Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-10-05 08:44:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu bé rạng rỡ, câu thốt khiến lòng đau xót.

Đường đường là một Hoàng tử, khinh thường đến mức ngay cả một phu tử dạy học cũng mời . Có lẽ, chẳng ai thèm quan tâm đến học vấn của một Hoàng tử sủng ái. Thế nhưng, là mẫu phi của , Tưởng Nguyễn , từng nét chữ của Tuyên Phái là do chính tay nàng nắm tay mà dạy dỗ. Lần đầu tiên nàng dạy Tuyên Phái tên hai , chính những lời .

Giờ đây, giấy tuyên thành trắng tinh vẫn là hai cái tên đó. Nét bút giống với đời như đúc, thậm chí từng chi tiết, từng điểm xuyết cũng là độc nhất vô nhị. Hình ảnh mắt và cảnh tượng trong trí nhớ như xếp chồng lên , khiến Tưởng Nguyễn nhất thời thể phân biệt , hiện tại là ban ngày đêm tối, thứ mắt chăng chỉ là giấc mộng Nam Kha? Và nàng, đang tồn tại trong thực tại, trong mộng cảnh?

Tuyên Phái đặt cây trong tay xuống, dường như thấy tiếng động, rốt cuộc ngẩng đầu lên. Nhìn thấy là nàng, nở nụ ngọt ngào, cất lời: “Mẫu phi, Phái nhi chờ , thật sự lâu .”

Tưởng Nguyễn khựng , chợt lùi về hai bước. Trong đôi mắt điềm tĩnh xưa nay chợt hiện lên sự hoảng hốt, mờ mịt, còn tột độ khiếp sợ và khó tin. Nàng lẩm bẩm: “Con... con gì cơ?”

“Mẫu phi còn nhận Phái nhi ? Con chính là Phái nhi.” Tuyên Phái thốt .

Mắt Tưởng Nguyễn trừng lớn, đầu óc trống rỗng. Nàng sững sờ thiếu niên thanh tú mặt. Dung mạo hiện tại và Phái nhi kiếp giống y như đúc, nhưng nụ đẽ chứa đựng thâm ý , khác với đứa bé ngây ngô, ngây thơ trong quá khứ. Cậu thông minh hơn Phái nhi kiếp nhiều.

Tuyên Phái chua xót, ngước đầu Tưởng Nguyễn, thu nụ , dùng vẻ ngây thơ giả tạo nữa. Cậu : “Kiếp Mẫu phi c.h.ế.t loạn côn, lâu Phái nhi cũng nối gót theo . Vốn tưởng rằng thứ chấm dứt tại đây. Không ngờ, ông trời ban thêm cho con một cơ hội. Càng ngờ đời còn thể gặp Mẫu phi.” Cậu thẳng Tưởng Nguyễn. “Đến tận giờ phút , Mẫu phi, vẫn nhận con ?”

Từng câu từng chữ bật từ miệng như búa tạ nện lòng Tưởng Nguyễn. Những chuyện , một ai , hề dối. Mọi sự khó tin trong phút chốc đều bay biến. Tưởng Nguyễn rõ trong lòng đang vui buồn, chỉ cảm thấy một niềm mừng rỡ khôn tả vì vật mất tìm thấy . Nàng sải bước, đưa tay sờ lên mặt Tuyên Phái, nhưng chợt khựng giữa trung, chút khiếp đảm, hoài nghi hỏi: “Con… Thật sự là con ư?”

“Mẫu phi dạy Phái nhi tên , Phái nhi tên và Mẫu phi sát bên , sẽ bao giờ tách nữa.” Tuyên Phái rưng rưng .

Tưởng Nguyễn ngẩn , quả thật, lúc nàng dạy Tuyên Phái tên hai , Tuyên Phái y hệt như . Nay lời lọt tai, từ miệng Tuyên Phái, Tưởng Nguyễn sải bước, ôm chặt Tuyên Phái lòng. "Phải, là con, đúng là Phái nhi của ! Sao nghĩ , nếu thể tái sinh, con cũng khả năng như . Phái nhi, là của , sớm đến nhận con. Nếu chúng thể đoàn tụ sớm hơn thì mấy. Một con sống trong thâm cung , chắc chắn chịu nhiều sợ hãi."

Thanh âm của nàng kích động run rẩy, ngay cả cận nhất cũng từng thấy Tưởng Nguyễn bộc lộ cảm xúc đến . Nàng vốn dĩ là tảng đá cứng rắn, Tuyên Phái là điểm yếu mềm duy nhất trong lòng. Kiếp , Tuyên Phái quy tiên, khiến kiếp nàng trở nên sắt đá, đến cả chút dịu dàng cuối cùng cũng chôn vùi. Nào ngờ, tưởng chừng mất tìm thấy, đứa trẻ khơi dậy bản tính cố hữu, hé mở sự nhu hòa của Tưởng Nguyễn thuở xưa.

“Nhi tử sợ.” Tuyên Phái khẽ an ủi nàng. “Nhi tử ở trong cung vẫn thỏa, nhi tử bảo hộ bản , cũng giúp Mẫu phi báo thù. Nhi tử vẫn luôn cho rằng Mẫu phi của kiếp khác biệt với Mẫu phi thuở . Khi Mẫu phi giúp nhi tử giải vây mặt Hòa Di quận chúa, nhi tử từng nghĩ, đời che chở cho Mẫu phi bình an. Nào ngờ... Mãi đến khi Mẫu phi trúng độc, từ miệng Cẩm Anh vương, nhi tử mới , Mẫu phi vẫn là Mẫu phi , từng đổi .”

Tưởng Nguyễn bàng hoàng, tại Tiêu Thiều rõ sự tình ? Nàng chắc chắn rằng khi hôn mê thốt điều gì đó. Bát Kỳ cũng từng nhắc nhở điểm . Tiêu Thiều vốn là cực kỳ thông minh, dĩ nhiên thể suy luận việc. kể cho Tuyên Phái , chẳng lẽ đoán mối quan hệ mẫu tử giữa và Tuyên Phái?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-332.html.]

Thiếu manh mối rõ ràng, Tưởng Nguyễn đành từ từ buông tay, kéo Tuyên Phái sang xuống ghế, chậm rãi cất lời: “Phái nhi, rốt cuộc kiếp , con gặp chuyện gì? Vì con bắt ?”

Tuyên Phái , khẽ cắn môi. Dẫu hiện tại tâm trí khác biệt, song nhắc tới chuyện xưa, ký ức phong bụi bỗng ập về, vẫn khiến lòng lạnh toát. Cậu im lặng giây lát mới cất lời: “Lúc đầu mẫu phi sai Bạch Chỉ tỷ dẫn dùng mật đạo chạy trốn, nhưng chạy nửa đường thì kẻ xông chặn , Bạch Chỉ tỷ giết. Ta bắt, đó...” Nghĩ đến ký ức đau thương , Tuyên Phái nhắm chặt hai mắt. “Sau đó mẫu phi loạn côn đánh chết, cắn đứt lỗ tai kẻ , gã cực kỳ giận dữ, một d.a.o g.i.ế.c c.h.ế.t .”

Tưởng Nguyễn chợt ôm lòng. “Được , đừng nữa.” Nàng hít sâu một . “Là bảo vệ con thật .”

“Không liên quan gì đến mẫu phi hết.” Tuyên Phái cắn răng . “Tất cả đều là quỷ kế của Tuyên Ly. Nếu như gã, mẫu phi đến nỗi vu oan, cuối cùng rơi kết cục bi thảm như . Thế nên từ lúc trở về, chuyện duy nhất làm chính là hạ gục Tuyên Ly, để gã lên vị trí chí cao .”

Thiếu niên kiên nghị, thần thái lúc nhắc đến Tuyên Ly lạnh lùng y đúc Tưởng Nguyễn. Nàng y, lòng đột nhiên dâng lên một nỗi buồn bã tả xiết. Nàng cất lời: “Vậy con cho , kiếp con làm gì? Những năm qua sống thế nào?”

“Ta phát hiện trở về nhiều năm , vốn tưởng rằng thứ chỉ là một giấc mơ.” Tuyên Phái chậm rãi . “Sau đó phát hiện đó mơ, đổi sự thật ruột qua đời. lúc là thời gian Trần quý phi sủng ái nhất, những hoàng tử phụ hoàng coi trọng lượt c.h.ế.t . Người khác , rõ đó là âm mưu hai con làm .” Tuyên Phái lạnh. “Chỉ tiếc khi đó còn quá nhỏ, năng lực cũng quá yếu, dám chính diện chống bọn họ. Nên giả vờ ngây ngốc, cam tâm làm một hoàng tử cưng chiều, như đời , ít nhất thể giữ một cái mạng.”

Tưởng Nguyễn dịu dàng sờ đầu . “Phái nhi làm , con thông minh.”

“Thế nhưng như thật sự quá chậm,” Tuyên Phái lẩm bẩm . “Ta thể chỉ bảo vệ tính mạng, còn báo thù cho mẫu phi và chính . Tuyên Ly dồn hết tâm sức triều, để gã như ý. Những năm gần đây, âm thầm nuôi dưỡng một . Có vài trong triều, vài ở ngoài cung. Dù các nơi trong triều đều Tuyên Ly cài , nhưng ít nhất về mặt thương nghiệp, gây trở ngại cho gã thì dễ như trở bàn tay.” Nói tới đây, Tuyên Phái láu cá với Tưởng Nguyễn. “Gã vững ngôi vị hoàng đế, thì cần tiền bạc dứt. bạc trong tay , nên gã chẳng thuận lợi.”

Tưởng Nguyễn bừng tỉnh đại ngộ, khó trách kiếp Tuyên Ly như hổ thêm cánh, kiếp tuột dốc phanh, bằng một phần kiếp . Dĩ nhiên công lao của Tưởng Nguyễn, nhưng ngờ Tuyên Phái cũng âm thầm thêm một tay. Địch sáng tối, dù Tuyên Ly làm gì cũng thoát khỏi kết cục thất bại.

“Con đó.” Tưởng Nguyễn bật . “Từ bao giờ mà con trở nên láu cá đến thế hả.”

“Kiếp mẫu phi che chở bảo vệ , chỉ thể trơ mắt mẫu phi c.h.ế.t mặt .” Trong mắt Tuyên Phái lóe lên sự kiên quyết. “Kiếp để tới bảo vệ mẫu phi. Nếu động đến mẫu phi, sẽ dùng tất cả cách, khiến kẻ đó trả giá gấp ngàn !”

Ánh mắt Tưởng Nguyễn rơi xuống ảnh Tuyên Phái, thiếu niên vẫn cao lớn, gương mặt ngây thơ, xinh nhưng phần yếu ớt. sự kiên nghị giữa đôi mày khiến khác thể khinh thường, lời khí phách, y vẫn là Tuyên Phái đó, nhưng là Tuyên Phái đó nữa.

“Phái nhi, con trưởng thành .” Tưởng Nguyễn .

“Mẫu phi, cộng cả kiếp kiếp , hai mươi tuổi .” Tuyên Phái trợn mắt. “Mẫu phi thể dùng cái đối với trẻ con để nữa. Bởi vì vốn trẻ con.” Y Tưởng Nguyễn, chợt . “Tuy nhiên mặc dù mẫu phi cũng trải qua ngần năm tháng, mà dáng vẻ vẫn xinh vô cùng. Thế nhưng chẳng rõ nếu Tiêu Vương gia thê tử hơn nhiều tuổi như , liệu giận dữ khôn nguôi .”

Loading...