Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 124: Em có gì đó không đúng lắm

Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Trầm Đình hề trả lời.

Không là do âm thanh nước chảy quá lớn cho nên tiếng của Phó Bạc Quân .

Phó Bạc Quân gõ thêm hai cái lên cửa, gọi: Hứa Trầm Đình.

Trong phòng tắm, tiếng nước chảy từ từ dừng , giọng của Hứa Trầm Đình vang lên: “Cái gì ?”

Giọng vẻ bối rối, hình như bây giờ mới lời của Phó Bạc Quân.

Phó Bạc Quân định lên tiếng hỏi thì giọng của Hứa Trầm Đình một nữa vang lên từ trong phòng tắm.

“Em hết, chỉ là em đánh bọn họ xong liền cảm thấy tay giống như bẩn, cả thoải mái nên tắm rửa sạch sẽ chút mà thôi.”

Được .

Nghe vẻ như là chuyện gì đó đúng.

Phó Bạc Quân cảm thấy yên tâm, ở bên mép giường, chăm chú cửa phòng tắm như đang suy nghĩ điều gì đó.

Cho nên lúc nãy Hứa Trầm Đình chắc là cố ý giả bộ thấy lời của .

Người bạn nhỏ hình như đang vui.

Hơn nữa, nếu cảm thấy nhầm thì bạn nhỏ vui là vì đang giận .

Anh làm sai chuyện gì nhỉ?

Phó Bạc Quân bắt đầu suy nghĩ xem, chẳng lẽ là chuyện xe ?

Ồ...

Phó Bạc Quân cầm lấy điện thoại gọi cho Tần Quân Trạch.

“Tổng giám đốc Phó, năm mới vui vẻ.” Tần Quân Trạch vui vẻ chúc mừng Phó Bạc Quân.

Phó Bạc Quân: “...”

“Đừng ở chỗ tỏ vẻ thiết với như .” Vẻ mặt của Phó Bạc Quân vô cùng lạnh lùng.

Tần Quân Trạch: ???

Đây mà là tiếng ? Anh đang cái gì ?

Em gái họ của là vợ của , hiện tại con trai cũng là nhờ chăm sóc hộ hai , mà Phó Bạc Quân tỏ vẻ thiết, cũng ?

Phó Bạc Quân: “Có chuyện cần nhờ giúp một chút.”

“Chậc chậc chậc, đây mới chính là bộ mặt thật của chủ nghĩa tư bản ! Ngay cả những ngày tết nhất mà vẫn quên bóc lột sức lao động của khác.”

Tần Quân Trạch đùa một câu, cũng thừa là nếu chuyện gì thì tổng giám đốc chắc chắn sẽ tìm làm gì.

Đây đều là kinh nghiệm rút từ xương m.á.u đó!

“Hôm nay Phó Vân Quốc đến gặp Hứa Trầm Đình.” Phó Bạc Quân để ý đến lời chế giễu của Tần Quân Trạch mà chỉ ngắn gọn.

“Sẽ chuyện gì chứ!”

Tần Quân Trạch thấy thì giọng cũng nghiêm túc theo: “Anh lo lắng bọn họ thể sẽ xuống tay đối với chủ ?”

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

“Không thể, mà là nhất định sẽ xuống tay.”

Phó Bạc Quân hiểu rõ về những loại đó trong nhà họ Phó, nhất là Phó Vân Quốc, mặc dù ông lớn tuổi, nhưng khác gì một lão cáo già lâu năm cả.

Đừng tưởng rằng ông chuyện lúc nào cũng tươi như , nhưng mà trong lòng sớm tính toán làm để thể ăn thịt khác đến xương cốt cũng còn sót dấu vết gì hết.

“Chỉ cần là những liên quan đến thôi thì chỉ hoặc là ngoan ngoãn bọn họ mua chuộc, hoặc là những bối cảnh hùng hậu khiến bọn họ thể động đến , còn bọn họ sẽ buông tha cho bất kỳ ai cả.”

Phó Bạc Quân lạnh nhạt , hết tất cả những hành động mà bọn họ làm trong những năm qua.

Cho nên sẽ để cho bọn họ cơ hội làm như với Trầm Đình .

“Những đó đúng là bệnh mà, dùng bên cạnh để kiềm chế , bây giờ vất vả lắm mới tìm chiếc xương sườn mềm* của nên chắc chắn là bọn họ sẽ bỏ qua dễ dàng .”

(*Xương sườn mềm: ý chỉ điểm yếu của một .)

Tần Quân Trạch nhịn mà mắng chửi một lúc, ban đầu và Phó Nhược Tịch cũng chịu ít đau khổ từ đám nhà họ Phó, nghĩ thôi mà cũng thấy tức đến đau đầu:

“Làm gặp ?”

“Thấy mấy rác rưởi nhà họ Phó đạp cửa nhà nên bạn nhỏ mới nổi giận xông thu thập mấy cái đống rác rưởi .”

Phó Bạc Quân nhớ cái dáng vẻ của Hứa Trầm Đình, đúng là đáng yêu, bất giác nhớ làm tâm trạng cũng vui hơn ít, Phó Bạc Quân khẽ nhẹ.

“Cậu chủ mạnh mẽ như !”

Nghe Phó Bạc Quân như thì Tần Quân Trạch cũng thể tưởng tượng cái hình ảnh đó.

“Vậy ý của thì bây giờ nên xử lý thế nào?”

Tần Quân Trạch thử thăm dò ý kiến của Phó Bạc Quân: “Không để cho bọn họ điều tra ?”

“Cứ để cho bọn họ điều tra, nhưng mà kết quả bọn họ điều tra là cái gì thì sẽ do quyết định.”

Đôi mắt của Phó Bạc Quân bỗng trở nên xa xăm, nở một nụ lạnh.

“Tôi , sẽ lập tức cho làm ngay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-124-em-co-gi-do-khong-dung-lam.html.]

Tần Quân Trạch lập tức hiểu Phó Bạc Quân làm gì, xong định cúp điện thoại thì bỗng nhiên ...

“Năm mới vui vẻ.”

Phó Bạc Quân xong thì lập tức tắt điện thoại.

Tần Quân Trạch vẫn cầm điện thoại một cách ngây ngô, đúng là tính tình của nhà họ Phó ai thể hiểu .

Cửa phòng tắm mở .

Phó Bạc Quân lên, đến thì thấy Hứa Trầm Đình một bộ quần áo ngủ bằng lụa màu trắng, phía đuôi mắt nước nóng làm cho ửng đỏ, đôi mắt vẫn còn lấp lánh ướt át.

Em...

Phó Bạc Quân định mở miệng chuyện cùng với Hứa Trầm Đình thì Hứa Trầm Đình giành : “Đi tắm nhanh , em sẽ lấy quần áo cho .”

Vừa thì Hứa Trầm Đình đẩy Phó Bạc Quân đến cạnh cửa phòng tắm, cho Phó Bạc Quân một cơ hội nào để cả.

Phó Bạc Quân một nữa càng khẳng định đúng là bạn nhỏ của đang tức giận thật .

Phó Bạc Quân cũng định chọc cho Hứa Trầm Đình giận hơn nữa, cho nên ngoan ngoãn lời Hứa Trầm Đình tắm.

mà cho đến khi Phó Bạc Quân tắm xong thì vẫn thấy bạn nhỏ của đưa quần áo cho .

Đây là đang cho bạn nhỏ của đang hài lòng ?

Phó Bạc Quân bất đắc dĩ lắc đầu, còn cách nào khác đành quấn một chiếc khăn tắm ngang hông cứ thế khỏi nhà tắm.

Vừa đến cửa thấy Hứa Trầm Đình đang nửa nửa quỳ ở giường, chăm chú .

Cảnh tượng như khiến chút hoảng hốt, giống như là trở thời gian của mấy tháng , trở đầu tiên của bạn nhỏ .

“Thế nào? Anh chọc đến chỗ nào làm cho em hài lòng ? Đến cả quần áo ngủ cũng thèm đưa cho ?”

Phó Bạc Quân mặt Hứa Trầm Đình, cúi đầu , giơ tay lên đặt đầu của Hứa Trầm Đình, bất đắc dĩ hỏi.

Hứa Trầm Đình nắm lấy tay của Phó Bạc Quân kéo xuống khỏi đầu, nhỏ giọng : “Dù thì mặc xong cũng cởi mà, nếu như thì thà từ đầu mặc còn hơn.”

Phó Bạc Quân: ???

Tiểu yêu tinh nhỏ bản đang cái gì ?

“Tối nay hình như em gì đó lạ lắm.” Phó Bạc Quân khẳng định .

“Anh mới lạ , cả nhà mới lạ!” Tâm trạng của Hứa Trầm Đình đang vui nên nhanh chóng phản bác lời của Phó Bạc Quân.

Cũng .

Phó Bạc Quân hề chối: “Vậy là em thừa nhận là tâm trạng em hả.”

“Bởi vì cả nhà cũng chỉ em thôi.”

“Em khó chịu với vì cái gì chứ?” Phó Bạc Quân chủ động mở miệng hỏi.

Hứa Trầm Đình ngước mắt lên Phó Bạc Quân một cái, khóe miệng vểnh lên, : “Em thì ?”

“Em thì làm chứ?” Phó Bạc Quân cảm thấy là kỳ lạ.

Hai như kiểu đang chơi trò đoán ý đối phương , nửa ngày trời cũng thể cuối cùng là đang về cái gì.

“Anh...” Hứa Trầm Đình tức giận đến lên lời, cuối cùng chỉ lạnh lùng một câu: “Anh để cho em chờ.”

Phó Bạc Quân vô cùng oan ức, gì sai ?

Thái độ của nãy vẫn đủ thành khẩn ?

mà tại bạn nhỏ của vẻ như càng tức giận hơn .

Ánh mắt của Phó Bạc Quân chăm chú Hứa Trầm Đình, dáng vẻ tức giận đến mức thở phì phò, chẳng lẽ còn động tay động chân với thật ?

Làm thế nào để thể nhắc nhở khéo léo với bạn nhỏ nhà là bạo lực gia đình là vi phạm pháp luật đây nhỉ?

“Trước tiên em cứ bình tĩnh , chúng cứ chuyện cũng mà.” Phó Bạc Quân an ủi tâm trạng của Hứa Trầm Đình, nhưng mà hình như là tác dụng thì .

“Hừ.”

Hứa Trầm Đình cảm thấy vui nên khé hừ một tiếng, còn trợn mắt lên Phó Bạc Quân một cái nữa.

Bỗng nhiên Hứa Trầm Đình nhào về phía Phó Bạc Quân.

Phó Bạc Quân vội vàng đưa tay đỡ lấy Hứa Trầm Đình, sợ nhào mạnh quá cẩn thận mà ngã đất mất.

Hai tay của Hứa Trầm Đình ôm lấy cổ của Phó Bạc Quân, hai chân thì kẹp hông của , Hứa Trầm Đình nhẹ nhàng thổi nhẹ tai của Phó Bạc Quân: “Phùuuu ~”

“Biết cái là cái gì ?” Hứa Trầm Đình kiêu ngạo hỏi nhỏ bên tai của Phó Bạc Quân.

“Cái gì?” Phó Bạc Quân thật sự hiểu.

“Đây chính là tiếng thét giận dữ của con rồng, phùuu ~” Hứa Trầm Đình bên tai của Phó Bạc Quân, thổi thêm một nữa.

Hứa Trầm Đình đắc ý hỏi: “Sợ !”

“Ừ, sợ, sắp dọa c.h.ế.t .” Phó Bạc Quân cố gắng nhịn , chút do dự nào luôn rằng sợ.

Hứa Trầm Đình thì vô cùng hài lòng hôn Phó Bạc Quân một cái.

“Không là đang tức giận ? Hôn làm gì?”

Phó Bạc Quân cưng chiều Hứa Trầm Đình, bạn nhỏ của tức giận đến nhanh nhưng mà hết giận cũng nhanh kém: “Em tức giận nữa ?”

Loading...