Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/5q04wlSGOg
                    
                        
                            
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ban đêm, trong núi vô cùng tĩnh mịch.
Trời  chập tối, Tạ Vân Khê  tắt đèn  ngủ.
Khi đang ngủ mơ màng, cửa  đột nhiên  gõ.
Tạ Vân Khê vội vàng xuống giường, chỉ thấy ngoài cửa là Khổng ma ma, vẻ mặt vô cùng lo lắng.
“Đại tiểu thư,   , phu nhân tối nay   ngoài  dạo, kết quả  cẩn thận  trẹo chân, nô tỳ một    cách nào,  mời đại tiểu thư cùng nô tỳ  giúp một tay. Người cũng  chuyến   chỉ  hai tùy tùng và xa phu, còn trong chùa thì  là tăng nhân, hơn nữa nam nữ  khác biệt, nô tỳ chỉ đành đến tìm đại tiểu thư thôi.”
Tạ Vân Khê   bà   , vội vàng đáp: “Ma ma  cần khách sáo, con sẽ  cùng  ngay.”
Khổng ma ma vội vàng dẫn đường phía , Tạ Vân Khê  theo  bà .
Bước chân của cả hai đều  dồn dập, nhất thời chỉ  thấy tiếng thở dốc và tiếng bước chân vội vã của .
Cũng   đêm nay là vì duyên cớ gì, ánh trăng  trời vô cùng mờ nhạt, lờ mờ  rõ, khiến    chút   rõ  tình hình xung quanh.
Hai    thêm một lúc lâu,  lưng Tạ Vân Khê  lấm tấm mồ hôi. Khổng ma ma  ánh trăng mờ nhạt phía , lúc  mới : “Chỉ còn  xa nữa là tới .”
Lờ mờ  thấy phía  hình như  một bóng , nhưng  thể  rõ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-vuong-phi-ga-thay-hanh-ha-me-ke-cha-can-ba-ga-cho-chien-vuong-tan-tat/chuong-43-tuong-ke-tuu-ke-13.html.]
Tạ Vân Khê  kỹ hướng Khổng ma ma chỉ, hình như đó là một đình tử  xây ở góc chùa.
Trong ánh sáng mờ ảo như ,  thêm  che khuất tầm , trừ khi đến tận nơi mới  thể  rõ  trong đình, nếu   xa một chút thì căn bản  thể thấy rõ.
Thấy hai  sắp sửa đến đình tử, Tạ Vân Khê đang   Khổng ma ma bỗng nhiên dừng bước.
“Ma ma, chờ một chút .”
Lòng Khổng ma ma đang sốt ruột, nhưng Tạ Vân Khê  đột ngột dừng bước, khiến bà  cũng  phần lo lắng.
“Chờ thêm lát nữa e rằng chân phu nhân sẽ nặng hơn.”
Tạ Vân Khê : “Con bỗng nhiên nhớ , trong hành lý con  mang theo một lọ thuốc mỡ thượng hạng. Mẫu    trẹo chân, nhất định cần  thoa thuốc ngay lập tức mới  thể khỏi. Ma ma hãy đợi ở đây một lát, con sẽ  về lấy ngay.”
Khổng ma ma còn   thêm điều gì, Tạ Vân Khê    đầu  mà chạy vút .
“Ma ma và mẫu  cứ đợi con, con sẽ   ngay.”
Khổng ma ma tức đến  chịu , nhưng nghĩ đến Lục Liễu vẫn còn đó, trong lòng bà  cũng đỡ lo lắng hơn đôi chút.
“Vậy thì đại tiểu thư hãy nhanh chóng  về,  sẽ đợi ngươi ở đây.”
---