Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 131: Chúng ta cũng đã sống cùng nhau, em còn muốn chạy đi đâu?
Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh em cái gì ?"
Hứa Trầm Đình Phó Bạc Quân vội vã cướp lời, đuôi lông mày khẽ nhếch lên một chút, thích thú .
"Tôi sẽ cho em cơ hội điều đó ."
Phó Bạc Quân trả lời thẳng nhưng là lời giống như rõ việc.
Trong mắt Hứa Trầm Đình lóe lên tia xảo quyệt, mở miệng với Phó Bạc Quân: "Vậy mau ."
Lúc Phó Bạc Quân chịu đồng ý, cáu kỉnh đáp: "Không ."
Hứa Trầm Đình bình tĩnh dùng phép khích tướng với Phó Bạc Quân, dụ : "Em tin là chuyện ."
Phó Bạc Quân cũng vội vã phản bác lời của Hứa Trầm Đình, cũng trực tiếp , ngược còn hỏi: "Nếu , em đồng ý thì ?"
Hai tay Phó Bạc Quân khoanh ngực, ánh mắt chăm chú như điều suy xét Hứa Trầm Đình, quan sát nét mặt của mới tiếp tục .
"Sao thể nghĩ về em như chứ? Em ý nghĩ bất chính gì?"
Hứa Trầm Đình ngẩng đầu, nhíu mày Phó Bạc Quân, vô cùng đồng ý với lời của , tức giận trầm mặt.
Phó Bạc Quân ngước mắt khẽ liếc Hứa Trầm Đình, liếc xong thở dài một tiếng, với : "Em còn đang giả vờ tức giận tính kế với , em ý gì ?"
Chút quỷ kế nho nhỏ của Hứa Trầm Đình bóc trần , mặt vốn đang giả vờ tức giận biến thành : "Ha ha."
Hứa Trầm Đình đưa tay xoa nhẹ cánh mũi, hổ khẽ một tiếng. Vẻ mặt tức giận của là giả vờ, thật ngờ Phó Bạc Quân .
"Em cho rằng vết xe đổ của Quý Thịnh còn đó, sẽ ngu ngốc dễ dàng hai từ ?"
Phó Bạc Quân nhếch môi lạnh, mặt rõ mấy chữ "Tôi sớm trò vặt vãnh của em", ánh mắt tràn ngập khinh bỉ, giọng điệu kiêu ngạo khẳng định: "Không thể nào, qua quyển sổ nhỏ , cả đời cũng sẽ bao giờ phạm loại sai lầm cấp thấp ."
"Anh cái gì cũng ?" Hứa Trầm Đình thật sự làm cho kinh ngạc. Hành động của Phó Bạc Quân luôn dễ dàng khiến bất ngờ, nhịn vỗ tay tán thưởng : "Khống chế cục diện vô cùng , suy nghĩ cẩn thận, thật là tuyệt vời, thể lừa nha."
"Ha, tên đàn ông , em cho rằng đang mặt em là ai?"
Phó Bạc Quân ngửa đầu, vênh váo tự đắc Hứa Trầm Đình, khẽ hừ một tiếng trong cổ họng, kiêu ngạo mở miệng.
"Phụt! Ha ha ha ha ......"
Hứa Trầm Đình cố nhịn mà , trực tiếp to mấy tiếng. Cậu khả năng thật sự Phó Bạc Quân chọc cho c.h.ế.t mất. Hứa Trầm Đình mà chút liên tưởng đến mấy cái thể loại bá đạo tổng tài Mary Sue (1) . Nếu như thế, việc thể thành mắc như chứ?
Phó Bạc Quân nhanh chóng xụ mặt, nghiêm chỉnh với Hứa Trầm Đình: "Em đừng vội , đây là chuyện vô cùng nghiêm túc đấy em ?"
Hứa Trầm Đình lập tức ngậm miệng nhưng vẫn ngừng . Cậu vất vả cố nén , gương mặt chút kì dị còn đỏ ửng lên nhưng mà càng nghĩ đến càng mắc , nhất thời nhịn xuống .
Tiểu Phó quả thật là suối nguồn niềm vui của mà, vui quá mất.
"Hừ." Vẻ mặt Phó Bạc Quân khinh bỉ, khẽ hừ nhạt nhẽo.
Hứa Trầm Đình lấy tay che miệng, hắng giọng ho khan một chút, ngoan ngoãn tiếp tục nữa, lảng sang chuyện khác: "Lúc nãy với em chuyện gì?"
"Không chúng sống chung ? Em còn ?"
Vẻ mặt Hứa Trầm Đình thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, ánh mặt tìm tòi chăm chú Phó Bạc Quân, trong lòng vô cùng bội phục sự lợi hại của : "Anh mà đoán dự tính của em."
Vừa vốn định là: cuộc sống của hai bọn họ hằng ngày đều nhàm chán như , còn bằng nhanh chóng chia tay thôi. là Phó Bạc Quân sớm sẽ lời nên mới vội vã cắt lời .
Hơn nữa Phó Bạc Quân những lời , quả thật là chặn miệng của , khiến cách nào mở miệng .
Quả hổ là Phó Bạc Quân, thật sự là vô cùng cẩn thận nghiêm túc.
Hứa Trầm Đình chuẩn khỏi xe, nhưng phần buồn phiền chậm rãi mở miệng: "Có lẽ em sẽ lái mấy chiếc xe của để trong ga ngoài."
Phó Bạc Quân kinh ngạc nhướn lên mi mắt, chút nghi hoặc : "Làm ? Xe để trong ga của đều ?"
"Là do xe của cái nào cũng sang trọng đắt tiền, em lái ngoài sẽ phô trương, dễ gây sự chú ý."
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
Hứa Trầm Đình lắc lắc đầu, nhớ tới mấy chiếc xe sang trọng giá cả đắt đỏ trong ga của Phó Bạc Quân, chúng nó thật sự hợp để Hứa Trầm Đình lái .
Vẻ mặt của Phó Bạc Quân ngừng trong giây lát đó nhanh gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-131-chung-ta-cung-da-song-cung-nhau-em-con-muon-chay-di-dau.html.]
"Vậy thì em thuê xe , như lẽ sẽ tiện hơn."
Hứa Trầm Đình nghiêng đầu suy nghĩ, mắt thì đây quả thật là phương án giải quyết nhất. Lúc đồng ý cho Kha Bắc nghỉ sớm để ông về nhà đón năm mới cho nên hiện tại cũng chỉ tự ngoài thuê xe.
Phó Bạc Quân nhẹ nhàng : "Không cần."
Hứa Trầm Đình xong sang Phó Bạc Quân, giọng biểu lộ sự khó hiểu hỏi : "Hả? Sao đột nhiên cần nữa?"
Phó Bạc Quân yên tĩnh lời nào, lẳng lặng dắt tay Hứa Trầm Đình về phía ga .
"A? Anh chạy mua loại xe ?"
Rõ ràng tối hôm qua khi Hứa Trầm Đình đến ga chỉ thấy từng hàng xe sang quý xếp ngay ngắn bên trong mà hôm nay hai chiếc Mercedes-Benz và BMW ở đây. Chúng lẻ loi khuất bóng ở một góc ga dường như là vô hình một hàng siêu xe bên cạnh.
"Đây là cố ý mua cho em."
Phó Bạc Quân sớm đoán nhất định sẽ lúc Hứa Trầm Đình tự lái xe ngoài mà thích phô trương thanh thế nên mới cố tình mua xe cho .
"Tới thử , cố ý mua hai chiếc xe, tùy em lựa chọn để ngoài."
"Anh quá mức chu đáo ."
Hứa Trầm Đình nhanh nhẹn chạy tới chỗ hai chiếc xe, mặt bộ là sự thích thú còn vui vẻ hôn nhẹ lên bên má của Phó Bạc Quân. Phó Bạc Quân quả là đáng tin, còn vô cùng ân cần chu đáo nữa chứ. Người như Phó Bạc Quân làm việc gì cũng sẽ xem xét kỹ càng, còn sẽ nghiêm túc lo lắng cho Hứa Trầm Đình, thật sự cần gì.
Hứa Trầm Đình vui sướng thôi, trong lòng thầm nghĩ Phó Bạc Quân quả là tri kỷ mà, thích quá mất.
"Đi đường lái xe chậm một chút, an của em là hết ."
Phó Bạc Quân khom , bên ngoài đối diện với ghế lái Hứa Trầm Đình nghiêm túc dặn dò kĩ càng.
Hứa Trầm Đình để tay vắt lên cửa sổ xe, Phó Bạc Quân đáp: "Tiểu Phó , nhóc thật giống với cô vợ trẻ tiễn đưa chồng lên đường mà. Trong nhà một cô vợ nhỏ trẻ trung xinh như nhóc thật làm nỡ rời nha."
"Vậy thì đừng nữa."
Phó Bạc Quân phản bác lời của Hứa Trầm Đình, chỉ hùa theo thuận miệng một câu.
Hứa Trầm Đình mở miệng, chăm chú Phó Bạc Quân mặt như đang lời , chờ đợi xem còn chiêu gì chịu xuất .
"Tôi ở nhà một chút sợ hãi." Phó Bạc Quân tay gãi gãi tóc, hướng mắt qua chỗ khác trầm giọng .
"Phốc."
Hứa Trầm Đình dựa cửa sổ xe, che miệng nín . Phó Bạc Quân thật là, làm nhịn nội thương luôn . Cậu nhẹ giọng đáp: "Ai nha tiểu Phó, nhóc vì giữ ở mà chịu chấp nhận hy sinh bản nhiều như ?"
Phó Bạc Quân trong lòng thầm nghĩ chuyện ngày thì gì mà to tát chứ, bản dù cũng co giãn mà ?
"Cái so với nhóc lúc bình thường quả là chênh lệch đến một trời một vực mà. là nhóc làm như cũng ích gì ."
Một giây mặt của Phó Bạc Quân lập tức đen còn hơn cả đáy nồi, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn khắc chế, mãi mới ừm một tiếng coi như thừa nhận.
Hứa Trầm Đình tự nghiêm túc suy nghĩ một phen. Bình thường khó mà thấy bộ dạng làm nũng như của Phó Bạc Quân, thật là đáng yêu c.h.ế.t mất. từ chối Phó Bạc Quân chọc cho mất hứng, xem loại phúc lợi về cũng còn hưởng nữa . Haiz, càng nghĩ càng tiếc nuối mà. Cậu nghĩ ngợi, bằng chừa cho chút đường lui, dù thì cũng thực sự khiến cho Phó Bạc Quân mất hứng.
"Mấy chuyện nhóc thi thoảng làm một thì vẫn sẽ ích, chẳng qua hôm nay hẹn từ , nếu làm cho leo cây thì lắm. Ta đồng ý với nhóc hôm khác sẽ ở cùng với nhóc. Được , bây giờ tiểu Phó."
"Được."
Sắc mặt Phó Bạc Quân thoáng lên một chút, gật gật đầu đồng ý với , bước chân sang bên cạnh để Hứa Trầm Đình thong thả lái xe ngoài.
"Ta đây."
Hứa Trầm Đình với Phó Bạc Quân một tiếng, động tác thuần thục lái xe . Từ qua gương chiếu hậu vẫn thấy Phó Bạc Quân an tĩnh tại chỗ đến tận lúc xe khuất bóng mới nhấc chân rời , nhất thời tâm tình vui vẻ lên ít.
Phó Bạc Quân cửa ga chiếc Mercedes màu trắng từ từ nhỏ dần biến mất, âm thầm bĩu môi biểu lộ bất mãn trong lòng.
Nói cái gì mà cùng tận hưởng thế giới của hai chứ? Rõ là lừa đảo mà.
Thật làm cho tức giận cùng phiền muộn mà.
Phó Bạc Quân tâm trạng vui, nhấc điện thoại lên gửi tin nhắn. Người nhận chính là Tần Quân Trạch lúc gạt một thời gian, mới trở về còn mấy ngày.
* Chú thích:
(1) Mary Sue: thể loại truyện mà nữ chính xem như con đẻ của tác giả, tâng bốc nhiều, cũng nhiều theo đuổi.