-duong/chuong-7.html.]
"Mẹ, Hứa Thi sinh , nhà họ Chu chúng nối dõi ." Giọng vẻ hưng phấn, run run.
Mẹ nhíu mày chặt.
Bà thể hiểu nổi một thanh niên ngoài hai mươi tuổi như , giáo dục hiện đại, những tư tưởng mục nát trong đầu như .
"Người nối dõi nhà họ Chu em gái và Chiêu Chiêu, con của Hứa Thi liên quan gì đến nhà chúng !"
Mẹ lạnh lùng cúp điện thoại.
, tai yên tĩnh đầy hai phút, điện thoại của gọi tới.
"Mẹ, đứa bé là cháu nội ruột của mà! Mẹ nó ? Trông dễ thương lắm." Sau đó gửi một bức ảnh đứa bé qua.
Đứa bé nhăn nheo, trông như con chuột nhỏ, so với cháu gái nhỏ thì kém xa.
Mẹ thấy giống Hứa Thi, ghét bỏ chỉ liếc một cái cúp điện thoại.
Chu Thừa vội vàng: "Mẹ, Hứa Thi ở trung tâm ở cữ một chút, như đứa bé cũng tiện chăm sóc, bọn con hiện tại túng thiếu, thể chuyển cho con chút tiền ?"
Đây mới là mục đích gọi điện thoại.
Cuộc sống với Hứa Thi túng thiếu, nên đến xin tiền.
"Chu Thừa, nuôi lớn bằng , nợ bất cứ thứ gì. Người học cách tự lực cánh sinh để đạt điều , ở điểm , từ nhỏ đến lớn đều bằng em gái , cũng nên tỉnh táo , mặt đều bằng em gái , nó cầu tiến bao, dù ly hôn thì thứ trong nhà cũng thể thuộc về !"
Mẹ nhắc nhở xong, cúp điện thoại.
Chu Thừa cứng đờ cầm điện thoại, những lời của bà cứ lặp lặp bên tai, mãi thể hồn.
Lần , hình như thật sự nghiêm túc ...
Hứa Thi đẩy từ phòng sinh, thể chất cô , sinh nở cũng khá thuận lợi, chẳng chút nào vẻ tiều tụy như trải qua cửa tử, cô giơ tay đẩy : "Sao ? Mẹ định cho chúng bao nhiêu tiền?"