Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:41:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

, rốt cuộc là quên mất thứ gì? Nguyên Xuyên dõi mắt quanh, đến một căn lều thì dừng . Hai tên lính canh giữ bên ngoài vẫn thẳng tắp, tư thế cứng đờ, Nguyên Xuyên kỹ, thể hai tên lính bất động, trông khác gì hai pho tượng đá.

Nguyên Xuyên chấn động, thầm hô . Hắn quát lên một tiếng lớn: “Mau kiểm tra Tưởng Tín Chi đang ở !”

Các binh lính hốt hoảng, vội vàng chạy về phía căn lều giam lỏng Tưởng Tín Chi, nhưng phát hiện hai thị vệ canh cửa chết, t.h.i t.h.ể dùng gậy chống duy trì tư thế , trong lều sớm trống trơn, nào còn thấy bóng dáng ai.

“Không xong, Tưởng Tín Chi trốn ——” Tiếng hét kinh hoàng vang vọng khắp doanh trại Nam Cương. Nguyên Xuyên ở đằng xa, môi mím thật chặt, nghiêm giọng : “Thời gian ngắn như , trốn bao xa, đuổi theo cho !”

Thuộc hạ lĩnh mệnh rời . Nguyên Xuyên kho lương đang bốc cháy hừng hực ở phía xa, căn lều trống rỗng một bóng , ngay cả tỳ nữ cũng chẳng thấy tăm . Tưởng Tín Chi đúng là một kẻ thương hương tiếc ngọc.

Không đúng! Như nghĩ tới điều gì đó, thể gã chợt cứng đờ. Mỗi ngày trong thức ăn của Tưởng Tín Chi đều trộn nhuyễn cốt tán, làm thể hạ gục thị vệ canh cửa? Thừa dịp hỏa hoạn chạy trốn, thể trùng hợp hảo như ? Sự phối hợp chặt chẽ đến mức thể tưởng tượng nổi, chính là ả tỳ nữ —— con ả tỳ nữ !

Tưởng Tín Chi dễ dàng tin tưởng khác, nhất là ở đại doanh Nam Cương, luôn phòng với tất cả . Nhóm thám tử lúc đầu chúng đưa đến cạnh Tưởng Tín Chi đều thể moi bất kỳ thông tin gì. Giờ khi chạy trốn, Tưởng Tín Chi dẫn tỳ nữ theo, ả tỳ nữ nhất định hề đơn giản, chừng chính là Tiêu Thiều phái tới tiếp ứng cho Tưởng Tín Chi!

Sắc mặt Nguyên Xuyên trầm như nước, lòng sớm cuồng nộ. Gã cả đời tự phụ thông minh tuyệt đỉnh, vạn sự vạn vật đều nắm trong lòng bàn tay, ngờ rằng khác bày bố, rơi kế sách của kẻ khác. Một là vì gã thấy tỳ nữ võ công cao thâm gì, hai là gã nghĩ ả lá gan lớn đến thế, kết quả ả lừa gạt, lật lọng. Hôm nay Tiêu Thiều phái đốt kho lương của gã, thả Tưởng Tín Chi, đây là một sự nhục nhã khó nuốt trôi. Cơn giận dữ vì vũ nhục còn lớn hơn bất kỳ tổn thất nào khác.

Ban đêm cánh đồng cát hoang vu, gió lớn vô cùng. Tiếng vó ngựa lọc cọc phóng qua, gió đêm gào thét thổi bay mái tóc lưng ngựa.

Cẩn nhi lưng ngựa, Tưởng Tín Chi phía nàng, đôi tay vòng qua nàng kéo dây cương. Tư thế tựa như đang ôm nàng trong ngực. Vì dựa quá gần, khí tức mát lạnh đặc trưng nam tử cứ quẩn quanh chóp mũi, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Cẩn nhi khẽ ửng đỏ. Để phát giác, nàng khẽ lên tiếng: “Bọn chúng đuổi theo thì làm đây?”

Tưởng Tín Chi mỉm , cho rằng nàng đang sợ, liền an ủi: “Không cần sợ, qua sông Liêu là sẽ nữa. Nếu Tiêu Thiều phái tới tiếp ứng, tất nhiên chuẩn vạn .”

Cẩn nhi trầm ngâm một lát, đột nhiên vang: “Chiêu của Tiêu Vương gia thật xảo quyệt, cứu còn tiện tay châm thêm một đuốc, kho lương chắc chắn hết cứu . Đây gọi là lấy gậy ông đập lưng ông. Nếu Nam Cương, chắc giờ tức c.h.ế.t mất.”

Tưởng Tín Chi hiểu rõ câu “lấy gậy ông đập lưng ông” của nàng. Hắn giam lỏng trong lều, tin tức thể linh thông, giờ Cẩn nhi , thì đoán đại khái. Nhớ đến biểu hiện của Cẩn nhi nãy, : “Võ công của ngươi tệ, lá gan cũng lớn.”

Thật võ công của Cẩn nhi còn kém xa chữ “ tệ”, chỉ thể nàng từng luyện võ. ngẫm lẽ vì nhà xót con gái luyện võ sẽ mệt nhọc, võ công của Cẩn nhi đều là thuật phòng đơn giản. Nếu thưởng thức nàng, hẳn là vì nàng sát phạt ngoan tuyệt. Đối mặt với đám thị vệ cản đường, nàng hề chút sợ hãi nào, hạ thủ chút nương tay, giống một đứa con xuất từ gia đình nhà Tướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-298.html.]

Cẩn nhi , đầu rạng rỡ: “Dĩ nhiên , . . .” Như ý thức điều gì, nàng khẽ ngừng , bất an liếc Tưởng Tín Chi. Nàng phát hiện Tưởng Tín Chi đang ngẩn , đưa tay hướng về phía mặt nàng. Nàng căng thẳng nhúc nhích, thấy Tưởng Tín Chi lột miếng da giả mặt xuống, nhướng mày : “Giả?”

Tưởng Tín Chi đang cầm miếng da giả ‘vết sẹo phỏng’ tay. Cẩn Nhi thở phào nhẹ nhõm, thì : “Tất nhiên là giả , nếu ngụy trang một chút, sẽ . Lúc ngươi nhận , giờ đây kỹ một chút, còn nhận là ai ?” Nàng vô cùng cởi mở, cố ý xích tới gần một chút, cho Tưởng Tín Chi thật kỹ.

Nàng vẫn cầm đuốc soi đường, ánh lửa mờ ảo chiếu lên làn da trắng ngần sạch sẽ. Khi vết sẹo giả gỡ bỏ, quả thực đó là một cô nương xinh , dung mạo thanh tú, khí chất sảng khoái, cử chỉ hành động hết sức thẳng thắn. Lòng Tưởng Tín Chi khẽ động, y đầu sang chỗ khác, cất lời: “Lúc , ngươi chỉ là một tiểu cô nương.” Giờ đây trở thành một thiếu nữ . Trong tâm khảm dâng lên một niềm vui thích vô hình. Trước đó, thấy vết sẹo mặt Cẩn nhi, từng cho rằng nàng gặp biến cố gì lớn lao suốt mấy năm qua, vì chạm nỗi đau của nàng nên dám đề cập. Nay phát hiện đó chỉ là vết sẹo ngụy trang, thở phào nhẹ nhõm, thầm thấy nực vì sự lo lắng thái quá của bản . Từ bao giờ, bắt đầu để tâm đến những chuyện vụn vặt ?

Khi hai tới bờ sông Liêu, một chiếc cầu trúc bện một cách tinh xảo bắc ngang dòng nước. Nước sông chảy xiết, tựa hồ chỉ cần sơ ý một chút là sẽ dòng nước hung hãn nuốt chửng. Tưởng Tín Chi và Cẩn nhi xuống ngựa, vỗ nhẹ cho chúng tự tìm đường sống, cùng bước lên cầu. Vừa qua tới bờ bên , quả nhiên thấy đang chờ tiếp ứng. Người đó thấy Tưởng Tín Chi và Cẩn nhi bình an vô sự, lập tức hiệu cho đồng bạn rút đao, chặt đứt cây cầu trúc. Cầu trúc ầm ầm gãy nát, đám Nam Cương truy đuổi cũng tạm thời thể vượt sông. Mọi lập tức nhảy lên lưng ngựa, phi như bay biến mất màn đêm thăm thẳm.

Trong quân doanh Đại Cẩm, vị thanh niên soái vị, khoác nhung trang, mi mục lạnh lùng như băng ngọc. Thị vệ bước trướng, khẩn trương hồi bẩm: “Khải bẩm Chủ tử, Tưởng Phó tướng và Triệu cô nương bình an, lâu nữa sẽ hồi doanh. Kho lương của quân Nam Cương chúng dùng một mồi lửa đốt sạch, tạm thời bọn chúng thể gây sóng gió gì.”

Tiêu Thiều thản nhiên "ừ" một tiếng, rủ mắt trầm mặc . Quan Lương Hàn một bên, nhịn mà lên tiếng: “Lão Tam, thủ hạ của ngươi quả nhiên phi thường, thể lặng lẽ dùng một mồi lửa hủy diệt kho lương trại địch. Nếu đổi thành thủ hạ của , e rằng khó mà làm nên chuyện lớn như . Trong thiên hạ , e chỉ Cẩm Y Vệ mới làm đến mức thôi, quả thực quá đỗi sảng khoái!”

Quan Lương Hàn vận bạch y, lờ mờ thấy băng vải quấn bên trong. Vết thương vẫn lành hẳn, nhưng kìm sự thôi thúc quan chiến trận . Ban đầu, Quan Lương Hàn và Tưởng Tín Chi vì trúng mai phục của nội gián mới rơi cảnh hiểm nghèo, nên căm hận lũ Nam Cương đến tận xương tủy. “Đám Nam Cương đầy rẫy tâm địa bất chính, chúng và đám nghiệt súc Thiên Tấn đang giao chiến, mà Nam Cương cũng thò chân xen ngang. Thủ đoạn hèn hạ đáng khinh như thế, dùng mưu hèn kế bẩn thì bản lĩnh gì đáng khoe!”

“Binh bất yếm trá.” Tiêu Thiều lạnh nhạt đáp, hàng mày kiếm khẽ nhíu . Vì Nam Cương nhúng tay , lẽ dĩ nhiên rõ, chỉ là những việc tiện tiết lộ với ngoài, và Quan Lương Hàn cũng rõ thâm ý bên trong. Dã tâm của Nam Cương lộ rõ, đây chính là thời điểm thích hợp để 'dụ rắn khỏi hang'. Việc chút nương tay chèn ép Nam Cương, kỳ thực, đơn thuần như những gì Quan Lương Hàn suy nghĩ.

Tiêu Thiều nhớ tới bức thư từ kinh thành do bồ câu đưa tin gửi tới. Hạ Tuấn và Tưởng Siêu cấu kết tráo đổi lương thảo, cuối cùng Tưởng Nguyễn ‘ăn miếng trả miếng’ mà phản kích. Tuyên Ly chịu tổn thất cả tiền bạc lẫn thanh danh, còn Hạ Tuấn và Tưởng Siêu thì ác giả ác báo. Trong bức thư, Tề Phong vô tình để lộ sự bội phục đối với Tưởng Nguyễn, điều khiến Tiêu Thiều cũng cảm thấy chung một niềm vinh quang. Tuy nhiên, nếu Tuyên Ly cấu kết với Nam Cương, dám dùng âm mưu ở kinh thành để ám toán Cẩm Y Vệ, Tưởng Nguyễn ngăn chặn, song từ xưa đến nay, Cẩm Anh vương phủ từng chịu thiệt mà đáp trả, tất nhiên sẽ dùng lực đòi món nợ .

Bởi , hề do dự mà dùng một mồi lửa đốt sạch kho lương của Nam Cương. Hắn tin chắc Nam Cương và Thiên Tấn đạt thành một thỏa thuận nào đó. Ngọn lửa thiêu rụi quân lương Nam Cương, đám đó ắt sẽ nhờ cậy Thiên Tấn tiếp tế. Thế nhưng, hiện tại ngay cả bản Thiên Tấn cũng khó bảo , đạn dược thiếu thốn, làm thể đưa một lượng lớn lương thảo như . Không lương thảo, Nam Cương sẽ dám tiếp tục trú đóng tại nơi , bằng chẳng khác nào mang đầu nộp mạng. Một khi sự hợp tác giữa Nam Cương và Thiên Tấn tan vỡ, hai phe sẽ tan tác, việc dẹp gọn chúng sẽ trở nên vô cùng nhanh chóng.

Về phần Triệu Cẩn, bởi vì tìm thích hợp, nàng tự nguyện xung phong nhận nhiệm vụ, xét cũng vô cùng phù hợp, nên thầm chấp thuận. Hôm nay Tưởng Tín Chi cứu thoát an , những lo lắng tan biến, bây giờ y thể yên tâm mà triển khai một trận chiến lớn.

Quan Lương Hàn : “Giờ đây Lão Tưởng cũng trở về, Nam Cương nguyên khí tổn thất nặng nề, chúng chỉ cần chuyên tâm đối phó Thiên Tấn là . Lão tử sớm ngứa mắt đám nghiệt súc Thiên Tấn đó từ lâu . Lão Tam, ngươi tới đây khiến yên tâm hơn nhiều. Lúc cho Thiên Tấn một bài học đích đáng, xứng danh sư núi Già Nam !”

Lời mang ý khích tướng, nhưng kỳ thực Quan Lương Hàn cần thiết, bởi Tiêu Thiều tay cực kỳ dứt khoát, chiến thuật đúng thời điểm, hợp cảnh. Lại thêm đội quân tinh nhuệ gì cản nổi, và một vị Chủ tử quyết đoán, lạnh lùng như . Trước đó, vì Tưởng Tín Chi bắt làm tù binh nên Tiêu Thiều phần kiêng dè, nay sự đột phá, tất nhiên y sẽ chút nương tay mà trút hết hỏa lực.

Trận chiến , chẳng mấy chốc sẽ biến thành Tu La tràng.

Loading...