Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 390

Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:31:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Thiều lặng lẽ trong bóng đêm, nửa nén hương, cánh cửa phòng chợt đẩy , giọng Tưởng Nguyễn lạnh lùng vọng tới: “Còn mau trong?”

“Ôi chao, Thiếu phu nhân quả là nữ tử khí phách phi thường!” Cẩm Tam thở dài khen ngợi. “Tâm địa khoan dung đại độ như thế , quả thực đốt đèn lồng cũng khó tìm.” Cẩm Tam vui mừng , sớm quên mất câu ‘Thiếu phu nhân nhất định sẽ tha thứ cho ngài’ rốt cuộc là thốt từ miệng ai.

Tiêu Thiều còn tâm trí để Cẩm Tam lải nhải bên tai. Ngay khi cửa mở, lập tức lách tiến . Vừa bước chân , Lộ Châu kinh ngạc, lắp bắp: “Vương... Vương gia.”

“Ngươi ngoài .” Tưởng Nguyễn với nàng. Lộ Châu do dự Tưởng Nguyễn một cái, nhưng vẫn lời lui ngoài. Lộ Châu khỏi, bên trong chỉ còn hai họ. Tưởng Nguyễn xuống bàn , ung dung chờ Tiêu Thiều cất lời .

Tiêu Thiều trầm mặc, đối diện nàng, trầm ngâm giây lát, cuối cùng mới mở lời: “Nàng ?”

“Huynh nghĩ từ bao giờ?” Tưởng Nguyễn trả lời mà hỏi ngược .

Tiêu Thiều tiếp thế nào. Một lúc , mới trầm giọng : “Xin , báo với nàng.”

Tưởng Nguyễn trợn tròn mắt , lạnh: “Nếu với , làm thể diễn trọn vẹn vở kịch ngày hôm nay? Chỉ sợ mưu đồ sớm khác thấu.”

Tiêu Thiều ngẩn ngơ, tiếp đó kinh ngạc vui mừng Tưởng Nguyễn: “Vậy nàng tức giận?”

“Ta tức giận.” Tưởng Nguyễn lạnh lùng đáp.

Tiêu Thiều ngẩn : “Vì ?”

“Huynh còn hỏi ?” Tưởng Nguyễn chọc cho bật thành tiếng, đoạn chỉ thẳng tên : “Tiêu Thiều! Thuộc hạ của , thì nha của ? Huynh đóng kịch, Cẩm Nhị dĩ nhiên cũng diễn kịch, dĩ nhiên hai chủ tớ các chẳng tổn hại chút nào, nhưng Lộ Châu giày vò đến nông nỗi ! Ta làm việc chỉ chú trọng đạt mục đích, màng đến tình cảm, Cẩm Y Vệ hành sự bất chấp thủ đoạn, nhưng Tiêu Thiều, tuyệt đối nên dùng những thủ đoạn dơ bẩn nha của !”

Những lời nàng nhanh dồn dập, hiển nhiên là nỗi ấm ức ấp ủ trong lòng từ lâu. Oán khí của Tưởng Nguyễn dành cho Tiêu Thiều vô cùng sâu sắc, khi xong, nàng trầm mặc chờ Tiêu Thiều hồi đáp. Tiêu Thiều ngẩn , vội vàng giải thích: “Việc do phân phó.”

Tưởng Nguyễn sửng sốt, chỉ Tiêu Thiều tiếp lời: “Trước đó Cẩm Nhị cũng hề kế hoạch , chỉ cảm thấy hoài nghi. Hôm đó bẩm báo với , mà tự điều tra , khi chuyện tra rõ mới với . lúc đó, diễn trò trở mặt với Lộ Châu .”

“Huynh Cẩm Nhị tự ý quyết định làm việc đó?” Tưởng Nguyễn khẽ cau đôi mày thanh tú.

Tiêu Thiều đáp: “Cậu hoài nghi phía Liêu Mộng kẻ giật dây, mà kẻ đó khả năng liên quan mật thiết đến Nam Cương. Nếu cứ cứng rắn phơi bày, e rằng Lộ Châu sẽ gặp nguy hiểm. Cộng thêm Nam Cương vô cùng xảo trá, Cẩm Nhị thể để lộ bất kỳ sự bất thường nào. Để đạt mục đích khiến hai bọn chia rẽ, thể chúng sẽ hạ sát thủ với Lộ Châu.” Lời tuy trực tiếp đỡ cho Cẩm Nhị, nhưng cũng giải thích thấu đáo nguyên do hành động của . Tiêu Thiều chăm chú Tưởng Nguyễn: “Làm thế nào nàng phát hiện ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-390.html.]

Chuyện các Cẩm y vệ chẳng , trừ Tiêu Thiều và Cẩm Nhị . Để bảo đảm xảy biến cố, cũng là vì bứt dây động rừng, kinh động đến kẻ , việc mới niêm phong cẩn mật. Tất nhiên, thể nào ai cho Tưởng Nguyễn , chỉ thể do chính nàng nhận . Tưởng Nguyễn liếc Tiêu Thiều, cất lời: “Tính tình Cẩm Nhị thế nào còn chẳng rõ , y chú trọng yêu thương nhan sắc, đối với những nữ nhân mang ác ý luôn chừa ba phần đường sống. Xưa y trộn chốn lầu xanh tửu quán, loại mánh khóe nào của nữ nhân mà y từng thấy qua? Liêu Mộng cũng là tuyệt sắc giai nhân, thấy còn chẳng bằng đầu bảng kỹ viện. Làm thể khiến Cẩm Nhị nàng bằng cặp mắt khác xưa? Cho nên mới thấy thập phần quái lạ.”

Kẻ rắp tâm hiểm ác, nay nghĩ , đầu tiên lợi dụng Liêu Mộng khiến Cẩm Nhị và Lộ Châu bất hòa. Mà Tiêu Thiều cùng đều mang khí chất hộ đoản (bao che) và kiêu ngạo từ tận cốt tủy, tất nhiên sẽ dễ dàng nhận thua. Loại một khi cố chấp với điều gì, tranh chấp sẽ khó mà hóa giải. Vạn sự vạn vật đời, khó lường nhất chính là nhân tâm. Nhân tâm một khi rạn nứt, kẽ hở sẽ ngày càng lan rộng, nếu thời cơ thích hợp tăng thêm một ít nhân tố bên ngoài, sự xa cách lòng tất nhiên là điều thể tránh khỏi. Cho nên mới Diêu Niệm Niệm và Tề Phong.

Tề Phong đối với Tưởng Nguyễn vốn mang tâm tư khác, tuy nhiên vì phận của Tiêu Thiều và Tưởng Nguyễn nên giấu tình cảm thật sâu đáy lòng. cũng vì thế mà Tiêu Thiều khúc mắc. Từ tận xương tủy Tiêu Thiều là một nam nhân hết sức ưu việt, nam nhân khác mơ ước đến nữ nhân của tất nhiên vui, huống chi còn tận mắt chứng kiến cảnh tượng nhức mắt . Đối với một vốn kiêu ngạo từ trong xương như , thể nghi ngờ đó chính là một đả kích lớn.

Mà một phong thư cùng một xiêm áo của Diêu Niệm Niệm càng khiến rối loạn tâm trí. Trên đời thứ gì đáng sợ bằng sự tự suy diễn mơ hồ của nữ nhân. Chỉ bằng những suy tưởng viển vông trong đầu, những thứ Diêu Niệm Niệm gửi đến đủ sức khiến một nữ nhân mất hết lòng tin với phu quân của .

Những thứ như bắt mắt, tựa những viên ngọc vụn, từ từ xâu chuỗi , tạo thành một kế hoạch liên . Mà mục đích cuối cùng của kế hoạch , chính là Tưởng Nguyễn và Tiêu Thiều cách lòng.

Chẳng qua kế hoạch mỹ đến cũng sẽ sơ hở, huống chi Tưởng Nguyễn am hiểu tâm tính con . Lòng là thứ dễ đổi nhất. Mưu kế của đối phương tuy , nhưng thất bại ngay từ bước khởi đầu. Kẻ địch vạn vạn ngờ , Cẩm Nhị thành biến trong ván cờ .

Cẩm Nhị vốn là một lăn lộn giữa chốn bụi hoa, từ khi gia nhập Cẩm y vệ, y thường xuyên mai phục ở kỹ viện để làm nhiệm vụ, gặp tràng diễn trò luyện đến mức thuần thục, tinh diệu. Không thể nghi ngờ rằng Liêu Mộng là một đối thủ tệ. Gia thế và mối quan hệ thâm căn cố đế của nàng với Hoàng gia đều là sự thực, mà bản Liêu Mộng cũng là một nữ nhân xinh thông minh. Tất thảy các thứ tạo một kế hoạch kẽ hở, khiến khó hoài nghi. ngay bước đầu của kế hoạch , phạm một sai lầm mấu chốt, chính là những kẻ quên mất phận của Cẩm Nhị.

Cẩm Nhị là Cẩm y vệ, là Hoàng gia Nhị thiếu gia, lẽ đối phương nghiêm túc cẩn thận điều tra qua mới cho kết luận , thế nhưng vẫn đủ. Liêu Mộng thông minh, sai, nhưng đối với một nam tử lăn lộn giữa chốn thanh lâu nhiều năm như thế mà , chút thủ đoạn cỏn con của nàng đủ lọt mắt xanh của y.

Ngay từ khi bắt đầu Cẩm Nhị phát giác nữ tử dụng ý khác, thế nhưng sự nhạy bén của Cẩm y vệ khiến , chuyện chỉ dừng ở mức . Hình như phía Liêu Mộng còn cao nhân chỉ điểm, nàng chỉ là một con cờ, mà ngay cả con cờ là nàng cũng thể xoay vòng kẻ khác, tâm tư kín đáo thể khiến cảnh giác. Đã , chi bằng vờ như , xem thử rốt cuộc đối phương mục đích gì.

Sau khi dò xét kỹ càng, Cẩm Nhị nhận điểm khả nghi, hoài nghi việc liên quan đến Nam Cương, nên hành động thiếu suy nghĩ. Vì bảo vệ Lộ Châu cũng vì xác nhận, tương kế tựu kế với kế hoạch của Liêu Mộng mà diễn một vở tuồng, đó lặng lẽ tìm cơ hội rõ chuyện với Tiêu Thiều. Đáng thương cho Liêu Mộng, ả quả thật cho rằng thủ đoạn của cao minh, phí bao nhiêu sức nắm Cẩm Nhị, nhất cử nhất động của sớm thấu.

Tưởng Nguyễn cau mày, nhớ tới một chuyện khác, hỏi: “Thế đêm hôm đó, Cẩm Nhị thật sự cùng Liêu Mộng. Hy sinh đến thật sự quá lớn .”

Đêm đó Cẩm Nhị về phủ, đầu hủy hôn với Lộ Châu. Hạ nhân trong phủ bàn tán, thể là do khả năng , Tưởng Nguyễn vô tình chỉ cảm thấy hoang đường. Tuy nhiên nay nhớ tới, nàng hỏi một câu, ít nhất Lộ Châu hỏi những lời .

Tiêu Thiều ngờ nàng còn nhớ việc , sửng sốt giây lát lắc đầu : “Không , Cẩm Nhị biện pháp thoát .”

Tưởng Nguyễn thở phào nhẹ nhõm, : “Nếu y vẫn giữ trong sạch, thế thì vẫn còn cơ hội để cứu vãn.”

Tiêu Thiều: “. . . .”

Tưởng Nguyễn bỏ qua cho , như : “Trong sạch của thì giữ trọn vẹn, còn thì ?”

“Ta?” Tiêu Thiều khó hiểu. Lại Tưởng Nguyễn nhanh chậm : “Mấy ngày nay cùng Diêu Niệm Niệm diễn trò thuận lợi ? Chẳng nàng chiếm tiện nghi mượn cớ đó mà tương kế tựu kế lấy lòng giai nhân chăng?”

Loading...