Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:41:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên thực tế, đến ngày thứ ba, giờ Ngọ ngày thứ hai, binh lính phụ trách áp giải tù nhân lưu đày dùng bồ câu đưa tin về: Cả nhà Hạ gia ba thế hệ cùng với Tưởng Siêu đều “sợ tội tự sát” đường lưu đày.
Dẫu là thế, song chuyện thật giả bên trong, nào ai rõ . Núi cao đường xa, chỉ cần t.h.i t.h.ể đó, nào ai buồn bận tâm lý do thực sự là gì. Một đời công hầu, lúc lâm chung rơi cảnh bi thảm như , nhưng bách tính chỉ vỗ tay reo hò khoái chí. Tội danh cắt xén quân lương là tội đại ác, nào kẻ nào rảnh rỗi mà đồng tình với hạng như thế?
Khi Tề Phong đem tin về, thấy Tưởng Nguyễn chỉ hờ hững đáp lời, bèn hỏi: “Tam tẩu, trông tẩu chẳng vẻ gì là kinh ngạc thế? Chẳng lẽ tẩu sợ bọn chúng cứu thoát ư?”
“Thỏ c.h.ế.t trong tay chó săn,” Tưởng Nguyễn sắp xếp sổ sách mặt. Kể từ khi nàng bước phủ, Lâm Quản gia thật sự xem nàng là chủ mẫu chính thức của Cẩm Anh Vương phủ, dâng bộ sổ sách cho nàng. Dù nàng từ chối, cuối cùng sổ sách và chìa khóa khố phòng vẫn giao tay nàng. Vốn dĩ nàng bận tâm những việc vặt , nhưng đây dù cũng là Vương phủ của Tiêu Thiều, nàng thể làm ngơ. Vì thế, mỗi ngày nàng bỗng dưng thêm một việc cần làm. Nàng chậm rãi tiếp: “Hạ gia làm thanh kiếm trong tay Tuyên Ly nhiều năm, kẻ thù kết oán ít. Nếu Tuyên Ly vứt bỏ Hạ gia, càng thể tay tương trợ. Bị g.i.ế.c đường lưu đày, gán cho cái tiếng sợ tội tự sát cũng là kết cục tệ. Chỉ đáng tiếc, cho chúng giải thoát nhanh chóng như .”
“Lần Tam tẩu đoán sai .” Tề Phong . “Kẻ tay là kẻ thù của Hạ gia.”
“Là Tuyên Ly ư,” Tưởng Nguyễn bình thản hỏi . “Quả nhiên gan lớn.”
“Sao Tam tẩu ?” Tề Phong kinh ngạc.
“Tuyên Ly cần bảo vệ mật đạo, dĩ nhiên thể để bí mật tiết lộ ngoài. Hắn tất sẽ chọn hy sinh Hạ gia và Tưởng Siêu. Hơn nữa, Hạ gia và Tưởng Siêu theo hầu Tuyên Ly nhiều năm như , ắt hẳn nắm ít sơ hở và bí mật của . Tuyên Ly g.i.ế.c diệt khẩu, thể để những kẻ sống tiếp?” Tưởng Nguyễn phân tích. “E rằng Hạ gia vẫn đinh ninh rằng kết cục lưu đày là do Tuyên Ly lo liệu, còn nghĩ rằng một ngày nào đó thể Đông sơn tái khởi, nên mới chút phản kháng, ngờ tự tay đưa bản tuyệt lộ.”
Tề Phong sờ mũi. “Tẩu đoán sai chút nào.” Hắn thừa nhận. “Cẩm Y Vệ vẫn luôn theo dõi sát , thời điểm phụ tử Hạ gia và Tưởng Siêu nhận kẻ Tuyên Ly phái đến là để diệt khẩu, sắc mặt bọn chúng đồng loạt biến đổi, nhưng tiếc là chậm một bước, hối hận cũng kịp. Tam tẩu, tự ý phái lấy thủ cấp của Hạ Tuấn và Tưởng Siêu mang về.” Hắn Tưởng Nguyễn: “Không Tam tẩu xử lý hai chiếc thủ cấp ?”
Nghe Tề Phong thốt lời, Tưởng Nguyễn thoáng kinh ngạc, nàng từng nghĩ sẽ hành động như thế. Thực , những sư của Tiêu Thiều đều bản tính hộ đoản (bao che phe ) như . Quan Lương Hàn và Mạc Thông từng kín đáo phê bình Tưởng Nguyễn, nhưng qua mấy ngày chung đụng, Tề Phong chân thành chúc phúc cho nàng. Hắn vốn là trí dũng song , tự nhiên quý trọng kẻ tài trí. Trong mắt , Tưởng Nguyễn túc trí đa mưu, quả thực đáng để bội phục. Khi nhận định Tưởng Nguyễn là phe , Tề Phong qua những ân oán giữa nàng với Hạ Tuấn và Tưởng Siêu, lập tức phẫn nộ cảnh ngộ mà nàng từng trải qua, từ đó thấu hiểu vì Tưởng Nguyễn chèn ép hai kẻ đó đến đường cùng. Hắn chẳng hề thấy hành động của Tưởng Nguyễn gì sai trái, ngược còn thưởng thức phong cách thù tất báo của nàng, Tưởng Nguyễn trút giận. Bất luận nàng làm gì, đương nhiên sẽ hết lòng phò trợ.
Tề Phong cho rằng, với mối thù sâu đậm giữa Tưởng Nguyễn và Hạ Tuấn, Tưởng Siêu, nếu nàng tự tay đoạt mạng kẻ thù ắt sẽ hối tiếc khôn nguôi. Hắn nghĩ rằng, đem thủ cấp của hai kẻ về dâng lên thể bù đắp phần nào. Không ngờ Tưởng Nguyễn chỉ thoáng kinh ngạc lạnh nhạt đáp: “Không cần bận tâm, ngươi cứ tùy ý xử lý là .”
“Ngươi hận bọn chúng đến tận xương tủy ?” Thấy Tưởng Nguyễn thản nhiên, Tề Phong ngẩn , dám chắc mà hỏi .
“Kẻ mất mạng, mục đích đạt thành. Chuyện còn cần phí thêm tâm tư, chỉ là lãng phí thời gian vô ích mà thôi.” Tưởng Nguyễn điềm tĩnh đáp.
Tề Phong trầm ngâm giây lát, đoạn : “Được, sẽ dùng hỏa thiêu rụi thủ cấp hai kẻ đó, khiến chúng nhập thổ vi an.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-295.html.]
Tề Phong luôn giữ dáng vẻ cơ trí, điềm đạm, hiếm khi thấy nổi giận lộ liễu như một hài tử thế . Tưởng Nguyễn khỏi phì , khóe môi khẽ nhếch. Nàng thường ngày lạnh lùng như băng sương, ý từng chạm tới đáy mắt. Giờ đây, chỉ một tiếng khẽ, mi mắt cong cong, đuôi mắt phượng xếch dài như ép cụp xuống, lộ một vẻ khác biệt thường nhật. Tề Phong mà thất thần, như vật gì đó đánh mạnh tâm can, vội vàng cúi đầu, chút tránh né : “Nếu như thế, coi như xong chuyện . Tam tẩu, còn chuyện gấp làm, xin phép một bước.” Dứt lời, vội vã cáo từ.
Tưởng Nguyễn thấy kỳ lạ, nhưng cũng lãng phí tâm tư truy xét. Hạ gia sụp đổ, Bát hoàng tử Tuyên Ly đang toan tính điều gì? Nàng nhếch môi, niềm khoái ý dâng lên tột đỉnh. Tuyên Ly, ngươi cứ đợi mà xem, cứ cái nghiệp lớn thiên hạ của ngươi, sẽ từng chút, từng chút một, hủy hoại trong chính tay .
…
Trong phủ Bát hoàng tử, Tuyên Ly đầu tiên lộ vẻ mặt như đưa đám. Chén mặt vỡ vụn từ lúc nào, chứng tỏ chủ nhân trút cơn thịnh nộ.
“Điện hạ bớt giận.” Thấy chủ nhân như , đám phụ tá vội vàng tiến lên khuyên giải. “Tuy Hạ gia ngã đài, nhưng hẳn là thất bại . Ngũ hoàng tử vẫn động thái đáng ngại, Điện hạ chớ vì giận dữ mà tổn hại long thể, giữ núi xanh sợ gì củi đốt.”
“Các ngươi gì mà dám lắm lời!” Mặt Tuyên Ly trầm như mực. “Chỉ một Hạ gia, bổn điện đến mức phẫn uất như thế. Điều bổn điện tức giận là, qua lâu như mà vẫn bắt kẻ giật dây màn, quả là một lũ phế vật vô dụng!” Hắn nóng nảy, thở dốc quát lớn. Đám phụ tá , dám hô hấp mạnh.
Tuyên Ly sai thủ tiêu phụ tử Hạ gia cũng là hành động bất đắc dĩ khi rơi đường cùng, chẳng khác nào tự đoạn một cánh tay đắc lực của . Mặc dù luôn miệng Hạ gia quan trọng, nhưng nhiều năm qua, vô chuyện đều nhờ Hạ phủ mặt thành. Hạ gia chính là một thanh kiếm sắc bén dùng quen tay; giờ đây, thấy đại nghiệp gần trong tầm mắt, đổi một thanh kiếm khác, chuyện đối với quả là đáng hận thấu xương. Huống hồ, Hoàng đế tịch thu bộ gia sản Hạ gia, đồng nghĩa với nguồn bạc lấy hàng năm nay cạn.
Từ nay về , kim ngân dùng để lung lạc triều thần tìm kiếm ở nơi nào?
Điều khiến phiền muộn hơn cả, là sự việc vốn dường như một khe hở nào, chẳng hiểu vì nửa đường phát sinh biến cố. Bề ngoài vẻ như Hạ Tuấn và Tưởng Siêu làm việc bất cẩn, nhưng Tuyên Ly thấu hiểu, đội quân trấn thủ xuất hiện bất ngờ nhất định nguyên do khác. Hắn từng dò hỏi bóng gió, đáng tiếc vị quan viên là kẻ cố chấp ngoan cố, tuyệt nhiên thể cạy miệng, lẽ quả thực gì. Chuyện chắc chắn kẻ thao túng. Chỉ cần nghĩ đến kẻ giảo hoạt đến nhường nào, còn đang âm thầm đào hố chờ tự chui , Tuyên Ly khỏi thấy rợn sống lưng.
Bấy lâu nay, luôn giữ vẻ ngoài tao nhã, phong độ, ngay cả khi thi hành những việc ác độc, vẫn trong bóng tối, kín đáo thực thi từng bước. Không bắt đầu từ khi nào, làm việc gì cũng gặp ngăn trở: Tuyên Lãng chết, Hòa Di chết, Hạ gia ngã đài, Trần quý phi thất thế. Ưu thế của , rõ từ lúc nào, tiêu tan. Dường như một bàn tay vô hình đang âm thầm thúc đẩy việc, tựa như cố ý nhắm thẳng . Hắn ở nơi ánh sáng, còn kẻ ẩn trong màn đêm, coi như con mồi, từng bước giăng lưới dụ dỗ bẫy rập.
Tuyên Ly xưa nay thâm trầm, ẩn nhẫn trù tính mưu đồ, đây là đầu tiên cảm thấy bất an sâu sắc. Mỗi một sự việc xảy đều tựa như một viên đá lớn, làm rối loạn sự bình tĩnh vốn của .
Phụ tá mưu trí nhất của Tuyên Ly lo âu . Vốn dĩ Tuyên Ly luôn trầm hơn , nay tâm trí hỗn loạn, đây quả là đại kỵ trong việc hành sự. Một khi tâm thần rối loạn, ắt sẽ dễ mắc sơ suất. Nếu việc đều do kẻ thao túng, Tuyên Ly mà phạm sai lầm, kẻ nhất định sẽ hề buông tha…
Dung mạo Tuyên Ly mang vẻ ưu phiền, phái vô thăm dò, song thể tra xét manh mối nào. Kẻ thủ ác màn rốt cuộc thế lực lớn đến mức nào, thể ẩn giấu sâu xa như ? Vốn dĩ ngôi vị Trữ quân chỉ cơ hội thuộc về và Tuyên Hoa, ngờ rằng Hoàng đế bắt đầu coi trọng Thập Tam hoàng tử Tuyên Phái từ lúc nào. Hắn từng cho rằng Tuyên Phái phận thấp kém, ngoại thích chống lưng, thể nào khả năng và tư cách tranh đoạt Trữ vị với . hiện giờ giống như . Mức độ thiết giữa Hoàng đế và Tuyên Phái chẳng khác nào sự sủng ái dành cho Tứ hoàng tử khi xưa, thậm chí còn ban Thái phó của Thái tử cho Tuyên Phái sử dụng, đây tuyệt đối là điềm lành.
Mưu sĩ thấy thần sắc Tuyên Ly biến ảo ngừng, càng lúc càng âm trầm, vội vàng khuyên giải. “Điện hạ cần quá bận lòng, dù nọ thủ đoạn thông thiên thế nào nữa, chí ít chúng vẫn còn tám trăm xe quân lương. Chỉ cần quân lương vẫn còn, Điện hạ thể tính là bại.”
Quân lương? Tuyên Ly dần dần lấy bình tĩnh, nghĩ đến quân nhu , sự uất hận dần tiêu tan. , vẫn thua! Tám trăm xe quân nhu vẫn gọn trong tay . Chỉ cần quân lương , đưa đến nước Thiên Tấn, nhất định thể đổi lấy một món hời lớn. Ngân lượng thu về từ Hạ gia dùng để mua quân lương tuy còn đợi thêm vài ngày, nhưng trận chiến , chắc là thất bại. Mặc dù thể một lưới bắt hết đám Cẩm Y Vệ, nhưng chắc bọn chúng thắng . Quân lương đang vận chuyển gấp rút thông qua mật đạo khỏi kinh thành. Chỉ cần đến dịch trạm định, tám trăm xe quân nhu sẽ chẳng còn chút liên quan nào đến Cẩm Y Vệ nữa.