Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 414
Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:06:26
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện nàng cũng cùng tiểu Mộc Nguyệt thương lượng qua. Tiểu Mộc Nguyệt trưởng tỷ chỉ đồng ý cho chế tạo son phấn, còn mời danh sư truyền dạy, thì mừng rỡ khôn xiết...
Lúc , Mộc Oánh mang theo ghé Tần phủ, thứ nhất là bởi nàng sắp thành .
Chẳng còn mấy ngày nữa, tiện lúc nào cũng ngoài.
Các đều nhớ mong nàng.
Thứ hai, các ở kinh thành cuộc sống thoải mái bình yên.
Hai tuy đang dùi mài kinh sử nhưng lợi ích gì đáng kể, song Mộc Cẩm cũng ở kinh thành chúng đặt mua vài cửa tiệm mặt tiền.
Cả hai đều trông cậy tiền thuê cửa hàng để duy trì cuộc sống thường nhật. Trải qua bao phen khó khăn, từng đồng bạc đều do họ tằn tiện, chắt chiu mà tích cóp.
Vả , Nhị Mộc Oánh từ lâu là một tiểu phú bà, đối với các luôn hết mực rộng rãi.
Tiểu Mộc Nguyệt dẫu chút ưa thích son phấn điểm trang, nhưng cũng từng bỏ bê việc học hành, luôn giữ tròn bổn phận của .
Dù tuổi còn nhỏ dại, nàng đủ sức trông coi một cửa hàng, Nhị san sẻ gánh nặng.
Không phụ công sức đó, mỗi tháng Nhị đều dành tiền công hậu hĩnh cho Tiểu Mộc Nguyệt.
Nàng vốn là út ít trong nhà, bởi Tứ thúc Tứ thẩm cho đến các trưởng, tỷ tỷ đều sẵn lòng nuông chiều nàng hơn cả.
Mộc Cẩm chỉ mua cửa hàng cho nàng thuê mướn, mà còn sắm sửa điền sản riêng cho cả nàng và Nhị Mộc Oánh.
Đây coi như là một phần của hồi môn mà các nàng tự tay gây dựng.
Hiển nhiên, lúc các tề tựu, đều là để mang tới những món quà mừng phu thê nàng.
Chẳng cần các tặng vật gì, đối với Mộc Cẩm, chúng đều là những món trân quý nhất.
"Trưởng tỷ , bấy lâu nay mấy chúng bàn bạc kỹ lưỡng. Con tỉ mỉ may cho tỷ mười hai bộ y phục, đủ cho cả bốn mùa. Đại và Nhị thì dùng bạc tích cóp cẩn thận của , chợ đồ cổ mà mua một bộ cổ họa cùng năm bức thư pháp..."
Mộc Oánh còn hết, Tiểu Mộc Nguyệt chẳng kịp chờ đợi, vội vã nắm lấy cánh tay Trưởng tỷ mà lắc lư, ánh mắt tràn đầy mong đợi.
"Trưởng tỷ, Trưởng tỷ! Còn con nữa! Con tự tay nghiên cứu chế tạo son phấn, nếm trải bao nhiêu thất bại... Cuối cùng cũng làm mấy hộp son phấn dâng tặng Trưởng tỷ!"
Khóe mắt Mộc Cẩm ngập tràn ý , lòng nàng dâng lên sự ấm áp khó tả.
"Trưởng tỷ , Tứ thẩm còn nhạo chúng con, rằng Tứ thẩm và Tứ thúc sớm dâng lên lễ vật đính ước cho Trưởng tỷ, mà bốn chúng con vẫn còn loay hoay định đoạt..."
Mộc Oánh mỉm e lệ, "Chỉ sợ Trưởng tỷ ý món quà nhỏ .”
"Thích lắm, đương nhiên là thích ! "Mộc Cẩm bật thành tiếng, gật đầu liên hồi.
Dẫu là một cây kim bé nhỏ một sợi chỉ mong manh, nàng cũng đều xem đó là vô giá.
Khi câu chuyện về lễ vật dứt, mấy tỷ xích gần , bắt đầu hàn huyên về những chuyện thường nhật.
Mở đầu câu chuyện, hai Mộc Tử Xuyên và Mộc Tử Khê liền bẩm báo với Mộc Cẩm rằng Đồng định đoạt, cho phép cả hai đầu xuân năm tới sẽ ứng thí đồng sinh.
Mộc Cẩm bật , hỏi dò hai , "Tử Xuyên, Tử Khê, các tự tin đỗ đạt chăng?”
Hai hỏi, bèn khẽ liếc đối phương.
Mộc Cẩm mỉm động viên: "Các cũng chớ nên quá mức lo âu bận lòng, đầu tiên mắt trường thi, cốt là để tích lũy kinh nghiệm, chẳng cần thiết ôm vọng tưởng thắng bại ngay từ ban đầu.”
Nghe lời tỷ , hai Mộc Tử Xuyên và Mộc Tử Khê đều bật .
Mộc Tử Xuyên liền đáp: "Tỷ cứ an tâm, Đồng cũng dặn dò và tiểu y hệt như . Hơn nữa, ông còn cất công sưu tầm hết thảy các bài thi đồng sinh từ nhiều năm để chỉ bảo thêm cho . Đến nay, cả hai đều khắc cốt ghi tâm.”
Mộc Tử Khê cũng mỉm , ngẩng đầu thẳng Trưởng tỷ, đôi mắt ánh lên vẻ tự tin.
"Trưởng tỷ, dẫu đây là đầu và Đại ca ứng thí, chúng con sẽ đặt quá nhiều kỳ vọng. Tuy nhiên, và Đại ca cũng phần nào tự tin. Đồng dạy rằng, con đường khoa cử , bản lĩnh cá nhân tuy quan trọng, song khí vận cũng đóng vai trò nhỏ.”
Mộc Cẩm mỉm gật đầu, "Lời Đồng quả sai, hai cứ giữ thái độ ung dung tự tại, trong lòng thấu rõ sự là . Trưởng tỷ nay thể an lòng.”
Hai cũng đều vui vẻ gật đầu, cùng cam đoan Trưởng tỷ thể an lòng tuyệt đối.
Mộc Oánh sang Mộc Cẩm mà , thời gian thấm thoắt thoi đưa, sắp đến cuối năm, nàng cũng đang lo liệu tổng kết sổ sách cửa hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-414.html.]
Mộc Cẩm mỉm hỏi nàng: "Việc tính toán sổ sách thành bao nhiêu phần ?”
”Đã xử lý hơn phân nửa . "Mộc Oánh mỉm , dung mạo càng ngày càng diễm lệ, mỗi cái chau mày, mỗi nét đều thoát tục như mỹ nhân từ trong họa trục bước .
"Ước chừng đến hơn phân nửa, thu bấy nhiêu. "Mộc Oánh khẽ giơ lên tám ngón tay, ý chỉ con tài vật thâu tóm , động tác tinh tế hệt như Mộc Cẩm.
Ánh mắt Mộc Cẩm khẽ sáng rỡ.
"Nếu thì, mấy cửa hàng thêu thùa của năm nay kiếm nhiều hơn năm ngoái đến một nửa ?"
Mộc Oánh cố nén niềm vui sướng, khẽ gật đầu: "Theo sổ sách bàn bạc, trừ nhân công cùng chi phí linh tinh, khoản thu còn cũng xấp xỉ năm vạn lượng..."
"Ừm, thì tệ! Đây là kể lợi nhuận từ các cửa hàng ở Giang Nam tỉnh đúng ?"
Mộc Cẩm mỉm hỏi. Mộc Oánh gật đầu đáp: " trưởng tỷ, các cửa hàng thêu thùa ở Giang Nam tỉnh cũng làm ăn khấm khá hơn năm ngoái. Theo thư từ các đại chưởng quỹ gửi về, năm nay ít nhất cũng thể đạt con ."
Mộc Oánh giơ năm ngón tay.
"Nhị , quả là đáng chúc mừng! Muội thật sự tài cán!"
Mộc Cẩm cũng mừng nàng, vẻ mặt khen ngợi vô cùng chân thành.
Mộc Oánh thấy trưởng tỷ hết lời khen ngợi , gương mặt nhỏ nhắn xinh chợt ửng lên một tầng ráng đỏ.
Mộc Cẩm thầm tính toán trong lòng. Nhị ngoại trừ khoản lợi nhuận từ việc kinh doanh, còn các điền trang, những món hàng nàng cần mua từ cũng đều đem cho thuê. Cộng thêm tiền cho thuê , năm nay e rằng lợi tức cũng hơn mười vạn lượng.
Con , trong mắt nàng lúc chẳng đáng là gì.
đối với Mộc Oánh và các tỷ Mộc gia, đó quả là một con tưởng.
Kẻ từng trải qua nhiều biến cố, đương nhiên sẽ còn như xưa.
Tuy vẫn cố giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng rốt cuộc Mộc Oánh thể ung dung tự tại hơn nhiều.
"Trưởng tỷ, dự định mở rộng các cửa hàng thêu Mộc Ký sang những tỉnh thành khác."
"Các đại chưởng quỹ ở Giang Nam tỉnh đều gửi thư về rằng, ở các tỉnh lân cận cũng nhiều chuyên môn tìm đến Giang Nam tỉnh thành để mua y phục thêu của chúng ..."
Mộc Cẩm khẽ .
Nhị rốt cuộc cũng hạ quyết tâm.
Nàng vốn dĩ ý định từ .
Bất quá khi , Nhị còn chút đắn đo, vội vàng khuếch trương.
Nàng cảm thấy mới đến kinh thành lâu, việc trông coi một cửa hàng thêu Mộc Ký ở kinh thành và thêm ở Giang Nam tỉnh là một gánh nặng lớn, khiến nàng lo sợ bản thể quản lý xuể.
Trải qua những ngày tháng rèn luyện, Nhị cuối cùng cũng dũng khí để bắt đầu.
Mộc Cẩm từ tận đáy lòng mừng nàng.
Từng bước chân vững chãi, từng chút cố gắng ngừng, tất thảy đều hướng về phía , hướng đến sự phát triển.
"Được! Trưởng tỷ ủng hộ , nếu cần trưởng tỷ hỗ trợ tham mưu điều gì, cứ việc tìm bất cứ lúc nào."
Mộc Cẩm , khẽ xoa đầu Nhị :
"Nhị nhà cũng trưởng thành , thể thật sự độc lập gánh vác một phương!"
Mộc Oánh khẽ đỏ mặt.
đôi mắt nàng sáng rỡ.
"Trưởng tỷ, cũng là nhờ phúc khí của tỷ mà! Trưởng tỷ của sắp thành Sở Thân Vương phi ! Với tính tình cố chấp hộ đoản của Vương gia tỷ phu chúng , mở cửa hàng ở cũng thể an tâm!"
Hoàn cảnh đổi, kiến thức khác biệt, cuối cùng con cũng trở nên còn như .
Nhị kiếp sống tùy ý, dí dỏm hoạt bát, thật là bao!
"Trưởng tỷ cùng hai vị ca ca đều việc của riêng làm, cũng việc của riêng ! Trưởng tỷ, giúp tìm sư phụ đến ?"