Trọng Sinh Ta Dắt Muội Đệ Mưu Sinh - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:06:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Kìa, Sở Thân vương Điện hạ đang về phía Phương Hoa Đại tửu lầu đó ! Ôi chao, đó đều là các tiểu thư khuê các của nhà quyền quý ư?”

“Chẳng Phương Hoa Đại tửu lầu là sản nghiệp của vị Vương phi tương lai của Sở Thân vương chúng ? Điều ngươi còn ư?”

“Biểu của cháu ngoại nhà tứ thúc bên ngoại làm việc ở Phương Hoa Đại tửu lầu. Cứ như lời cữu cữu kể, để làm quân lương thượng hạng, tất cả đầu bếp của tửu lầu đều chế tác quân lương ..."

“Thì ! Nếu ngươi chẳng , ?”

“Vậy , vị Vương phi tương lai của Sở Thân vương quả thực là một Bồ Tát sống! Chỉ nữ tử như mới xứng đôi cùng đại hùng Sở Thân vương chúng !”

“Sở Thân vương Điện hạ tuổi tác cũng chẳng nhỏ nữa , đây đời cứ đồn rằng Điện hạ thích nữ sắc, đủ lời lẽ khó đều cả...”

“Bây giờ xem, Sở Thân vương Điện hạ chẳng qua là gặp cô nương hợp ý, nay xem như gặp còn gì!”

Dân chúng nghị luận sôi nổi, phần lớn đều là chúc phúc và hân hoan.

Mộc Cẩm nam tử tuấn dật cưỡi tuấn mã , khí chất thoát tục như tiên khiến chẳng dám thẳng.

Lại bởi khoác lên chiến bào, trông càng thêm phần tuấn hiên ngang.

Nàng chăm chú, gương mặt liền ửng đỏ.

Cũng may nàng đội mũ che mặt, ngoài chẳng thể trông rõ.

Nàng vẫn dõi theo nam tử bên đang ngẩng đầu nàng.

Nàng thấy tựa hồ cũng nàng đang dõi theo, khẽ mỉm , đôi mắt ấm áp như gió xuân.

Mộc Cẩm còn thấy đột ngột khẽ mở miệng, phát tiếng, chỉ dùng khẩu hình với nàng: "Chờ ."

Mặt Mộc Cẩm càng thêm ửng hồng.

Hận thể lấy hai tay ôm mặt mà chạy trốn.

cuối cùng, nàng vẫn cố nhịn, chạy .

Vừa khi Triệu Cảnh Dật tới cổng lớn hoàng cung, vị đại nội thị đắc lực nhất của lão Hoàng đế vui mừng dẫn theo các tiểu nội thị chạy chậm nghênh đón.

Đại nội thị tuổi cao, lưng cũng còng, thế nhưng vị tiểu lão đầu chạy nhanh nhẹn.

Hắn sớm lĩnh hoàng mệnh chờ sẵn ở đây.

Vừa thấy Triệu Cảnh Dật khoác chiến bào đại nguyên soái, lập tức híp mắt vui vẻ hô to: "Bệ hạ mệnh, Sở Thân vương Điện hạ thể cưỡi ngựa cung!"

Tiếp đó, đến tít mắt, cung kính với Triệu Cảnh Dật: "Sở Thân vương Điện hạ, Bệ hạ thánh mệnh, lão nô dám tuân. Kính xin ngài đem dây cương ngựa trao cho lão nô, lão nô sẽ ngài dắt ngựa cung!"

Triệu Cảnh Dật khẽ sửng sốt, cũng ngờ lão Hoàng đế ân cần đến mức độ .

Hoàng mệnh khó trái, nếu thánh lệnh của lão phụ giáng, còn thể gì đây?

Sau khi cung, lão Hoàng đế triệu kiến Hoàng Quý phi nương nương cùng tại tẩm cung Càn An của để gặp gỡ đứa con trai Triệu Cảnh Dật .

Lão Hoàng đế thấy Triệu Cảnh Dật, chẳng chờ kịp hành lễ vấn an, từ ngự tọa dậy chạy tới, một tay ôm chặt lấy Triệu Cảnh Dật.

“Con của trẫm! Ngươi cuối cùng cũng hồi kinh ...”

Triệu Cảnh Dật ngây ngẩn cả , tay chân đặt , chỉ đành khẽ mở hai tay, ánh mắt cầu cứu về phía mẫu hậu Hoàng Quý phi nương nương của .

Hoàng quý phi nương nương giờ phút cũng kích động đến mức đôi mắt đỏ hoe.

Chứng kiến phụ hoàng già nua như thế, nhi tử dù lớn vẫn chút bối rối, nhưng trong lòng khỏi cảm thấy nực .

Hoàng thượng quả thực già .

Nhìn thể vẻ khá hơn, nhưng thực tế chẳng như .

Các ngự y của Thái y viện đều , Hoàng thượng bệ hạ càng ngày càng nhớ rõ sự tình, mà cũng... càng ngày càng khó nhận quen.

Thời điểm Hoàng quý phi nương nương mới tin tức , chỉ cảm thấy lão hoàng đế thật đáng đời!

mấy tháng gần đây, lão hoàng đế ngày ngày đều nàng ở bên cạnh, rời xa nàng nửa bước cũng đặng, càng chẳng triệu hạnh những phi tần cũ những đóa hoa mới nhập cung.

Đối với Dật nhi, nàng thấu sự áy náy cùng hối hận trong lòng lão hoàng đế.

Thế nhưng, mỗi ngày đều với nàng về hai đứa con của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/trong-sinh-ta-dat-muoi-de-muu-sinh/chuong-409.html.]

Trong miệng , nhắc Thọ An thì cũng là Dật nhi.

Thậm chí còn cần nàng cùng tỉ mỉ kể những chuyện lý thú của Thọ An cùng Dật nhi khi còn bé.

Nhất là Dật nhi.

, chung quy thì đây?

Thâm tình đến muộn, so với cỏ rác còn ti tiện hơn!

Dẫu , dù đây cũng là ở bên cạnh nàng hơn nửa đời .

Lão hoàng đế đối với nàng từng những tính toán, nhưng suy cho cùng cũng gây tổn thương quá mức.

Đối với Thọ An cũng vô cùng yêu thương, chỉ riêng đối với Dật nhi, là trúng, cố tình lãng quên...

tước vị nên ban, vẫn là ban.

Dật nhi là đứa trẻ chịu thua kém, bản y cũng chẳng để lão phụ hoàng nắm sơ hở nào.

Nhất là mấy ngày , Thái Y Viện đánh bạo bẩm báo với nàng rằng lão hoàng đế chẳng còn sống bao lâu.

Giây phút , Hoàng quý phi cảm thấy tinh thần lẫn khí lực của đều tan biến theo tin dữ.

Kẻ , dù cũng chẳng còn mấy ngày sống an , những chuyện qua, cứ thế cho qua . Quên hết cả .

Ít nhất, lão hoàng đế giờ khắc đối với nhi tử là thật lòng biểu lộ.

Giờ phút , cũng chẳng cần diễn trò mặt hai con bọn họ.

"Dật nhi, phụ hoàng con mấy ngày nay, thường nhắc tới con nhất, thật lòng nhớ con đó." Hoàng quý phi nương nương cất lời.

Triệu Cảnh Dật chợt sửng sốt.

Y cũng ngờ những lời thốt từ miệng mẫu .

Y bình tĩnh Hoàng quý phi.

Hoàng quý phi nương nương lệ chảy dài, nhẹ nhàng gật đầu với nhi tử .

Lão hoàng đế vẫn đang hưng phấn ôm chặt lấy nhi tử cao hơn hẳn một cái đầu,

thấy Hoàng quý phi nương nương khẽ gật đầu ngầm ý với Triệu Cảnh Dật.

Giờ phút , Triệu Cảnh Dật cũng từ ánh mắt mẫu mà hiểu ... phụ y, e rằng chẳng còn bao lâu nữa.

Y trầm ngâm một lát, khẽ giơ tay, ôm lấy phụ .

Nỗi bi thương trong khoảnh khắc đó cũng ngập tràn đôi mắt y.

Được nhi tử ôm lấy, lão hoàng đế hiển nhiên vô cùng cao hứng.

"Dật nhi, con trở về kinh thành thật quá! Những ngày con chinh chiến ở biên cương đầy gian khổ, may mà tỷ tỷ Thọ An của con trở về, bằng con chẳng còn cơ hội gặp lão phụ hoàng !"

Tiếp đó, nghiến răng nghiến lợi kể sự phản loạn của Tứ vương cho nhi tử .

Lại kể Thọ An trưởng công chúa trừng trị Tứ vương như thế nào...

Kỳ thực những điều , Triệu Cảnh Dật vốn rõ.

Giờ phút , thấy lão phụ vẫn còn vương vấn sợ hãi, bi thương tức giận, y chỉ còn an ủi.

"Con ! Ta suy nghĩ cặn kẽ , giang sơn của Triệu gia chúng , vẫn giao tay con! Bằng , cho dù nhắm mắt xuôi tay, cũng chẳng thể an lòng!"

"Bệ hạ! Người những lời làm gì? Người hãy sống thật , còn chờ Dật nhi đại hôn, chứng kiến con cháu của và Cẩm nhi chào đời!"

Hoàng quý phi nương nương chút nghĩ ngợi mà cắt ngang lời Hoàng thượng.

Lão hoàng đế khoát tay, thở dài : "Ai! Bằng hữu cố tri khuất, quả nhân là vị đế vương hiếm hoi tại vị lâu dài trong sử sách! Như là thỏa nguyện !"

"Tuy nhiên, chỉ cần A Giao về tay Dật nhi, quả nhân đây cũng an lòng!"

Lão hoàng đế ánh mắt tràn đầy mong đợi chằm chằm Triệu Cảnh Dật, "Dật nhi, con phép cự tuyệt."

Triệu Cảnh Dật khẽ mỉm . Chàng đương nhiên cự tuyệt.

Loading...