Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 122: Vậy bà có biết chồng tôi là ai không?
Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Người già tuổi tác lớn, mắt cũng nữa nhỉ!"
Hứa Trầm Đình Phó Vân Quốc : "Khi ông còn trẻ vô tích sự, làm gì cũng , nên mới nghĩ trẻ khác cũng tiền thế, sớm nên với cũng sự khác biệt."
"Bạn nhỏ ngược cũng sắc sảo, miệng lưỡi sắc bén, thì lấy bằng chứng gì để chứng minh căn nhà là của ?"
Phó Vân Quốc cũng tức giận, vẫn như tủm tỉm đầy hàm ý.
Hứa Trầm Đình vẫn bất động.
Phó Viễn cảm thấy Hứa Trầm Đình chột , thấy cần lấy chứng cứ liền dám động đậy, nên chế nhạo: "Vừa còn tự tin ? Sao giờ kinh sợ ?"
"Có bản lĩnh thì lấy chứng cứ !"
"Vậy nếu lấy chứng cứ , các sẽ thừa nhận nửa đêm nửa hôm còn ở cửa nhà lén lút quậy phá, còn đạp cửa?"
Hứa Trầm Đình lo lắng lấy chứng cứ , chỉ xác nhận điều gì sẽ xảy khi thực sự đưa bằng chứng.
"Đừng cố phủ nhận, ở đây camera giám sát."
Hứa Trầm Đình thản nhiên chỉ camera giám sát đầu, chuyện chụp vô cùng rõ ràng.
"Có bản lĩnh thì lấy chứng cứ !". Phó Viễn ban đầu chút sợ. đó cảm thấy Hứa Trầm Đình chỉ như đang phô trương thanh thế, nên tiếp tục kêu gào.
Hứa Trầm Đình gì, lùi hai bước dựa cửa nhà, tay ấn lên khóa điện tử cửa.
Tất cả đều nín thở chớp mắt, đặc biệt nhà họ Phó càng thêm căng thẳng, một mặt cho rằng Hứa Trầm Đình đang dối, nhưng mặt khác họ khỏi lo lắng nếu Hứa Trầm Đình thật thì làm bây giờ?
mà nửa ngày vẫn thấy động tĩnh, bầu khí trở nên khó xử.
Hứa Trầm Đình ngẩng đầu lên thoáng qua bọn họ, dáng vẻ một chút chột .
"Cười c.h.ế.t , còn dám nhà là do mua, nếu thể mua căn nhà , tình nguyện c.h.ặ.t đ.ầ.u xuống làm quả bóng cho đá."
Phó Viễn kiêu ngạo, cảm thấy Hứa Trầm Đình đây là đang giả vờ lật xe, khách khí mà chế nhạo , giọng điệu càng ngày càng kiêu ngạo.
Hứa Trầm Đình liếc mỉm .
Phó Viễn đang , trong lòng chút rung rẩy, nhưng vẫn cố chấp, cảm thấy đây là giả vờ cuối cùng của Hứa Trầm Đình, đợi lát nữa bắt , xem còn ngông cuồng đến mức nào!
"Vừa , đang thiếu một quả bóng để đá."
Hứa Trầm Đình dứt lời liền thấy tiếng khóa cửa truyền đến âm thanh kêu "tít" một cái.
Cửa mở .
Bầu khí xung quanh càng yên lặng hơn.
"Quả thực là c.h.ế.t ."
Hứa Trầm Đình cố ý dùng câu Phó Viễn để vả mặt bọn họ.
"Ban nãy rõ ràng thể mở cửa, tại giả vờ như dáng vẻ mở cửa?"
Phó Viễn cảm thấy lừa, cực kì tức giận, cảm thấy Hứa Trầm Đình là cố ý chơi bọn họ.
, Hứa Trầm Đình là đang chơi bọn họ.
"Tôi mở mở, chính là thích chơi thế đấy, làm nào? Quản ?"
Hứa Trầm Đình tự tin đầy cao ngạo, chính là bọn họ tức chết.
"Chú cảnh sát, bây giờ rõ ràng , bọn họ náo loạn đập phá cửa nhà , khi bắt thì chịu thừa nhận, chú nhất định làm chủ cho đó!"
Hứa Trầm Đình chứng minh bằng cách mở cửa, căn nhà đúng là quan hệ với , đó liền tỏ oan ức mà cáo trạng.
Nhân viên tuần tra liếc mắt mặt đất, đang ôm cánh tay nghi là thương, những khác đều nên lời, ai là chịu trách nhiệm chính.
"Không thể nào, đây là nhà của con trai , nó thể nào bán nhà ." Dư Thu Sương vẫn thể tin những gì thấy mắt.
"Con trai bà là ai , bản lĩnh thì gọi đây đối chất ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-122-vay-ba-co-biet-chong-toi-la-ai-khong.html.]
Hứa Trầm Đình đúng là gặp chuyện sợ, bà mà gọi Phó Bạc Quân đây, phục bà !
Dư Thu Sương đầu bốc lửa, bà gọi điện cho Phó Bạc Quân cả buổi tối , nhưng Phó Bạc Quân , căn bản đang ở ?
Người tuần tra hai ba chiếc xe đang dừng ở bên cạnh, cũng đều là xe nhà giàu, là bọn họ đến làm trộm cũng quá là vô lý .
"Tôi đại khái hiểu , chính là các vị tưởng rằng đây là nhà của nên mới xuất hiện ở đây, nhưng căn nhà một tháng bán cho vị , vị quen các , thấy các hành vi thỏa đáng nên tay, chứ?"
Người tuần tra cả nửa ngày, cũng xem náo loạn cả nửa ngày, cũng xem như là hiểu đại khái tình huống của việc : "Chỉ là hiểu nhầm, cũng tạo thành tổn thất gì lớn, sắp qua năm mới , xin một câu, việc cứ bỏ qua !"
"Không , tên nhóc thật sự kiêu ngạo, …"
Mấy nhà họ Phó thể bỏ qua như , bọn họ vẫn còn bất mãn.
Ngay khi xong, ngờ rằng thái độ của Hứa Trầm Đình đổi đáng kể.
"Chú cảnh sát đúng, đánh vì quá bốc đồng, là đúng, sai, xin ."
Thái độ của Hứa Trầm Đình cực kỳ thành khẩn, nhận thức sâu sắc về lầm của , xin cũng vô cùng dứt khoát.
Chỉ cần so sánh một chút, thấy thái độ của hai vô cùng khác biệt .
"Xin , nếu xin cũng ích thì cảnh sát để làm gì? Cậu đánh thành thế , xin là ?"
Phó Minh vô cùng vui, hai đứa con trai của ông đều đánh đến nặng như .
"Có thật sự là các đạp cửa ?" Hứa Trầm Đình bình tĩnh hỏi một câu.
Lo ngại camera giám sát ở cửa, Phó Viễn cũng chỉ đành nghiến răng thừa nhận: " là họ đạp cửa, nhưng cũng đánh mấy phát cũng coi như là hòa , nhưng đánh bọn họ thành thế , tay cũng gãy , chuyện thể cứ như mà bỏ qua ."
"Không bọn họ tự xông đến đánh , chỉ là phòng vệ mà thôi, ai bọn họ trông cao to như thế, nhưng thực chất chỉ như một tờ giấy thổi bay?"
Hứa Trầm Đình nhún vai, hề hoảng sợ chút nào, ngoại trừ thứ nhất do động thủ , còn đó là ép đánh trả .
"Không , thể cung cấp dịch vụ giám sát để xem liệu họ đánh như thế là vì tay ."
Phó Minh Hứa Trầm Đình làm cho tức giận đến mức nên lời, cũng đánh , lời cũng , gì chứ!
Người tuần tra đưa hòa giải để giữ kín vấn đề , Phó Dung Tây và những khác chỉ đánh mà còn xin Hứa Trầm Đình, điều thực sự khiến Hứa Trầm Đình vui c.h.ế.t .
Tất nhiên, Hứa Trầm Đình cũng giáo huấn bởi chú cảnh sát, để đừng quá bốc đồng khi làm những việc trong tương lai.
"Cực khổ ."
Hứa Trầm Đình chào cảnh sát tuần tra rời .
Khuôn mặt của nhà họ Phó từng từng đen , ai cũng vô cùng khó coi.
"Bọn họ là chủ của căn biệt thự nhỉ!"
Hứa Trầm Đình với bảo vệ của khu vực.
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
Bảo vệ khu vực mấy họ : "Bọn họ ."
"Sau đừng rác rưởi gì cũng nhét hết , sẽ xảy những hiểu lầm đáng , thật khó !"
Hứa Trầm Đình liếc bọn họ, ý .
"Mấy vị, mời rời khỏi đây."
Bảo vệ tiến lên đuổi , dù phía cũng phân phó , đợi nhỏ chơi vui vẻ chuyện xong xuôi sẽ đuổi đám , cũng thể để nhỏ bắt nạt .
"Bỏ đôi bàn tay bẩn thỉu của các , ai dám động , các con trai là ai ?"
Dư Thu Sương thoát khỏi tay bọn họ, ném túi xách hét lớn.
"Cắt, bà chồng là ai ?"
Hứa Trầm Đình khinh thường , làm thể khoe khoang!
"Con trai của bà gì tuyệt vời ? Con trai bà còn thể hơn chồng của ? Tôi tin!"