Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vãn rời khỏi phòng của Bùi phu nhân và rời khỏi phủ. Khi đến ngự nhai thì thấy đám đông tụ tập chật kín đường, cảnh tượng còn long trọng hơn Tống Vãn dự đoán, vượt xa khi Nhiếp chính vương Quân Cửu Thần đ.á.n.h bại Mạc Bắc, dẫn quân hồi triều, phò tá tân hoàng đăng cơ hồi tháng .
Cũng đúng.
Mạc Bắc tuy là mối hoạ lớn nhất của Thiên Tề nhưng rốt cuộc hiểm họa là quá xa vời với dân chúng kinh thành.
So với vị Nhiếp chính vương đồn là dung mạo đáng sợ đến đeo mặt nạ, còn g.i.ế.c như cỏ rác thì phủ Hoài vương nổi tiếng thanh liêm chính trực, xưa nay lòng dân.
Vân Tranh sinh lớn lên ở kinh thành, chẳng những văn võ song mà dung mạo và nhân phẩm đều xuất chúng, giờ đích diệt trừ phản tặc để bảo vệ kinh thành nên dân chúng càng thêm cảm kích. Vì thế dân chúng kinh thành tất nhiên ghi nhớ công lao của phủ Hoài vương.
khi Vân Tranh cuối cùng cũng xuất hiện mắt , tiếng reo mừng tung hô như dự kiến vang lên khi ai nấy thấy những hầu lưng Vân thế t.ử thần sắc nghiêm trang đang hộ tống một cỗ quan tài…
Tháng ba vẫn còn rét mướt mà Vân Tranh cởi bộ giáp bạc, chỉ khoác áo choàng màu trắng giản dị, dẫn đầu, mỗi bước đều như nặng tựa ngàn cân.
Tống Vãn trong đám đông, Vân Tranh di chuyển về phía . Bên tai nàng là tiếng đám thư sinh khe khẽ bàn tán:
“Nghe Thế t.ử phi xuất phủ Tống tướng, giờ thường cùng Tống Cảnh hoành hành ngang ngược khắp kinh thành, còn mặt dạn mày dày hổ quấn lấy Vân thế tử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trung-sinh-lai-quen-biet-chang-lan-nua/chuong-11-van-the-tu-ve-kinh-1.html.]
“ nàng dù gì cũng là phu nhân cưới hỏi đàng hoàng, chịu chờ Vân thế t.ử nhiều năm, đến khi thành ‘gái lỡ thì’ mới xuất giá. Ngày thành phản tặc bắt , cũng thật đáng thương…”
“Cũng , nhớ hồi đó tuy Tống đại tiểu thư kiêu ngạo bất tài nhưng rốt cuộc cũng chẳng làm điều táng tận lương tâm. Còn trẻ thế mà c.h.ế.t thảm… còn c.h.ế.t tay chính phu quân , thật đáng thương…”
Có câu thì phục: “Nói bậy! Sao là c.h.ế.t tay phu quân? Vân thế t.ử giờ là trọng tình trọng nghĩa, cũng vì giang sơn xã tắc mới bất đắc dĩ đại nghĩa diệt . Trong lòng ngài chắc hẳn còn đau đớn hơn bất cứ ai! Ngươi đừng linh tinh!”
Kẻ vội : “Ta… ý . Than ôi, tất cả đều bởi bọn phản tặc đáng c.h.ế.t !”
Tống Vãn ngờ lúc sống danh tiếng chẳng gì, giờ “c.h.ế.t” những lời cảm thương như thế, khỏi cảm thấy buồn .
Vì cái c.h.ế.t của mẫu mà phụ quyết vươn lên, làm việc gì cũng đặc biệt cẩn trọng. Ông thường bảo, tiên đế đa nghi mặc dù xuất hàn môn, nhưng trở thành tể tướng thì thể kết bè kết phái, càng nên lòng dân, vì thế ông dặn nàng và Tống Cảnh, Tống Nhan che giấu bản , để lộ ưu điểm. Cũng may nàng vốn mặt dày, để ý thanh danh cứ thể biến thành “đồ ăn hại” trong miệng đời. nếu như thì tiên đế chẳng yên tâm gả nàng cho Vân Tranh.
Còn tam của nàng tính tình mềm yếu nhạy cảm, phụ sợ nàng chịu nổi miệng lưỡi đời nên miễn cưỡng.
Trong lúc Tống Vãn đang mải mê suy nghĩ thì Vân Tranh càng lúc càng đến gần nàng. Hắn dường như gầy rộc , diện mạo tuấn giờ như đang mang tâm sự nặng nề.
Nếu là , Tống Vãn nhất định sẽ thấy xót xa. giờ đây… nàng cảm thấy thế nào.