Trùng sinh, lại quen biết chàng lần nữa - Chương 47: Tát Bùi Thanh Ngôn (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-11 11:27:59
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Người xuất hiện là Bùi Thanh Ngôn.

Hắn dẫn theo Bình An và một gã sai vặt chắn ở cửa, hề ý nhường đường mà còn bước lên ép họ lui phòng.

Sau đó, cửa phòng đóng sập .

Tống Vãn vui : “Bùi tướng quân gì chỉ bảo ?”

Bùi Thanh Ngôn thấy cửa đóng thì mới sầm mặt chằm chằm thiếu nữ mặt: “Giang Vãn Kiều, nếu cô hòa ly về nhà thì nên ở yên trong nhà tu dưỡng tính!”

“Mấy ngày nay cô làm ầm lên như thế rốt cuộc là ý gì?”

“Lẽ nào cô biến chuyện giữa chúng trở thành chủ đề lê đôi mách khắp đầu đường cuối ngõ ?!”

Giang Vãn Kiều về Giang phủ hơn nửa tháng mà động tĩnh gì, cứ nghĩ rằng nàng hổ, an phận ở nhà tự kiểm điểm bản nên cũng yên tâm phần nào.

Dù bọn họ tuyên bố với bên ngoài rằng hai nhà họ bàn bạc và đồng ý hòa ly… nhưng dù đây cũng chẳng chuyện gì, càng ít bàn tán, càng yên ắng càng .

Hơn nữa sắp thành nên càng lúc dấy lên lời ong tiếng ve gì.

Giang Vãn Kiều thì , ngay ngày thành hôn ngang nhiên lộ mặt còn gây động tĩnh lớn như thế!

Hắn còn Gia Hòa và Ngọc Kiều kể hôm nay nàng còn công khai quyến rũ công t.ử nhà Hình bộ thượng thư mặt bao nhiêu .

là mất hết thể diện!

Tống Vãn mặt bằng ánh mắt chán ghét thèm che giấu.

“Hóa Bùi tướng quân cũng chúng hòa ly !”

“Đã thì làm gì chẳng lẽ còn cần ngươi cho phép?”

“Bùi tướng quân chẳng thấy… lo chuyện bao đồng ư?”

Bùi Thanh Ngôn vẫn tự cho là đúng: “Cô làm gì xen nhưng nếu cô gây phiền toái cho thì quyền nhúng tay.”

“Ngày mai là ngày thành hôn của và Gia Hòa. Dù cô tâm địa gì thì cũng bày cái sạp nữa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trung-sinh-lai-quen-biet-chang-lan-nua/chuong-47-tat-bui-thanh-ngon-2.html.]

Nếu ngày mai dẫn đội ngũ đón dâu qua cái sạp rách nát của nàng thì thế nào thiên hạ cũng xì xào bàn tán.

Ngày vui của và Gia Hòa tuyệt đối chút sai sót nào.

Tống Vãn khẩy: “Lâu ngày chẳng gặp, Bùi tướng quân quả nhiên vẫn tự cao tự đại như xưa. Ngươi thành là chuyện của ngươi, liên quan gì đến ?”

“Nếu ngươi xong thì xin nhường đường cho!”

Bùi Thanh Ngôn hừ lạnh: “Giang Vãn Kiều, cô đừng vẻ thanh cao. Cô dám cô chọn gây chuyện lúc nhằm ?”

“Cô đừng quên đây chính cô đòi hòa ly !”

“Cho dù cô giờ hối hận dư luận đồng tình thì giữa chúng cũng còn khả năng! Cô nên sớm bỏ ý định đó .”

Tống Vãn thật sự buồn vì những lời : “Ích kỷ, tự đại, cuồng vọng, nông cạn… Bùi tướng quân quả thật vẫn chẳng đổi chút nào.”

“Ngươi tự đa tình như , lẽ nào con ch.ó ven đường liếc ngươi một cái, ngươi cũng tưởng nó động tâm với ngươi, vượt qua rào cản giống loài mà chung sống với ngươi?”

Lục La bên cạnh tiểu thư suýt nữa bật , nàng vội nhớ những việc đau lòng của bản mới gắng gượng nhịn xuống.

Bùi Thanh Ngôn câu của Tống Vãn chọc giận đến xanh mặt, vung tay định túm lấy cổ tay nàng: “Giang Vãn Kiều, cô dám chuyện với như thế!”

Lục La cùng Hồng Thường thấy tình thế vội bước tới ngăn cản, nhưng Bùi Thanh Ngôn hung hăng hất .

Bùi Thanh Ngôn nổi giận nên nặng nhẹ, dù cũng từng chinh chiến sa trường nên cú hất tay khiến Lục La và Hồng Thường ngã nhào.

Hồng Thường nhưng Lục La gần bàn, Bùi Thanh Ngôn ngã dập đầu góc bàn.

Cơn đau nhói buốt dâng lên, Lục La nhịn kêu lên, ngã xuống đất, hai tay ôm chặt chỗ trán gần mắt. Máu tươi rịn từ kẽ tay.

Bùi Thanh Ngôn chẳng để tâm làm gì, chỉ nắm chặt cổ tay Tống Vãn, gằn giọng: “Giang Vãn Kiều, cuối, ngày mai cô dám mặt gây chuyện, thì đừng trách khách…”

Hắn hết câu thì thấy ngón tay Tống Vãn khẽ động, cổ tay chợt đau nhói cả bàn tay bỗng tê liệt.

Ngay đó, một cái tát giáng thẳng mặt “Chát!”

Âm thanh giòn giã vang lên trong phòng.

Loading...